Nhưng lúc này đây, sau khi Khương Húc Đông trầm mặc rất lâu, ảm đạm nói: "Em đã trưởng thành rồi, nếu như em suy xét kỹ rồi, cảm thấy bản thân có thể tiếp nhận đối phương, vậy thì, cứ buổi tối đi hẹn hò, anh...!anh sẽ không nói không được.
Khương Oánh Oánh ở bên này rất ngạc nhiên, một lúc lâu cũng không nói được gì.
Thật ra, trong lòng cô ấy có cảm giác mất mát manh mě
Lúc trước khi khương Húc Đông quán mình, cô ấy cảm thấy Khương Húc Đông thật phiên phức.
Bây giờ đột nhiên anh nói không quản mình nữa, cô ấy lại cảm thấy rất mất mát.
Có lẽ là đã quen với việc có người luôn quản lý mình vậy roi!
"Được, em biết rồi.
Đây là anh tự mình nói, anh nói được thì phải làm được." Khương Oánh Oanh hít mui, mới đáp lại anh
Khương Húc Đông "Gm" một tiếng giảng điều rauri
Trong lòng Khương Dành Oanh cũng buôn bá không nói gì nữa, trực tiếp cúp máy
Sản Dao thấy tam trang có không đúng sao thế?”
"Chuyện tốt hiếm có.
Tuy nói vậy, nhưng trên mặt Khương Oánh Oánh lại biểu lộ vẻ không mấy vui sướng: “Anh em nói, sau này sẽ không quản chuyện em có bạn trai nữa.
Em muốn hẹn hò với ai, thì cứ hẹn hò với người đó, muốn hẹn hò lúc nào thì cứ hẹn hò lúc ấy
Sâm Dao rất ngạc nhiên.
"Em chắc chắn là anh trai em không phải là giận lẫy chứ?"
Bảo vệ Khương Oánh Oánh đến gió cũng không lọt như Khương Húc Đông, rất khó tượng có thể hoàn toàn buông tay không quản lý cô ấy nữa là thế nào
"Không phải, anh ấy rất bình tĩnh." Khương Oánh Oảnh đứng dậy, cột tóc đàng hoàng, giả vờ rất thoải mái nói: "Như vậy không phải công tốt sao? Cuối cùng em cũng được tự do rồi
Sâm Dao đứng dậy: "Nếu em đã cảm thấy tốt rồi thì mau xuống ăn cơm
Cô nói xong đẩy cửa phòng muốn đi ra Khương Oánh Oánh lại thu vai lại "Dao Dao, em tự do rồi.
Thế nhưng tại sao một chút cũng không hè vui vẻ vay”
Cái miếng nhỏ của cô ấy nhìn cực kỳ đáng thương "Em cảm thấy giống như anh trai em không cần em nữa vậy
Nhìn dáng vẻ trẻ con của cô ấy, Sầm Dao cười: “Anh của em chính là anh của em, anh ấy sao có thể không cần em chứ
"Lỡ như, anh ấy tìm chị dâu cho em thì phải làm sao bây giờ"
"Đây không phải là điều em muốn à?"
“Trước đây em thật sự muốn như vậy."
"Bây giờ đối ý rồi?” Sâm Dao nhìn cô ấy.
Vẻ mặt Khương Oánh Oánh rất khổ não Cuối cùng, lại phòng mỗi: “Thôi, không cần em thì em cũng không cần anh ấy, cho dù anh ấy không cần em, em vẫn còn ba mẹ, còn có chi
Cô ấy ôm lấy Sầm Dao.
“Được rồi, dùng như trẻ con nữa, mau di lam rửa Chi sáp đối chết rồi đây
Khương Oánh Oánh nghe lời đi tầm rửa Còn may cô ấy là một người rất đề do dành, vừa rồi còn tâm trạng không vui, một lát sau đã điều chỉnh tam trang tốt rồi, tâm tình xoay chuyển tất nhanh
Lúc Sâm Dạo đi ra từ phòng có thể nhìn thấy Thương Hưu Nhất một mình ngồi trên ghế so phá, ôm một tài khoai tây chiến mất không ra tivi trước mặt xem đến Mich thú
Sầm Dao nhìn qua, tì vì đang phát một bộ phim tình cảm lãng mạn.
Hơn nữa, lúc này hai người nam nữ chính còn đang hôn nhau, hôn say đắm.
Sầm Dao vội vã chạy qua, tắt tivi
Thương Hựu Nhất nhíu mày: "Tiểu Dao, sao cô lại tắt tivi thế?”
“Trẻ con không được xem cái này.
"Sao lại không được xem?” Đôi mắt ngày thơ của Thương Hựu Nhất mở to nhìn cô, rất thật thả hỏi.
"Không thích hợp với mấy bạn nhỏ như châu, không lành mạnh.” Sầm Dao nghiêm túc giải thích.
Giúp nhóc mở cặp sách ra, lấy ra một quyển sách “Nhiệm vụ bây giờ của cháu là làm bài tập về nhà"
Thương Hưu Nhất đạt khoai tây chiên xuống không tình nguyện đi đến bàn trà "không lành mạnh sao? Nhưng mà cháu thấy tiểu Dao và ba cũng giống như có chủ trong tivi mà Hai người cũng không