Tại Diệp gia.
Bạch Sinh Liên lôi Diệp Thiến Thiến vào phòng, bà ta quăng cái điện thoại của mình lên sàn nhà bảo Diệp Thiến Thiến tự mình xem những gì mà cô đã gây ra, Diệp Thiến Thiến cũng không ngờ rằng mình lại bị chụp lén.
“Mẹ, con phải làm sao đây, cha mà thấy đánh con chết.”
Diệp Thiến Thiến ôm lấy chân của Bạch Sinh Liên van xin, bà ta làm sao có thể giúp được cô nữa đây, hôm trước chẳng phải cô đã chứng kiến chuyện Bạch Sinh Liên bị đánh tơi tả hay sao mà hôm nay còn dám tạo Scandal dậy sóng dân tình để chọc giận Diệp Hoài An nữa.
“Mẹ cũng không có cách đâu, con tự lo liệu đi mẹ không thể giúp con được dù gì cũng đã lên trang mạng rồi thế nào ông ấy cũng thấy.”
Bạch Sinh Liên khoanh tay lại trơ mắt đứng nhìn, lúc này Diệp Thiến Thiến sợ lắm nhưng lòng mẹ nên bà ta không muốn Diệp Thiến Thiến bị tổn hại, bà ta liền nghĩ ra một mưu kế, kế này có thể vừa giúp bà ta rửa hận vừa giúp Diệp Thiến Thiến chạy tội ngược lại còn được kế thừa Diệp thị nữa.
“Ngoan ngoãn ở trong này để mẹ giải quyết.”
Bạch Sinh Liên khóa chặt cửa lại rồi rời đi, Diệp Thiến Thiến liên tục vò đầu bức tóc, cô ta cầm điện thoại lên xem cái tin đó, cô ta tức giận đập mạnh điện thoại xuống đất, náo loạn cả lên đập bể đồ đạc trong phòng, cô ta như trở nên điên điên dại dại.
Bạch Sinh Liên đi về phòng thấy Diệp Hoài An vẫn còn ngủ, bà ta để một loại trầm hương gần chỗ mà Diệp Hoài An nằm, bà ta đeo kín mặt không để khói bay vào mũi của mình, sau đó đi ra đóng chặt cửa lại, loại trầm hương này ngửi một lần không sao, nhưng ngửi nhiều lần sẽ phát sinh ra bệnh khó có thể cứu chữa, chính Trương Diệu Ái bị bệnh nặng là do ngửi mùi này lúc còn sống.
Nhớ lại năm đó Bạch Sinh Liên vào làm dâu của Diệp gia, Trương Diệu Ái là người giúp đỡ cho bà ta, sau khi chồng bà ta là Diệp Hoài Phong qua đời thì bà ta không chịu nổi những ngày tháng cô đơn nên đã dụ dỗ Diệp Hoài An và hạ sinh Diệp Thiến Thiến.
Phải nói là Trương Diệu Ái bị Diệp Hoài An cắm sừng và ngoại tình âm thầm suốt mấy năm mà bà không hay biết gì, hằng đêm còn phải ngửi loại trầm hương mà Bạch Sinh Liên mang đến, dẫn đến căn bệnh nặng khó chữa trị, Diệp Hoài An không ngờ tới được ông ta cũng có ngày hôm nay.
Bị chính con đàn bà mà mình hết mực yêu thương và tin tưởng lại hãm hại mình như cách mà bà ta hãm hại Trương Diệu Ái, Bạch Sinh Liên ngồi trên ghế sofa hưởng thụ giây phút này.
“Diệp thị sẽ hoàn toàn rơi vào tay của ta.”
Bạch Sinh Liên cười lớn với giọng điệu hả hê, nỗi nhục nhã mà bà ta cắn răng chịu đựng bao năm qua để có được