Hủy hoại cô Từ sau khi Thương Ngộ và Điền Điểm đạt được thỏa thuận hợp tác, ngày tháng của Sầm Dao thật sự không mấy suôn sẻ, đầu tiên là công việc hợp tác với mấy công ty bị cướp đi, bây giờ lúc †an ca lại còn gặp phải lưu manh.
"Tan ca chưa, anh đến đón em."
Mấy hôm nay Thương Đình Lập và Sầm Dao đều rất bận, Thương Ngộ thì lại như ruồi không có chỗ đến, luôn ve vo làm phiền Thương Đình Lập.
"Thương Đình Lập cứu em"
m thanh của Sầm Dao truyền qua điện thoại, Thương Đình Lập siết chặt điện thoại trong tay, nhất định là Sầm Dao gặp nguy hiểm rồi.
"Em đang ở đâu?"
Thương Đình Lập lo lắng hỏi, anh còn chưa hỏi ra được tung tích của Sầm Dao thì điện thoại đã truyền ra tiếng tút tút.
"Khương Húc Đông, Sầm Dao xảy ra chuyện rồi"
Sau khi Thương Đình Lập lo lắng vội vàng gọi điện thoại cho Khương Húc Đông thì lại dặn dò Dư Phi và Lê Thanh tự mình lái xe về nhà Sầm Dao.
*A lô, Thương Đình Lập, anh có gặp Dao Dao không? Vừa nãy chị ấy nói có đồ đưa cho em, nhưng em chờ rất lâu cũng không thấy chị ấy"
Thương Đình Lập vừa khởi động xe thì nhận được điện thoại của Khương Oánh Oánh.
"Em đang ở đâu?"
Thương Đình Lập cảm thấy sự việc không đơn giản như vậy, Dao Dao đi đưa đồ cho Khương Oánh Oánh nhưng người lại mất tích giữa đường, rất kỳ quái, chắc chắn là có vấn đề.
"Em đang ở Thượng Cảnh Viên."
Sau khi Khương Oánh Oánh báo địa chỉ của cô, Thương Đình Lập liền cúp máy, cô chỉ có thể liên tục gọi vào số điện thoại của Sầm Dao, mãi đến khi bên kia khóa máy mới dừng lại.
"Mấy người là ai?"
Sầm Dao dần tỉnh lại sau cơn hôn mê, vừa cử động thì lại phát hiện tay chân đều bị trói chặt, mát cũng bị che lại, cô lập tức hiểu ra mình đã bị bắt cóc rồi.
*Cô không cần biết chúng tôi là ai, chỉ cần biết lát nữa chúng tôi sẽ khiến cô muốn sống không được muốn chết cũng không xong"
Một giọng nói lưu manh truyền đến, Sầm Dao thốt nhiên rùng mình.
Cô nhanh chóng rà soát trong đầu các mối quan hệ, nghĩ xem gần đây mình có đắc tội với ai không.
Nhưng nghĩ nửa ngày vẫn không nghĩ ra gần đây mình đắc tội với ai.
"Các người biết tôi là ai sao?"
Sầm Dao biết không thể tìm xem mình đã đắc tội với ai, chỉ đành ra tay từ chỗ bọn họ.
"Biết chứ, Sầm Dao, trước đây là giám sát công trình của Bộ Thị, nghe nói gần đây đã tự mình làm chủ rồi."
Một giọng đàn ông hùng hổ nhàn nhạt nói.
"Người thuê các người trả các người bao nhiêu tiền, tôi có thể trả gấp đôi, loại mua bán thế này tôi nghĩ các người không từ chối đâu chứ."
Sầm Dao nghe bọn họ nói biết thân phận của mình thì thăm nhen nhóm hy vọng.
Hơn nữa giọng nói hùng hổ vừa rồi khiến cô cảm thấy người này có lẽ không phải là người xấu xa gì.
"Tôi làm chuyện thế này không chỉ vì tiền."
Giọng nói hùng hổ lúc nãy đáp lại Sầm Dao, lời này của anh ta khiến Sầm Dao cảm thấy phát lạnh toàn thân.
"Vậy mục đích của anh là gì?"
Sầm Dao đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội cứu bản thân mình, cô không biết Thương Đình Lập có thể kịp thời xuất hiện trước mặt mình không, nếu như anh không thể xuất hiện vậy thì hôm nay cô nhất định tiêu rồi.
Hy vọng quá mong manh, Sầm Dao không thể cứ ngồi đây chờ chết được.
"Người đó có ơn với tôi, chuyện cô ấy tìm tôi làm tôi nhất định không từ chối"
Người đàn ông vừa nói, trong đầu vừa hiện lên một khuôn mặt thanh tú, lúc đó mình đang bị một đám người đánh đến chết đi sống lại, là cô ấy xuất hiện trước mặt mình, cứu sống mình.
Sau đó bản thân cũng có tìm cô muốn trả ơn cứu mạng mấy lần, nhưng dường như cô ấy đã quên mất chuyện này rồi, nhưng mà anh ta vẫn không nản lòng, vẫn luôn ở cạnh bảo vệ cô gái đó.
"Sao thế?"
Bên này Thương Đình Lập vẫn luôn gấp rút tìm vị trí của Sầm Dao, anh đã cho điều tra tất cả các camera giám sát đoạn đường mà Sầm Dao đi hôm nay, mà Mã Đông cũng đã bị điều tra ra rồi.
"Hoàn Hoàn, sao con lại hồ đồ như vậy."
Lục Lị Lị nhìn cô con gái đang run rẩy trước mặt, bà ta đã nói mình nhất định sẽ giải quyết mọi phiền phức cho con gái rồi, nhưng mà thật không ngờ con nhóc này lại không thể kìm được cơn giận, vậy mà lại đi tìm một đám lưu manh muốn hủy hoại Sầm Dao.
"Dựa vào cái gì mà từ nhỏ đến lớn chị ta có thể nắm mọi người trong lòng bàn tay, mà con thì chỉ có thể im lặng đứng nhìn, rõ ràng là con thích Thương Đình Lập trước, Sầm Dao chị ta dựa vào cái gì mà ở bên Thương Đình Lập chứ?"
Sầm Hoàn gào thét với mẹ mình, vào khoảnh khắc nghe Sầm An nói Thương Đình Lập đã tra đến Mã Đông, Sầm Hoàn vốn rất hoảng sợ, nhưng giây sau, cơn tức giận đã phá hủy toàn bộ lý trí của cô ta, bây giờ cô ta chỉ một lòng hủy hoại Sầm Dao.
Hoặc là chủ tịch Thương chỉ nhất thời mê muội, chờ đến khi Sầm Dao bị người ta hủy hoại rồi, có lẽ anh cũng hiểu ra cuối cùng ai mới là người phụ nữ phù hợp với anh, đúng, nhất định là như vậy.
"Hoàn Hoàn, con nói mau, người đó đã mang Sầm Dao đi đâu rồi?"
Lục Lị Lị khẩn trương nhìn con gái mình, không thể, Sầm Dao không thể xảy ra chuyện gì trên tay Sầm Hoàn được, dựa vào thủ đoạn của Thương Đình Lập, nếu như Sầm Hoàn thật sự hủy hoại Sầm Dao thi cho dù anh có buông bỏ Sầm Dao cũng nhất định không tha cho Sầm Hoàn.
Tất cả mọi thứ vốn không phải là ý muốn của bà ta, bà †a rõ ràng để sắp đặt để Điền Điểm ra tay, nhưng tại sao cuối cùng lại rơi vào con gái mình chứ.
"Con không biết, cứ cho là con biết thì cũng không nói ra đâu, con nhất định phải hủy hoại Sầm Dao."
Sầm Hoàn điên cuồng nhìn về phía trước, như thể đã nhìn thấy cảnh tượng Sầm Dao bị người ta làm nhục, cô ta đột nhiên ngẩng đầu cười lớn một trận, sau đó vội vội vàng vàng chạy ra khỏi nhà.
"Hoàn Hoàn, con gái của mẹ, con thật sự không nên làm vậy mà."
Lục Lị Lị bực tức nhìn đứa con gái vừa rời đi, nước mắt đau đớn chảy đầy mặt.
Bà ta biết lần này bà ta đã không thể bảo vệ được con gái mình tồi.
"Sao rồi, Hoàn Hoàn có nói ra chưa?"
Sầm An gọi điện thoại đến, lo lắng hỏi han Lục LỊ Lị tình hình.
"Không có, Hoàn Hoàn nó không có làm hại Sầm Dao?"
Lục Lị Lị vẫn muốn bao che cho Sầm Hoàn, nhưng bên kia Thương Đình Lập đã cướp lấy điện thoại.
.
Truyện Hot
"Nói với Sầm Hoàn, nếu như bây giờ cô ta giao ra tung tích của Sầm Dao, nói không chừng tôi sẽ bỏ qua cho cô ta, nếu như Sầm Dao xảy ra chuyện gì tôi nhất định khiến cho cô ta sống không bằng chết."
Thương Đình Lập vừa nói tra ra bối cảnh của Mã Đông thì đa hoàn toàn khẳng định Sầm Hoàn và Mã Đông nhất định là cùng một giuộc, vậy thì lần này Mã Đông nhắm vào Sầm Dao cũng là vì Sầm Hoàn, bây giờ anh không muốn truy tới cùng người chịu trách nhiệm, chỉ mong bảo vệ Sầm Dao được anh toàn.
"Chủ tịch Thương, tôi nhất định sẽ để Sầm Dao an toàn trở về, xin cậu đừng ra tay với Hoàn Hoàn."
Lục Lị Lị nghe Thương Đình Lập nói vậy thì hồn phi phách lạc, bà ta chỉ có thể lo lắng đuổi theo Sầm Hoàn.
Lại nói bên phía Sầm Dao cùng với đám người Mã Đông vẫn luôn rơi vào bế tắc.
"Mã Đông."
Sầm Dao được người ta mở tấm vải đen che mất thì cô liền nhận ra người đàn ông trước mặt.
"Cô biết tôi sao?"
Mã Đông nghi hoặc nhìn Sầm Dao, người phụ nữ này biết mình, vậy thì anh ta không thể để cô rời đi như vậy rồi.
"Không, tôi nhận ra vật trên cổ anh, đó là thứ thuộc về tôi."
Sầm Dao lắc đầu, bảy năm trước, trong một lần cô cùng Sầm Hoàn ra ngoài chơi đã cứu được một thiếu niên sắp chết trên đường.
Lúc đầu thiếu niên đó một mực muốn Sầm Dao để lại tính vật, để Sau này có thể tìm mình trả ơn, nhưng lúc đó cô lại không có gì để đưa cho anh ta, chỉ có thể đưa sợi dây chuyền của cô cho anh ta.
"Cô nói cái gì?"
Một câu này đã làm Mã Đông sửng sốt.
Đây là đồ của người phụ nữ này, vậy Sầm Hoàn là sao, sao cô ta lại nói cô ta là ân nhân cứu