Tang Vi hắng giọng và hô lên: “Chào mừng Chủ tịch Lý của Tập đoàn Hoa Ức, Chủ tịch Thiến của Giải trí Tượng Thú, Dương phu nhân của tập đoàn Tịch Thiên Ảnh, Cảnh Thiếu của Tập đoàn truyền thông Hòa Phong...!đến Angle!”
Thương nhân luôn đặt lợi ích của mình lên hàng đầu, ban đầu đám người kia đều viện lí do để không đến.
Mặc dù không biết là bọn họ đã bị người nào mê hoặc, nhưng giờ đều đang lao đến đây càng nhanh càng tốt.
Tất cả những người được mời đã đến trong mười phút cuối cùng, Thịnh Tú Vân vội vàng giúp Sanh Ca tiếp đón.
Sắc mặt Tống Niên xanh mét vì tức giận, bởi vì có quá nhiều người đến, không có chỗ cho người ở cửa.
Chị ta ngồi trên ghế, chìm nghỉm trong đám đông, cứ vậy mà bị dồn vào góc hẻo lánh.
Nếu không có vệ sĩ hỗ trợ, chị ta đã suýt ngã.
Mọi người đều bận rộn thể hiện sự hiếu khách trước mặt Sanh Ca, chẳng ai quan tâm đến chị ta cả.
Thịnh Tú Vân lạnh lùng nhìn chị ta: “Ở đây có quá nhiều khách, tôi sợ Sanh Ca và tôi không thể chăm sóc cho chị được.
Bị tát vào mặt rất khó chịu đúng không? Nếu chị không thể kiềm chế được thì cụp đuôi mà cút về đi!”
"Cô!"
Bị xúc phạm một cách rõ ràng như vậy, khuôn mặt của Tống Niên gần như đã vặn vẹo vì tức giận.
Chị ta không muốn cứ như thế này mà rời đi, vẫn tiếp tục thì thầm mỉa mai:
"Lộc Sanh Ca, nếu có Kỷ Ngự Đình che chở cho cô thì sao? Tôi nghe nói anh ta rất tàn nhẫn với phụ nữ, tính tình quái gở, dáng vẻ trông rất xấu.
Cô đã đến Kỷ gia để chăm sóc anh ta trong khoảng thời gian này.
Tôi e rằng cũng chịu nhiều khó khăn, phải không?”
Sanh Ca sửng sốt một lúc, nhưng chỉ cười khúc khích và không buồn giải thích.
So với việc cãi nhau với Tống Niên, việc chào hỏi những vị khách đến chơi còn quan trọng hơn.
Thịnh Tú Vân thì khác, cô ấy nhìn Tống Niên nhẹ nhàng rồi nói với vẻ dịu dàng châm biếm:
"Chị hiểu lầm rồi à? Thằng nhóc Kỷ Ngự Đình đó chắc sẽ làm chị thất vọng.
Anh ta không chỉ đẹp trai mà còn sống có trách nhiệm.
Anh ta còn rất dịu dàng và ân cần với Sanh Ca nữa.
Chị có tức hay không?"
Tống Niên sững sờ.
Điều này hoàn toàn trái ngược với những gì được đồn thổi về Kỷ Ngự Đình?
Nhất thời chị ta cũng không biết những gì Thịnh Tú Vân nói có phải là sự thật hay không, vì vậy chị ta chỉ có thể châm biếm theo một cách khác, cố ý cất cao giọng nói:
"Có lẽ vậy, nhưng anh ta cố tình bỏ qua bữa tiệc tẩy trần lần trước, mà giờ cũng không có mặt để làm lễ cắt băng khánh thành.
Tôi không nghĩ anh ta quan tâm đến cô chút nào.
Tôi sợ khoản đầu tư này là của Kỷ lão gia ấy?”
Nhiều người có mặt tại hội trường nghe thấy lời chị ta nói, họ châu đầu ghé tai, nhỏ giọng mà xì xào bàn tán.
Ý của Kỷ Ngự Đình và ý của Kỷ lão gia là hai khái niệm khác nhau.
Mặc dù Kỷ lão gia đã gia nhập giới kinh doanh lâu năm, có thể coi là lãnh đạo của thời trước, mọi người đều kính nể ông, nhưng suy cho cùng, đó cũng là dĩ vãng.
Vì hiện tại Kỷ lão gia đã về hưu nên dù có chuyện gì xảy ra thì Kỷ Ngự Đình mới là người nắm quyền, là người có tiếng nói cuối cùng.
Nếu anh không thích đính hôn với Lộc Sanh Ca, thì việc đầu tư vào Angle có khả năng chỉ là một lời tuyên bố, cuối cùng có được trả hay không thì không chắc.
Sanh Ca không nói gì.
Bởi vì Kỷ Ngự Đình thực sự không nói kế hoạch về khoản đầu tư này với cô, mà cô cũng không định sử dụng Kỷ Thị để tạo động lực.
Nhưng lễ cắt băng sắp diễn ra, cô dự định sau này sẽ nói chuyện một mình với Kỷ Ngự Đình về khoản đầu tư.
Cô không phản bác lại nên đã có người ở hiện trường tin lời Tống Niên và bắt đầu dao động.
Cảnh Thiếu của Tập đoàn truyền thông Hòa Phong đã dẫn đầu gửi lời xin lỗi đến Sanh Ca: “Tôi xin lỗi, Giám đốc Lộc, tôi vẫn còn việc phải làm ở công ty.
Tôi chúc Giám đốc Lộc cắt băng khánh thành suôn sẻ và gặp nhiều may mắn.
Truyền thông Hòa Phong chúng tôi rời đi trước."
Có người dẫn đầu, chẳng mấy chốc đã có người tranh nhau chạy theo.
"Tôi thực sự xin lỗi, Giám đốc Lộc, tôi còn có việc phải làm..."
"Đừng tức giận, Giám đốc Lộc, tôi có chuyện trong công ty..."
Sanh Ca không có biểu hiện gì, chỉ gật đầu đồng ý.
Tống Niên nhìn khoanh tay hừ lạnh, rất tự hào.
Tuy nhiên, ngay khi công ty thứ sáu chuẩn bị bước tới và xin lỗi Sanh Ca, tiếng gầm của những chiếc xe độc quyền của dòng SSC Tuatara vang lên từ phía hồ phun nước.
Mọi ánh mắt của đám đông ngay lập tức tập trung vào chiếc siêu xe Silber phiên bản giới hạn màu đen duy nhất ở Trung Quốc, nghe nói nó có giá tám mươi triệu tệ.
Nhưng chiếc xe này dù có tiền cũng không mua được, phải có tiền và quyền thế.
Ngay