[Longfic] Khách Sạn Ánh Trăng

Chương 3


trước sau


Chap 3

Tim Yuri như muốn rớt ra khỏi lồng ngực khi bàn tay con ma đó đang quơ trước mặt ngày càng gần cô, con ma này sẽ bắt cô đi sao?

Vốn định ngắm cảnh xuân thêm một chút nữa nhưng cứ đà này Jessica sợ cảnh xuân không thấy đâu, Kwon Yuri đã bị dọa sợ quá mà chết đi, như thế cô sẽ mất luôn quản lý xinh đẹp tài giỏi rồi, không thể để chuyện đó xảy ra được.

Bất chợt miệng Yuri bị một bàn tay bịt chặt, ánh mắt theo phản xạ nhìn về người bên cạnh, là Jessica. Cô ấy đưa tay lên miệng ra hiệu cô im lặng, sau đó ném một viên sỏi ra xa đánh lạc hướng dụ con ma rời đi. Nhìn theo bóng lưng con ma khuất dần rời khỏi nhà, Yuri mới thở phào ngồi bệch xuống đất. Lúc này cô mới để ý thấy bàn tay Jessica từ khi nào đã vòng qua eo mình hờ hững đặt trên sợi dây choàng sắp tuột nút cột, từ vị trí của Jessica nhìn xuống, có một vài nơi không cần thiết đã bị cô ấy nhìn thấy.

"Chuyện này...là sao vậy?"-Yuri vội gạt tay Jessica ra chỉnh lại áo choàng tắm của mình lắp bắp hỏi, trực giác cho cô biết chuyện kinh khủng vừa rồi có liên quan đến người phụ nữ này.

Jessica tươi cười đáp: "Là quà tôi tặng em đó, tôi đã khai nhãn cho em. Từ giờ em có thể nhìn thấy các hồn ma rồi."

Khuôn mặt Yuri tối sầm lại khó coi, ai cần thấy những thứ đó chứ: "Cô...đóng cái thứ đó lại đi!"

"Không thích. Quà tôi cho em rồi tôi sẽ không lấy lại đâu."-Jessica một lần nữa dí sát mặt mình lại gần mặt Yuri: "Tôi đói rồi, chúng ta đi ăn thôi!"

"Cô đừng có quá đáng như vậy. Sau những chuyện cô vừa làm với tôi, cô lại muốn tôi ngồi ăn với cô sao? Muốn tôi đi cùng cô cũng được, mau đóng cái thứ này lại đi!"

Jessica gật gù đứng dậy phủi phủi góc váy trắng của mình, thong thả đi trước: "Hiện tại em chưa quen với món quà này đâu, nếu không ở bên cạnh tôi em sẽ bị dọa chết cũng nên."

"..."-đứng tim lần một.

"Chưa kể những hồn ma có oán hận chồng chất vẫn có khả năng giết người được, nếu em không sợ thì đêm nay cứ ngủ ở đây một mình đi."-nở một nụ cười trìu mến nhìn Yuri mặt đã tái xanh không còn giọt máu nào, Jessica rất hài lòng biểu cảm đáng yêu này.

Yuri mím chặt môi ngăn sự bất mãn cao ngút của mình xuống, cô ghét hoàn cảnh bị động này, nhưng cô càng ghét việc phải nhìn thấy những con ma xấu xí và đáng sợ đó hơn.

"Chờ chút, tôi phải thay đồ."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Jessica đảo nhanh mắt nghĩ ra trò trêu Yuri: "Nếu rời khỏi tầm mắt của tôi, mấy hồn ma kia sẽ lại xuất hiện."

Bàn tay mới vặn nắm cửa phòng chợt buông xuống, Yuri chưa bao giờ cảm thấy giận một người giống như lúc này, nhưng Jessica đã thành công làm được điều đó.

Kề sát miệng vào vành tai Yuri, Jessica bồi thêm: "Lúc nãy may là con ma đó bị mù, nếu như ở trong phòng tắm mà là một con ma háo sắc em cũng xong đời rồi."

Yuri liếc Jessica một cái sắc lẻm: "Tôi thấy cô mới là con ma đáng sợ nhất."

CỐP.

Khuôn mặt tươi cười phút chốc liền trở nên nguy hiểm với ánh mắt khó chịu, Jessica tiện tay đánh vào gáy Yuri một cái mạnh: "Đáng tiếc thật, tôi chưa có chết."

Yuri hơi bất ngờ không phải vì cú đánh mà vì lời nói của Jessica, cô ấy không phải ma sao? Làm thế nào một con người lại có thể ở một nơi như vậy? Còn không già đi tí nào sau 20 năm trôi qua? Nhưng những chuyện xảy ra xung quanh người phụ này có cái nào bình thường đâu chứ?

"Sau này khi thân thiết hơn tôi sẽ cho em biết nhiều thứ hơn. Bây giờ tôi thật sự đói rồi, và khi tôi đói tôi sẽ rất dễ nổi nóng."

Lời nói cuối cùng Jessica gần như hét lên vào mặt Yuri, cái tính khí này quá xấu rồi, sao ba cô năm xưa có thể xui xẻo mà buộc phải giao dịch với người đáng sợ này?

CẠCH

Tiếng đóng cửa vang lên khô khốc.

Jessica nhếch môi cười mỉa mai: "Dù vậy vẫn chọn cách khóa cửa ha, em ấy sợ mình hơn cả những con ma xấu xí kia sao?"

.

.

.

Thần Soshiwinter đứng ngắm nhìn dưới gốc cây lớn, nơi cành lá đã héo khô nay đã bắt đầu có chút sinh khí khi một nhánh đâm chồi mọc lá.

"Xem ra đã tới lúc rồi, cô ấy cũng cần nên buông bỏ để có thể rời đi."

.

.

.

"Cửa tiệm này nổi tiếng với bánh bao rất ngon, em ăn thử đi!"-Jessica nhìn thấy những món ăn yêu thích tâm trạng liền phấn chấn lên, nhưng nhìn lại cái mặt hầm hầm đang khoanh hai tay trước ngực kia, làm tâm trạng của cô có chút chùn xuống.

"Vì sao tôi ở bên cạnh cô nhưng vẫn nhìn thấy những con ma đó?"

"Tôi chỉ ngăn không cho chúng đến gần phá rối em thôi, nghĩ đơn giản hồn ma cũng như con người, nó vẫn luôn ở cạnh chúng ta, chỉ là mắt thường không thể nhìn thấy được."-vừa trả lời, Jessica vừa cho cái bánh bao vào miệng ăn trong một lần, hương vị vẫn rất tuyệt.

Yuri uống một ít nước nhắm mắt lại điều hòa lại tâm trạng của mình: "Phải làm gì để hủy giao dịch ba tôi đã hứa với cô năm xưa để cô buông tha cho tôi? Một giao dịch khác phải không?"

Jessica hơi bất ngờ khi nhìn thần thái xuất thần hoàn hảo của Kwon Yuri, tay đặt đũa xuống bàn đưa lên chống cằm lả lơi đáp: "Làm sao bây giờ? Tôi rất hài lòng cuộc giao dịch năm xưa, đúng hơn là hài lòng vì sự lựa chọn quản lý lần này, tôi không muốn hủy bỏ giao dịch đâu. Em cũng còn sự lựa chọn nào khác sao?"

"Chị nói thử xem?"


"Kiếm cho tôi một quản lý khác vừa tài giỏi, vừa xinh đẹp như em đi!"

"..."-bàn tay Yuri khẽ nắm chặt, không phải cô chưa nghĩ qua vấn đề này, nhưng mà ở một chỗ quái gỡ và có muôn phần nguy hiểm như vậy, nếu tìm được người thích hợp, cô cũng không muốn kéo người đó thay mình xuống nước.

Jessica còn không đọc ra suy nghĩ của cô gái tốt bụng này sao: "Cho nên nếu không được vậy em hãy ngoan ngoãn bên cạnh làm quản lý cho tôi đi! Mọi đãi ngộ của chỗ cũ tôi vẫn sẽ thực hiện đầy đủ cho em."

.

.

.



"Tôi muốn ăn đá bào."

Yuri nhướng mày nhìn lại cô nàng nhỏ nhắn đã ăn 10 cái bánh bao ban nãy: "Bụng cô còn có thể chứa

được nữa sao?"

"Được, yên tâm đi, chỗ này an toàn lắm nên không có con ma nào bám đuôi theo đâu."-Jessica vừa nói vừa xoay vai đẩy cô ấy đi, tiện tay vỗ lên butt Yuri một cái làm cô ấy lúng túng đi một mạch không quay đầu nhìn lại.

Khi Yuri đã khi hẳn khỏi con phố vắng người, ánh mắt Jessica chợt sắc lên nhìn về hướng gã đàn ông ăn mặc tồi tàn bước ra từ cuối đường.

"Chính mày đã khiến tao mất tất cả mọi thứ, tao phải giết mày!"

Đôi mắt khẽ nheo lại nhìn cây sắt nhọn cầm trên tay lão, Jessica kịp nhận ra gã này chính là tên thị trưởng, năm xưa đã bị mình bắn một phát đạn oán thù của một cảnh sát chìm bị gã sát hại, vì thế trở nên điên dại đến giờ.

"Phạm lỗi thì bị trừng phạt là đúng rồi, ông than trách tôi không thay đổi được kết cục hiện tại của ông đâu."-chắp hai tay sau lưng khoan thai đáp trả, Jessica không có nửa điểm sợ hãi vẻ hung tợn của lão khi lão đang xông tới muốn tấn công mình.

"CẨN THẬN!"

Jessica bị tiếng gọi của Yuri làm phân tâm không kịp tránh đi, nhìn xuống đã bị lão đâm cây sắt vào ngực trái của mình.

Gã nhìn Jessica ngồi gục xuống đất liền ngửa cổ bật cười khoái trá, sau đó bỏ chạy đi, Yuri chạy đến hốt hoảng nhìn Jessica ngồi bất động dựa lưng vào cây cột điện phía sau, lay nhẹ vai cô ấy: "Cô còn thở phải không? Để tôi đưa cô đến bệnh viện."

"Vì sao con người phạm sai lầm không biết nhận lỗi mà chỉ biết oán trách người khác?"

"Cô không sao đó chứ?"

Jessica tự cười chính bản thân mình, cô năm xưa cũng vì hận thù mà điên cuồng giết người, cô có tư cách gì cười nhão gã xấu xa đó?

"Tôi không sao..."-Jessica nhìn lên khuôn mặt lo lắng của Yuri, nó khiến cô gợi nhớ đến một người năm xưa, tâm trạng có chút xáo động: "Bây giờ là cơ hội tốt để em thoát khỏi tôi, nếu bây giờ em bỏ tôi ở lại đây tôi sẽ không ép em làm quản lý cho mình nữa."

Bàn tay nắm lấy vai Jessica theo câu nói chợt buông lơi xuống, trong đôi mắt đen sạch sẽ ấy hiện lên nét đắn đo, cuối cùng Yuri đã chọn cách quay lưng đi bỏ lại Jessica một mình ở đây.

Nhếch môi nở nụ cười chua chát, xem ra cô đã đánh giá Yuri quá cao rồi. Đôi mắt âm lãnh nhìn xuống thanh sắt còn cắm trên ngực trái, Jessica lạnh lùng rút mạnh ra, nhìn xuống chiếc váy bị rách một lỗ khó coi, Jessica thầm rủa: "Suỵt, chiếc váy này rất đắc tiền đó."

"Jessica, cô mau lên đây đi!"-Yuri hớt hãi quay về đem theo một chiếc xe đẩy phía sau, nhìn Jessica không có hề hấng gì, trên tay còn cầm cây sắt khiến cho cô có chút hối hận chợt lùi lại.

"Nếu cô đã không sao rồi tôi đi đây!"

Bàn tay đưa lên búng nhẹ một cái, Yuri lập tức bị một lực hút vô hình kéo mạnh cô về phía trước khiến Yuri mất đà chới với ngã vào người Jessica. Khi ý thức được tư thế không đúng đắn này, Yuri định tách ra nhưng đã bị bàn tay người trước mặt vòng qua giữ chặt lấy.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Tôi đã cho em cơ hội để thoát khỏi tôi nhưng em đã không làm, từ giờ em hết cơ hội rồi."

Lần này Yuri đã dứt khoát hơn đẩy Jessica ra thoát khỏi cái ôm gượng ép: "Hình như có nhầm lẫn gì rồi, tôi chỉ lo lắng cho cô khi gặp hoàn cảnh nguy hiểm thôi. Chuyện làm quản lý khách sạn tôi chưa có hứa...cô đã không sao rồi thì tôi về đây."

Yuri sững người nhìn cây sắt đang lơ lững trên tay Jessica hướng mũi nhọn về phía mình, khuôn mặt Jessica lúc này cũng vô cùng đáng sợ, không lẽ cô ấy muốn giết cô thật sao?

XOẸT

Cây sắt bay thẳng sượt qua người Yuri đi đến cuối con phố đâm xuyên qua ngực lão già lúc nãy, hắn ta lập tức hóa thành tro bụi rơi xuống mặt đất.

"Tôi sẽ không giết em, lão già vừa rồi là một hồn ma đã biến thành ác quỷ, gã có thể mang theo oán hận để giết hại người khác. Nếu người lúc nãy là em, cây sắt trên tay gã đã đâm chết em rồi."

Yuri bị Jessica dọa đến xanh mặt, cô xoay người đi đưa tay lên ôm trán, sao cô phải dính đến mấy chuyện điên rồ này chứ?

"Có phải không nhìn thấy hồn ma nữa sẽ không có nguy hiểm gì không?"

Jessica lắc đầu: "Tôi chỉ có thể khai nhãn, tôi không đóng nó lại được đâu. Thật đáng tiếc."

Yuri định chỉ trích Jessica nhưng khi nhìn thấy hồn ma bị mù xuất hiện ở trước mặt, đôi môi lập tức mím chặt lại câm nín. Jessica cũng bực bội vì sự cứng đầu của Yuri phất tay nạt hôn ma kia: "Đi chỗ khác đi, không có chuyện cho cô ở đây!"

Hồn ma cũng bị dọa sợ vội vàng xoay người bỏ đi, để lại Yuri và Jessica ở lại với nhau.

"Trước mắt đến khách sạn của tôi tham quan trước đi, em tốt nhất đừng chọc giận tôi, kết cục không hay ho đâu."

Yuri đang cực kỳ, cực kỳ ấm ức người phụ nữ nhỏ nhắn nhưng lại vô cùng nguy hiểm và rất xấu tính này. Nói chuyện bình thường với cô ấy đúng là không được mà.

.

.

.

TBC.












trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện