Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Lực áp


trước sau

Lúc đầu hắn có chút không rõ, vì sao một gã Tứ hoàn hồn sư có thể có được hạch tâm Đấu Khải, nhưng lúc Nguyên Ân Dạ Huy thi triển ra song sinh võ hồn, hắn hiểu được rồi.

Hồn lực của hồn sư sở hữu song sinh võ hồn đều mạnh hơn nhiều so với hồn sư đồng cấp, đây là nguyên nhân trọng yếu nhất hắn thành công có được hạch tâm Đấu Khải.

Có được đại bộ phân năng lực của Nhất tự Đấu Khải, hơn nữa còn được song sinh võ hồn tăng phúc, như vậy, chênh lệch của nàng và Đằng Đằng cũng không lớn như dự đoán. Huống chi, võ hồn của nàng còn mạnh hơn Đằng Đằng.

Bên trong Hắc Ám Thiên Mạc, phản ứng đầu tiên của Đằng Đằng là di chuyển tốc độ cao, xác định đúng một phương hướng, phóng ra hồn kỹ Tàn Ảnh, nhanh chóng thoát ly khỏi Hắc Ám Thiên Mạc này. Nếu không, bản thân hắn sẽ rất bị động.


Hắc Ám Thiên Mạc có hạn chế không nhỏ với tốc độ của hắn, quan trọng hơn là hạn chế các giác quan của hắn, không cách nào hạn chế đối thủ. Như vậy làm sao có thể chiến đấu?

Bây giờ trong lòng hắn cũng không có cảm thấy lo lắng, dù sao có Nhất tự Đấu Khải bên người. Khi đang rút lui, Đấu Khải cũng phóng thích vòng bảo hộ, bảo hộ toàn bộ thân thể của hắn.

"Phanh!" một tiếng nổ vang, Đằng Đằng chỉ cảm thấy chấn động toàn thân, nhưng hắn không cảm thấy kinh sợ mà còn thấy mừng. Đụng phải vòng bảo hộ rồi, điều này có nghĩa là, chỉ cần hắn một mực ở gần vòng bảo hộ, dù Hắc Ám Thiên Mạc có năng lực mê hoặc thì cũng không còn ảnh hưởng đến hắn. Dù sao, Hắc Ám Thiên Mạc cũng không có khả năng bao trùm toàn bộ sân đấu có đường kính năm trăm mét!


Vì vậy, Đằng Đằng một lần nữa tăng tốc, chạy nhanh xung quanh biên giới vòng bảo hộ, đồng thời đem giác quan của mình tăng đến trình độ lớn nhất, chú ý đến đối thủ. Một khi công kích xuất hiện, hắn cũng sẽ có phản ứng kịp thời.

Mà trong mắt khán giả lại là một tình huống khác.

Một đạo thân ảnh phóng lên trời, đập rung đôi cánh đen kịt xuất hiện giữa không trung.

So với tướng mạo bình thường, lúc này dung nhan của Nguyên Ân Dạ Huy tuyệt đối là kinh diễm.

Mái tóc dài đỏ sậm rối tung sau ót, áo giáp màu đen bao trùm trên người, một cặp đùi thon dài thẳng tắp lộ ra, chiếc quần bó chỉ dài đến đầu gối.

Trong hai tròng mắt mang theo hào quang tà mị, thân hình loé lên, nàng đã đến biên giới Hắc Ám Thiên Mạc.

Sau đó khán giả chứng kiến, hai cái hồn hoàn thứ hai, thứ ba trên người Nguyên Ân Dạ Huy loé sáng.


Một thanh ma kiếm ám tử sắc xuất hiện trong lòng bàn tay nàng, đã có Đấu Khải tăng phúc, chuôi ma kiếm này dài đến sáu xích, kiếm quang dài đến hơn một trượng, tản ra dày đặc hắc ám nguyên tố chấn động.

Cùng lúc đó, hai cánh sau lưng nàng biến lớn, dung mạo cũng xảy ra một ít biến hoá rất nhỏ, Đấu Khải trên người vốn đen kịt chuyển sang màu tím nhạt. Thân thể nàng không cao lên, cho đến hai mét năm mới dừng lại.

Mỹ nữ phóng đại! Dùng mấy chữ này để hình dung nàng rất phù hợp.

Hồn kỹ thứ ba, Đoạ Thiên Sứ hàng lâm!

Hai tay nắm Ám Hắc Ma Kiếm, Đoạ Thiên Sứ mang đến hắc ám nguyên tố tăng phúc điên cuồng hướng vào Ám Hắc Ma Kiếm, một màn quỷ dị xuất hiện.

Kiếm quang trên Ám Hắc Ma Kiếm nhanh chóng co lại biến thành màu tím sậm. Kiếm quang cuối cùng chỉ có hơn thước nhưng cho dù có Hồn Đạo vòng bảo hộ bên ngoài, khán giả cũng mơ hồ cảm giác được áp lực khủng bố mà nó mang lại.
Hai cánh sau lưng mở ra, trong không khí phảng phất có vô số quang điểm màu đen hướng cặp cánh kia dũng mãnh lao tới, tiếp theo, Nguyên Ân Dạ Huy từ trên trời giáng xuống, Ám Hắc Ma Kiếm cứ như vậy chém về phía không trung.

Đằng Đằng đột nhiên hai mắt toả sáng.

Tới rồi!

Người đang ở trạng thái căng thẳng đột nhiên phát hiện mình đã thoát khỏi nguy hiểm, theo bản năng sẽ buông lỏng. Đằng Đằng cũng không ngoại lệ, nhưng khi lòng hắn vừa thoải mái, trước mắt lại ngập tràn đầy màu tím.

Hắn chỉ kịp nâng chuỷ thủ trong tay, nhanh chóng ngăn lại trước người. Trong nháy mắt, Ám Hắc Ma Kiếm kia cũng đã trảm kích trước ngực hắn.

Một người chủ quan, một mực chờ đợi, trong nháy mắt buông lỏng. Giữa hai người, đã phân cao thấp.

Nguyên Ân Dạ Huy toàn lực chém ra một kiếm, vì để kiến tạo cơ hôi này, lúc trước trong Hắc Ám Thiên Mạc, nàng đã tiến hành một loạt khống chế.
Lực lượng, tốc độ, năng lượng, ở đây bộc phát hoàn mỹ.

"Oanh ----"

Toàn thân toả ra tử quang, Đằng Đằng đã bị đánh bay.

Luận về lực lượng,
dù hắn là ngũ hoàn hồn vương và có nguyên vẹn Nhất tự Đấu Khải, nhưng hắn vẫn không có khả năng so với Nguyên Ân Dạ Huy!

Huống chi còn có Hắc Ám nguyên tố kinh khủng rót vào.

Giờ khắc này, Đằng Đằng chỉ cảm thấy mình tựa như bị chìm trong một mảnh địa ngục hắc ám. Dưới lực trùng kích khủng bộ, đôi chuỷ thủ trực tiếp đập ngược vào lồng ngực của hắn, Ám Hắc Ma Kiếm cũng hung hăng bổ trên người hắn.

Đấu Khải màu xám bắn ra hào quang mãnh liệt, từng đạo quang văn màu bạc sáng lên. Nhưng va chạm thực sự là quá kịch liệt. Trên đôi chuỷ thủ và Đấu Khải trước ngực đều đã xuất hiện từng vết rách. Vòng bảo hộ từ Đấu Khải lúc này cũng bị trùng kích mà vỡ tan.
Nhìn thấy Đằng Đằng lại một lần nữa lạc vào Hắc Ám Thiên Mạc, khán giả toàn trường xôn xao.

Nếu như nói, so đấu giữa học viện quái vật và học viện Sử Lai Khắc lúc trước là bởi vì không phóng xuất Đấu Khải mà thất bại. Nhưng hiện tại cũng không tìm được bất cứ lí do gì.

Nguyên vẹn Nhất tự Đấu Khải được phóng ra, chủ động ra tay công kích mà lại rơi vào tình huống như vậy. Ai cũng nhìn ra được, tình huống của Đằng Đằng rất không ổn.

Nguyên Ân Dạ Huy bổ một kiếm này thoải mái đầm đìa, cho nên thân ảnh trên không trung trở nên lóng lánh tử quang.

Nàng không có truy kích, mà dừng lại giữa không trung, cảm nhận lại một kiếm vừa rồi. Nàng có thể khẳng định, đây tuyệt đối là kiếm mạnh nhất mà nàng chém ra từ lúc mình chào đời.

Đoạ Thiên Sứ hàng lâm thêm Ám Hắc Ma Kiếm toàn diện bộc phát, tăng thêm lực lượng của mình, hồn lực, Đấu Khải tăng phúc, đây là công kích mạnh nhất mà nàng có thể thi triển, Ám nguyên tố ăn mòn và tính huỷ diệt cũng được phát huy toàn diện.
Thậm chí nàng còn cảm thấy lí giải của mình đối với võ hồn càng thêm sâu sắc, đánh xong một trận này, năng lực của mình tất nhiên sẽ có chỗ đề thăng.

Hắc Ám Thiên Mạc nhanh chóng thu hồi, lộ ra Đằng Đằng bị té trên mặt đất.

Lúc này hắn miễn cưỡng chèo chống lấy thân mình đứng lên, nhanh chóng kéo giãn khoảng cách với Nguyên Ân Dạ Huy.

Nhưng làm người xem giật mình là, đôi chuỷ thuỷ trong tay hắn đã triệt để rách nát. Một vết rách thật to xuất hiện trên Đấu Khải, từ vai trái cho đến phần bụng, bên trong mơ hồ có vết máu. Đáng sợ hơn là, vết rách này có màu tím, hắc ám chi lực kinh khủng vẫn điên cuồng thông qua vết rách này xâm nhập vào cơ thể hắn.

Tại sao lại có thể như vậy? Đằng Đằng lúc này dốc sức đề tụ hồn lực, áp ché hắc ám chi lực trong cơ thể không lan ra. Trên trán hắn đã tràn đầy mồ hôi. Đấu Khải của hắn không am hiểu phòng ngự, chủ yếu là tăng phúc công kích và tốc độ.
Cho nên một kích kia, Đấu Khải cũng không hoàn toàn ngăn trở, bây giờ hai cánh tay của hắn cùng thân thể đều tê liệt. Nhưng hắn vẫn không thể tin được, mình rõ ràng đã thua, lại thua bởi một đối thủ có tu vi thấp hơn mình rất nhiều, hơn nữa còn không có nguyên vẹn Nhất tự Đấu Khải.

Nguyên Ân Dạ Huy triển khai hai cánh, Ám Hắc Ma Kiếm lần nữa giơ lên, lần này nàng không vội vàng công kích, mà khép kín hai mắt.

Một tầng sương mù ám tử sắc từ trên người nàng xuất ra, điên cuồng ngưng tụ vào Ám Hắc Ma Kiếm, kiếm quang lần nữa thu liễm, khí thế trên người Nguyên Ân Dạ Huy cũng được tăng cường gấp bao nhiêu lần.

Không thể thua, ta nhất định không thể thua như vậy!

Đằng Đằng mãnh liệt cắn đầu lưỡi, bằng vào đau đớn làm cho chính mình thanh tỉnh thêm vài phần.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện