Tòa nhà Mộ Thị bị bóng tối bao trùm.
Bảy thành viên của hội đồng quản trị vẻ mặt nghiêm túc ngồi ở trong phòng họp trên tầng cao nhất của Mộ Thị, đợi Mộ Thừa Huyền giải thích.
Anh vừa tới nơi thì đều đồng loạt không đợi được nữa.
"Mộ tổng, thị trường cố phiếu hôm nay ngài xem rồi chứ? Tập đoàn Mộ Thị của chúng ta liên tiếp lọt top nhiều năm như vậy, đây là lần đầu rớt thảm như vậy!"
"Top tiêu đề của các trang tải chính lớn, truyền thông thậm chí báo xã hội đều đang đăng chuyện của ngài, là cổ tình tung tin đồn hay là sự thật, ngài cần cho hội đồng quản trị chúng tôi một lời giải thích."
"Mộ tổng, thân là tổng giám đốc của tập đoàn Mộ Thị, là bộ mặt của Mộ Thị với bên ngoài, nhất cử nhất động của ngài đều bị vô số đối thủ nhắm vào, ngài tự ý ra tay với nhị công tử của Kiều Thị, chính là không chịu trách nhiệm với hội đồng quản trị chúng tôi!"
"Không biết một trăm triệu tối qua Mộ tổng quyên góp đó là tiền công hay là tiền riêng của anh?"
Người của hội đồng quản trị đều không phải là vô dụng, ai cũng có quyền thật, hơn nữa là những người nắm giữ số cổ phần chủ yếu của tập đoàn Mộ Thị.
Câu hỏi của bọ họ càng sắc bén hơn của đám nhà bảo bên ngoài tòa
nhà.
"Các vị chủ bác, mọi người bình tĩnh một chút, anh trai tôi là người có chừng mực, có quyết sách lần nào khiến mọi người thất vọng chưa?"
Mộ Thừa Phong đúng giữa phòng họp, vỗ về họ.
Thực ra cũng không trách người của hội đồng quản trị cảm xúc kích động được.
Anh sáng sớm vừa tỉnh lại, lúc nhìn thấy tiêu đề tin tức và giá cổ phiếu tuột dốc không phanh thì cũng là phản ứng này.
Mộ Thừa Huyền, tổng giám đốc máu lạnh anh minh, cần trọng nhiều
năm như vậy lại sẽ có lúc hồ đồ như vậy.
Vì một người phụ nữ, nhất thời tức giận mà ra tay với tình địch, còn hào phóng ném đi một trăm triệu để làm người đẹp vui vẻ, cái này cũng quả hoang đường rồi!
"Giang Hài, sắp xếp một chút, hai tiếng sau mở cuộc họp báo tại phòng
Phong Hoa."
Mộ Thừa Huyền nói xong, lại nói với thư ki: "Liên lạc nhà tạo mẫu cao cấp nhất, cho người đó trong vòng nửa tiếng đến đây."
"Cuộc họp báo? Nhà tạo mẫu?"
Còn chưa đợi người của hội đồng quản trị hỏi, Mộ Thừa Phong đã ngồi không yên: "Anh, anh làm cái thể? Lúc sóng gió thể này anh mở họp báo gì chứ? Còn có nhà tạo mẫu gì đó? Anh đã rất đẹp trai rồi, không cần tạo hình cũng có thể làm kinh ngạc toàn bộ rồi."
Mộ Thừa Huyền không để ý tới Mộ Thừa Phong, nhin phòng họp một vòng, thần thải mạnh mẽ: "Tôi không muốn nghe bất cứ câu hỏi nào liên quan tới bữa tiệc tối qua, chuyện này tôi tự có cách giải quyết."
Anh vừa nói xong, hội đồng quản trị lúc nãy vẫn hùng hổ liền im bặt.
Tổng giảm độc Mộ đã có lời thi bọn họ cũng không dám nói gì nữa.
Dù sao Mộ Thị có thể bước tới vị trí hôm nay đều là công lao của Mộ Thừa Huyền anh.
Quyết sách của anh chưa bao giờ sai.
Đám cổ đông nằm không đếm tiền như bọn họ chỉ có thể tin anh một trăm phần trăm.
Lê Văn Ca không biết có chuyện gì mà bị một mỹ nữ thân hình tuyệt với
kéo tới phòng trang điểm của Mộ Thị.
Sau đó được một người đàn ông còn lộng lẫy tinh xảo hơn cô bắt đầu trang điểm làm tóc cho cô.
"Oh my god, khuôn mặt này của cô thật sự là khuôn mặt hoàn mỹ nhất mà tôi từng trang điểm, tỉ lệ này nếu không phải là chỉnh hình thì chính là vật nghệ thuật của tạo hóa Đẹp chết đi được!"
"Hả..."
Lê Văn Ca chịu đựng anh bôi bôi trét trét trên mặt mình, không hiểu gì cả.
Chỉ là mấy lời này của anh, cô cũng rất tán đồng.
Từ lúc đổi thành khuôn mặt này, cô từ "người phụ nữ xấu nhất Bắc Thành" trở thành mỹ nhân tuyệt thể kinh diễm lòng người.
Khuôn mặt xinh đẹp đi tới đâu cũng được hoan nghênh.
Người theo đuổi thì không nói, mấu chốt là... có khuôn mặt này rồi, làm chuyện gi cũng vô cùng thuận lợi.
Ví dụ