Mộ Thừa Huyền dắt Lê Văn Ca tới giữa bục phỏng vấn, phía trước là ống kính và micro đen dày đặc.
"Hôm nay Mộ Thị mở cuộc họp báo này là muốn giới thiệu với mọi
người, đại sử hình tượng mới ý hợp đồng của Mộ Thị chúng tôi, Lê Lạc
An."
Anh vừa nói xong, hội trường liền nảo nhiệt lên.
Lê Văn Ca không hiểu gì nhưng đối mặt với ống kinh thi vẫn duy tri nụ cười giả chuyên nghiệp rất hoàn mỹ, đoan trang lại cao quỷ, chỉ xem mình là một người công cụ, Mộ đại tổng tài sắp xếp thế nào thì cô làm theo vậy là được rồi.
"Mộ tổng, nhiều năm như vậy rồi, Mộ Thị chưa bao giờ có cái gì mà đại sứ hình tượng, đột nhiên mọc ra một người, rốt cuộc là quyết định của công ty hay là sự thiên vị của cá nhân ngài vậy?
Có nhà bảo cứng đầu hỏi thẳng.
Mộ Thừa Huyền duy trì bộ mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc nha dao quét về phía nhà báo đó, không nói câu gì cũng tạo thành sự uy hiếp.
Những nhà báo khác đồng loạt nín thở, đợi Mộ Thừa Huyền mở lời,
không dám tùy tiện hỏi.
"Mọi người đều biết, phạm vi kinh doanh của tập đoàn Mộ Thị rộng rãi, ngoài ngành bất động sản, du lịch cùng chế tạo điện tử truyền thống, mấy năm gần đây cũng có xu hướng tiến vào nghành giải trí, công ty con "MUYUN thời đại" của Mộ Thị, hạng mục hàng hiệu được quảng bá chủ yếu đã có tiếng tăm nhất định trong ngành, cô Lê Lạc An rất phủ hợp với thần thái hình tượng của hãng, chọn cô ấy là đại sử hình tượng cho "MUYUN thời đại" sẽ đem tới càng nhiều giá trị hơn cho Mộ Thị chúng tôi."
Mộ Thừa Huyền không nhanh không chậm nói, thần thái mạnh mẽ.
"Vì vậy Mộ tổng ở trong bữa tiệc từ thiện tối qua, hào phóng dùng một trăm triệu để mua Lê tiểu thư thực ra là quyết định của công ty, không phải là không có trách nhiệm với những người nắm giữ cổ phiếu đúng không?"
Có nhà báo dè dặt hòi.
Công ty báo chỉ này vẫn luôn hợp tác rất tốt với Mộ Thị, lần sóng giỏ này cũng ủng hộ Mộ Thị, ủng hộ Mộ Thừa Huyền.
"Tôi là người phụ trách của tập đoàn Mộ Thị, đưa ra bất kỳ quyết sách nào đều suy xét kỹ lưỡng, tôi phải chịu trách nhiệm với những người nắm giữ cổ phiếu của Mộ Thị."
Mộ Thừa Huyền điềm tĩnh nói,
Hướng gió lập tức chuyển hướng.
Còn có rất nhiều nhà bảo đặt câu hỏi, nhưng đa phần đều có ý tốt, thậm chí còn có nhà báo thấy hướng gió đã đổi liền nịnh nọt Mộ Thừa Huyền.
"Nhưng Mộ tổng, ngài thân là người phụ trách của tập đoàn Mộ Thị, lại không quan tâm tới hình tượng mà vì một nguời phụ nữ, tùy hứng mà tranh giành ghen tuông, đánh nhau với nhị thiếu gia của Kiều Thị, cũng là đã tính toán tỉ mỉ sao?"
Trong những lời nịnh nọt, cũng có người muốn bởi móc.
Những người bởi móc này đã số là đứng khảc phe và lập trường không cùng với Mộ Thị.
"Cậu hình như đã hiểu lầm rồi, tôi và Kiều nhị gia vẫn luôn là anh em tốt, bức ảnh mà cậu nhìn thấy đó là sự trêu đùa giữa đàn ông với nhau, lúc đó còn có ảnh hậu Tôn Hiểu Hiểu cũng có mặt, nếu không tin, cậu có thể đi phỏng vấn cô ấy.”
Mộ Thừa Huyền nhìn nhà báo đó, miệng cười nhưng lòng không cười mà nói.
Nhà bảo bởi móc đó củi đầu, không thể phản bác, cũng không dám xoi mỏi nữa.
"Cuộc họp báo hôm nay là mở cho đại sử hình tượng của Mộ Thị, vì vậy mời mọi người dời lực chú ý lên người Lê Lạc An tiểu thư, chẳng lẽ mọi người cảm thấy cô ấy không đẹp sao? Không đáng mọi người thảo luận sao?"
Mộ Thừa Huyền thay đổi dáng vẻ kiệm lời thường ngày mà dùng ngón
tay nâng cắm Lê Văn Ca lên, thu hút sự chủ ý của mọi người.
Đèn flash "tách tách tách" điên cuồng.
Một màn này quả bùng nổ rồi, không nằm trong hotsearch một tuần thì không được rồi.
Lê Vãn Ca không muốn bị đầy vào đầu sóng ngọn gió, càng không muốn nổi tiếng, nhưng chuyện này rõ ràng đã không phải cô có thể khống chế nữa.
Nếu đã như vậy thì đành thuận nước đấy thuyền.
Cô tạo mấy dáng với ống kinh, đẹp đến mức sắp khiến cho mấy nhiếp ảnh gia đó nháy máy mỏi cả tay rồi.
"Rất vinh hạnh có