Đầu tháng 7 năm Thái Ninh thứ năm.
Đã hai tháng kể từ ngày người Chiêm Thành làm loạn đất Đại Việt và đã gần một tháng ngày Bố Chính và Chiêm Thành chính thức va chạm nhau trên chiến trường.
Không khí tại nội địa Bố Chính gần như bình thường, chỉ có quân đội sĩ quan cùng một số công nhân làm trong vùng có khả năng chiến sự là có phần tâm lý hơi căng.
Còn lại phần đa dân số Bố Chính đang tập trung cho vụ Mùa.
Phải mọi người không nghe nhầm, Bố Chính tập trung cho gieo mạ và cấy lúa giữa lúc chiến tranh.
Có gì không thể khi mà người dân tin tưởng hoàn toàn quân địch không thể vượt qua các hàng tuyến phòng thủ của Bố Chính.
Nếu vậy thì tội gì họ không gieo hạt cấy lúa.
Chỉ khổ dân Đặng Gia và 2,5 vạn di dân của Địa Lý Ma Linh không có ruộng để cày cấy.
Thời điểm này bắt đầu khai hoang thì đã quá muộn.
Nhưng không sao.
Chính sách nhân đạo của Hắc thành lại một lần nữa ban bố.
Đám người này khai hoang đồi núi trọc ở phía Tây Bắc Bố chính và trồng một loại cây hoa lạ.
Chính phủ sẽ trả công bằng đúng năng suất của ruộn lúa tốt.
Chùm cuối sau khi thông não đã quyết định mở rộng 3000 mẫu trồng thuốc phiện quy mô.
Di dân vỡ òa trong sung sướng, cuối cùng họ cũng có đường sống trong nửa cuối năm này.
Lúc này thì một phong thư từ Đèo Ngang chuyển đến, Nhân viên “hải quan” ở đây đã giữ được một nhóm đối tượng khả nghi tìm cách nhập quan một cách hợp pháp.
Sứ đoàn thương nhân Tiểu quốc Palimban ở phía cực Đông của đảo Java.
Nói chung thời gian này Bố Chính ngoại thương đình trệ hoàn toàn đo Chiêm Thành làm chủ vùng biển ngoài khơi, và đã 2 tháng không có thương nhân tiếp cận Bố Chính.
Nhưng ngày hôm nay lại có thương nhân vất vả vong đến cảng Diễn Châu, đi đường bộ xuôi nam tới Bố Chính.
Liệu họ có chuyện gì quá quan trọng đên vậy.
Ngô Khảo Ký mở ra bức thư trên tay…
“ Hít… hà…”
“ Bọn này chơi lớn vậy..”
Vì để thực hiện một kế hoạch nào đó Chùm cuối Bố Chính đã đặt hàng các tiểu quốc trung lập ở Java một số lượng người Châu Âu nô lệ hay người Ả rập nô lệ cũng được.
Nhưng vì đường xá xa quá xa nên chưa có tiểu quốc Java nào thực hiện phi vụ này cũng như đặt vấn đề với Bố Chính về vụ làm ăn này.
Vốn dĩ Ngô Khảo Ký chỉ hi vọng đám đàn em của hắn là Medang và Lavo sau khi ổn địch tình hình sẽ giúp hắn một hai, không ngờ cái tiểu quốc Palimban lại mang đến cho hắn một món hàng khủng.
Hai ngàn nô lệ người da trắng không rõ quốc gia nào.
Bản thân Ngô Khảo Ký kế hoạch chỉ cần một số lượng nhỏ người Ả rập thì được rồi, nhưng người Châu Âu cũng vẫn có thể dùng, song số lượng lớn đến vậy lại là một vấn đề khó khăn vì sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch sau này.
Cực chẳng đã Ngô Khảo Ký đành phải tiếp nhận số hàng này.
Đầu tiên hắn cho tiếp kiến thương sứ người Palimban, sau đó hắn cho thân tín đi theo người này tới nơi chất chứa nô lệ.
— QUẢNG CÁO —
Nô lệ không có vận chuyển lên bờ mà đang lênh đênh trên mấy con thuyền lớn, một phần làm trèo thuyền phu một phần nuôi nhốt.
Ngô Khảo Ký đòi gặp mặt một số nhân vật đầu não của nhóm nô lệ này, vì bất kì nhóm người nào dù là nô lệ vẫn có một vài người đặc biệt có chút đầu não và nổi lên như một lãnh tụ của nhóm.
Ngô Khảo Ký yêu cầu là gặp họ.
Hắn phải hiểu rõ đán người này thì mới quyết định có mua bán hay không và mua nhiều hay ít.
Người nô lệ được chùm đầu và đưa đến trước mặt Ngô Khảo Ký.
Vì có quân đội Bố Chính đảm bảo cho nên đám hàng hóa này được phép tiến vào sông Nghệ An, do đó thời gian đến Bố Chính sẽ nhanh hơn.
Nhóm người nô lệ kỳ quái, Một nông dân sứ Volcae, một hiệp sĩ nước Pháp, nông dân xứ Tô Cách Lan Ê Cốt ( Scotland).
Kỳ quái lộn xộn và không phải là một nhóm.
Đám người này nói xì xồ tiếng Anglo-Saxon cổ ngữ Anh thật rất khó nghe và khó hiểu.
Mặc dù tiếng Anh của Ngô Khảo Ký khá đỉnh nhưng vẫn phải chật vật suy đoán và chơi đuổi hình bắt chữ với đám này.
“ Viking?” Ngô Khảo Ký bắt đầu tiếp cận dần với thứ tiếng anh rất khó suy luận này…
Ba tên này nghe thấy thì nhảy dựng lên..
gật đầu lia lịa xì xồ một đống đầy căm hờn biểu hiện.
Ngô Khảo Ký não loạn, giờ đây là thế kỉ 11 giai đoạn hoàng hôn của Viking, đám này còn có thể gây rối cả ở Anh Pháp và xứ Wales? Mà những tên nô lệ này phải qua tay bao nhiêu bao nhiêu lần mới tới được nơi này… chịu không tưởng tượng nổi.
Nhưng không nói nhiều, chỗ này hắn mua.
Bố Chính thiếu thì thiếu lương thật nhưng 2000 miệng ăn thêm không nhiều mà bớt không ít, vả lại nếu kế hoạch của hắn thành công thì lương thực không phải vấn đề.
“ Family?” Ngô Khảo Ký nói một từ rồi chỉ chỉ trỏ trỏ bọn họ..
Thật hắn không dám nói câu dài vì nói xong cả hai bên miễn không cần hiểu nhau.
Lại một đám xì xồ tào lao làm động tác cắt cổ này nọ rồi mặt mày ủ rũ.
Sau khi phí sức 9 trâu 12 bò cuối cùng Ngô Khảo Ký cũng tìm được một ít thông tin.
Bọn nô lệ này tòa là tráng đinh người to lớn vạm vỡ bị bán làm phu trèo thuyền ở Địa Trung Hải một thời gian.
Palimban thi thoảng cũng có chạy hàng ở Địa Trung Hải nên mua một nhóm này vì hắn biết Bố Chính giàu có.
Mua về bán giá cao được.
Ngô Khảo Ký đồng ý thuyết pháp này, cắn răng nhịn đau theo giá trị 5 đồng vàng một tên nô lệ mua hết.
Ngô Khảo Ký thừa biết đám Palimban chết tiệt này bóp hắn nhưng không có cách nào khác Ngô Khảo Ký phải chấp nhận.
Nhưng thù này Ngô Khảo Ký nhớ, chờ khi thằng em trời đánh kia ổn định lại, hắn thề sẽ để thằng em này đi dạy cho Palimban một bài học nhớ đời.
Nuốt tiền Bố Chính là không dễ.
Đã thỏa thuận với nhau xong thì đơn giản rồi.
Tiền quy thành tửu cứ thế mang đi.
Người chùm kín không lộ dấu vết là người Châu Âu bí mật theo đèo ngang giải đến Bố Chính.
Hai ngàn thằng da trắng, khung xương thô to, trung bình phải cao từ 1m7 đổ lên, cá biệt có có không ít thằng cao gần 1m9.
Đám này đứng thành hàng như mộ đám Orc trước nhân tộc bình thường là các chiến binh việt trung bình cao 1,63.
Tuy rằng bọn này đói ăn, khổ sở nhưng cơ bắp rõ ràng săn chắc và trẻ tuổi, cho nên đám hàng này nếu để trèo thuyền thì đúng là hàng tuyển, giá 1-2 đồng vàng là không sai.
Nhưng 5 đồng vàng thì….
Ngô Khảo Ký lại a cay Palimban quốc.
— QUẢNG CÁO —
Đám này to cao khỏe mạnh thật nhưng một nửa là nông dân nhát chết cho nên không có hiệu quả gì trong việc thành lập một đội quân da trắng trong thời gian ngắn.
Nhưng trong này cũng có ½ xuất thân quân ngũ bị đám Viking chiến bại mà bắt làm nô lệ.
Đám người này khả dụng.
Nhưng thực tế họ còn được sử dụng nhiều hơn cho mục đích khác.
Vậy là ½ số quân nhân da trắng bắt đầu hành hạ ½ nông dân da trắng tập luyện quân sự.
Đây chính là yêu cầu của chủ nhân mới.
Tên kỵ sĩ Pháp thì được đi theo Ngô Khảo Ký vì hắn có nhiệm vụ khác cần hoàn thành.
Đây là một gã có học thức nên Ngô Khảo Ký dùng hắn cho kế hoạch bí mật khác mà chỉ hắn biết mà thôi..
à không Lý Từ Huy cũng biết kế hoạch này.
Ngày 20 tháng bảy tại Diễn Châu.
Hạm đội Đại Việt trùng điệp đang ém quân tại nơi này gần tháng trời.
Ngô Khảo Tích đi đi lại lại trong quân doanh… bồn chồn hết sức.
Cách đây 3 ngày hắn nhận được thư của Ngô Khảo Ký.
Vẫn là chời đợi, không được manh động, không được lộ ra là quân chính quy trung ương đã tới miền Nam…