Edit: Linhxu
Beta: Hana
Lần thứ hai cùng KING gặp nhau là vào tiết học thể dục buổi chiều, thời tiết sáng sủa trở nên mây đen dầy đặc, ra vẻ muốn mưa to, cho nên học viên hai lớp đang học ở sân thể dục.
NamCung Phiêu đi theo đại đội chạy quanh sân thể dục, tầm mắt đặt trên người KING cùng Đức Húc, không nghĩ tới này hai vị này được phân đến cùng một tổ, chẳng lẽ bọn họ ngồi cùng nhau?
Lớp KING, chia làm hai tổ chuẩn bị đánh bóng rổ, lam mâu cùng cô gặp nhau, Nam Cung Phiêu nhíu mày, ý bảo hắn chú ý Đức Húc. KING vẫn như cũ bày ra ánh mắt nửa khép nửa hở, thong thả gật đầu.
Đức Húc chú ý đến bọn họ trao đổi ánh mắt, lấy tay khửu tay chọc chọc vào ngực KING, hỏi: “Cậu biết cô ấy.”
“Không biết.”
“Vậy cậu cùng em ấy nháy mắt làm gì a?”
“Tôi nghĩ cô ấy đùa giỡn với tôi.”
“… Kết quả?”
“Cô ấy nói tôi đi chết đi.”
“…” Đức Húc nặng nề mà gật đầu, giơ ngón cái lên, nam nhân này thật kỳ lạ, có thể từ ánh mắt nhìn ra nhiều chuyện như vậy.
KING khinh nhíu mày, hắn tin là thật ư.
“Nam Cung Triết, em đi đội B.”
Phía sau, thầy giáo thể dục đột nhiên điều KING đến tổ đối diện, Đức Húc mỉm cười đắc ý, ngón cái chỉ xuống, cao ngạo cười ha ha.
KING không để ý đến hắn, cất bước đi đến bên cạnh ghế dựa, cởi cái bao tay màu vàng xuống, mang theo cái giỏ sắc, sau đó đi trở về sân bóng rổ.
Một nhóm nữ đồng học chạy về phía hắn tớiKING vừa vặn thể hiện suất khí vận động gáy cùng các đốt ngón tay, nghiêng đầu, bạc môi đối với Đức Húc thể hiện một vẻ tươi cười tà ác, chống lại kiêu ngạo của hắn.
“Oa! COOL!”
“Choáng váng, quá choáng váng đầu, hoàn hảo…”
Nam Cung Phiêu liếc mắt nhìn đám nữ đồng học khoa trương, thật đúng là không thể hiểu bọn họ có ý gì, nếu KING cởi quần áo, đám nữ nhân này phỏng chừng toàn bộ té xỉu, hoặc là trực tiếp đem hắn đè xuống đi?
Đúng là một đám sắc nữ (nguyên văn là “ sắc sói” nha!)
KING đi đến đội B, thân mật gật đầu cùng nhóm đội viên, thầy giáo thổi còi, bắt đầu trận đấu. Mà các học sinh nữ đều nhìn KING cùng Đức Húc đang phấn khích biểu diễn, những người còn lại từ chạy chậm biến thành thong thả chạy, từ thong thả chạy biến thành đi bộ. Nam Cung Phiêu nhanh chóng chạy xong hai vòng, ngồi xuống một bên thở.
” Chạy như vậy cũng không biết chạy tới khi nào.”
Cô nhìn đám đồng học nữ, đã đi tới đi lui còn ngừng lại, ngồi ở cạnh sân bóng rổ, hai mắt tỏa sáng xem trận bóng rổ.
Thật may cô đã dự kiến trước, chạy xong nghỉ ngơi, không đợi đám háo sắc kia.
Chỉ chốc lát đã đến nghỉ giữa hiệp, KING cố ý đi đến gần Nam Cung Phiêu, người hắn đầy mồ hôi, lắc lắc mái tóc ướt sũng, cầm lấy quần áo lau mặt, sau đó nheo lại đôi mắt nhìn chăm chú vào đội A đối thủ, thở phì phò.
Động tác khêu gợi, tư thế cuồng dã, sân thể dục lập tức truyền ra vài tiếng sói rống, thân thể rồi ngã xuống. Đám nữ sinh coi như còn thanh tỉnh đều cầm Côca vây quanh KING.
“KING, uống Côca đi.”
“KING, uống của em đi.”
“Uống của em, của em bỏ thêm đường, uống rất ngon.”
“Của em bỏ thêm thuốc kích thích, vô cùng sướng.”
“…”
Nam Cung Phiêu bất đắc dĩ liếc mắt xem thường, ngay cả thuốc kích thích cũng nghĩ ra, nghĩ đến nam nhân liền thích lên – giường a? Nhưng nam nhân này được hoan nghênh ngoài dự đoán của cô a, quả thực có thể so sánh với ngôi sao hồng của Memory bar đi.
Có điều cũng phải nói, cô thích nhất là huyết tộc, thân là ma cà rồng hắn đương nhiên là làm cho cô tự hào, bằng không cô mới sẽ không làm cho hắn dùng tên của anh trai đâu.
Đức Húc vừa tiếp cận Nam Cung Phiêu, cô lập tức quay đầu, nheo mắt lại nhìn hắn.
Hắn đầu tiên là sửng sốt, thân mật đưa cho cô một cốc Côca, tự chủ trương ngồi bên cạnh người cô, uống một ngụm Côca, nói: “Thì ra em