Ma Ngân

Con Đường Báo Thù (3)


trước sau

Giờ phút này Mạn Đạt đang ngồi trong bô chỉ huy ở chiến tuyến Tây Cương, nhìn tin tức Cố Hoành Thần liên tiếp đốc thúc, yêu cầu hắn mau chóng giải quyết Bối La quân đoàn.

Đố mặt với tin tức như vậy, sắc mặt Man Đạt trở nên nghiêm trọng, không thể làm quá mức lộ liễu, còn ngấm ngầm quấy rối thì Bối La quân đoàn vẫn kiên quyết không ngã.

Liếc nhìn bên trong màn hình, 5000 binh sĩ Bối La đang nghỉ ngơi ở một chỗ cũng không phải là Nghi Cư Tinh, tàn tạ không chịu nổi. Vốn trước kia dưới quyền chỉ huy của Tiêu Hoằng, từng chiếc Ma Văn khung máy móc, Ma Văn xe tăng... rạng rỡ sáng loáng đã trở nên cũ nát, vết thương lớp lớp.

Áo giáp Lược Đoạt Giả trên mỗi binh sĩ cũng là vết tích lớp lớp. Trên mặt mỗi binh sĩ Bối La đều vô cùng tiều tụy. Không có thời gian nghĩ ngơi hồi phục, ngược lại luôn đối mặt với đả kích hết lần này tới lần khác, đối với Bối La quân đoàn mà nói, thân thể phải chịu đựng không phải dùng chữ lớn bình thường để nói.

Có thể nói, hiện tại Bối La quân đoàn còn chống đỡ được chính là nhờ ý chí kiên cường của họ.

- Đám chết tiệt này, xem ra phải sử dụng thủ đoạn phi thường mới được!

Mạn Đạt buông Ma Văn thông tin trong tay, nhìn bên trong màn hình, bộ dáng Bối La quân đoàn đang nghĩ ngơi hồi phục trong môi trường ác liệt, hắn thì thào tự nói.

Nhưng mà, ngay thời điểm Mạn Đạt làm ra quyết định, tính toán sử dụng thủ đoạn cực đoan, bỗng nhiên sĩ quan phụ tá Tần Khoa của Mạn Đạt đi vào trong văn phòng, ánh mắt tràn ngập hoảng sợ, báo cáo với Mạn Đạt:

- Tướng quân! Việc lớn không xong rồi! Dụng cụ thăm dò vừa mới phát ra tin tức: ở hướng Duy Lâm Công Quốc, hai chiếc vận binh hạm của quân đoàn Thiên Dực thứ 5, đang tiến về phía chúng ta bên này!

Nghe nói như thế, Mạn Đạt không kềm được trên mặt hiện lên một chút vẻ kinh sợ. Trước đây phóng thích Trát Gia Lac, Nam Du Quận chính là hy vọng có thể lấy lòng quân đoàn Thiên Dực thứ 5, hy vong ghi nhớ mối tình cảm này, không cần tiếp tục đến quấy rối Nam Du quận, nhưng hiển nhiên hai nước đang chiến tranh, yếu thế cũng chỉ khiến cho địch nhân càng thêm kiêu ngạo.

Chỉ sau một lát, sắc mặt Man Đạt chợt rơi vào vừa động, vẻ nghiêm trọng trên mặt, bỗng nhiên nổi lên một tia sáng lạnh.

- Hai chiếc hạm của quân đoàn Thiên Dực thứ 5 đi về hướng nào, rốt cuộc đi tới đâu?

Man Đạt hỏi tiếp.

- Cũng giống như lộ tuyến trước kia, mục tiêu là Hải Lam Tinh, nếu không có gì ngăn cản, ba giờ sau sẽ tới nơi!

Sĩ quan phụ tá Tần Khoa đáp lại.

- Một khi đã như vậy, đơn giản cứ để cho Bối La quân đoàn đụng độ với quân đoàn Thiên Dực thứ 5 rồi cùng nhau đồng quy vu tận đi!

Man Đạt nhẹ giọng nói.

- Nhưng mà Tướng quân! Hiên tại chiến truyến Tây Cương đã lung lay sắp đổ, nếu để mặc cho quân đoàn Thiên Dực thứ 5 tiến vào một lần nữa, như vậy chiến tuyến Tây Cương không thể nghi ngờ sẽ gặp phải nguy hiểm bị tê liệt!

Tần Khoa đưa ra băn khoăn của mình.

- Quản nó làm gì chứ! Hiện tại dùng một loại phương thức hợp lý, tiêu diệt quân chủ lực của Bối La quân đoàn, để chia sẻ ưa phiền với Cố Hoành Thần Tướng quân mới là nhiệm vụ hàng đầu, chiến tuyến Tây Cương có mất đi, bằng vào sức chiến đấu cường hãn của Nam Du Quận ta, cùng với dưới chỉ huy kiên cường của Tướng quân Cố Hoành Thần đại nhân, còn có thể đoạt lại!

Mạn Đạt đáp lại từng chữ một, tiếp theo không hề do dự, lênh cho sĩ quan phụ tá Tần Khoa cứ nghe theo là được.

Bởi vì chiến tuyến Tây Cương đã rất nguy ngập, cả chiến tuyến Tây Cương, dưới công kích mãnh liệt của Duy Lâm Công Quốc, đã vứt bỏ ba hành tinh chiến lược. Bởi vậy, Hải Lam Tinh đã không còn an toàn, đại bộ phận nhân viên công tác sớm đã được sơ tán khẩn cấp, gần như bị Man Đạt vứt bỏ đã biến thành một cầu tinh hoang vắng.

Chiến tuyến Tây Cương bị tàn phá, cùng với nói là hỗn chiến, còn không bằng nói là cố sức chống đỡ. Nếu không nhờ có Ma Văn khung máy móc cùng với Bối La quân đoàn, nói vậy chiến tuyến Tây Cương sớm đã sụp đổ từ lâu rồi.

Quân chủ lực Bối La quân đoàn, giờ phút này đang ở trên Thành Xuyên Tinh, nói là nghĩ ngơi hồi phục, nhưng nhiệt độ không khí ở đây 100 độ dưới 0, thì nói gì đến nghĩ ngơi hồi phục? Về phần vận binh hạm của Bối La quân đoàn, đã bị điều đi cấp cho Hải Long quân đoàn sử dụng. Còn Bối La quân đoàn chỉ có thể sử dụng 4 chiếc vận binh hạm đội Long Thần do Ách Tề Nhĩ lưu lại.

Bên trong hạm vật tư tiếp tế tiếp viện đã tiêu hao hầu như không còn.

Giờ phút này Lôi Tát đang nằm trong phong điều trị vận binh hạm, sắc mặt tái nhợt, có vẻ vô cùng suy yếu.

Ngoài ra, còn có ước chừng 300 binh sĩ Bối La bi thương thế nghiêm trọng, nhưng Ma Văn trị bệnh bên trong vận binh hạm, thậm chí tất cả dược phẩm đã tiêu hao sạch sẽ.

La kiệt đang đứng trong phòng điều khiển chính, cả người có vẻ vô cùng gầy yếu, đang tiến hành thương lượng với Ban cung ứng vật tư của chiến tuyến Tây Cương, nhu cầu cấp bách tiếp tế dược phẩm và thực phẩm.

Nhưng chủ quản Ban cung ứng vật tư lại làm ra một bộ dáng khó xử, chỉ có thể qua loa tắc trách nói:

- Huân tướng La Kiệt này! Thực không dám giấu giếm, vừa mớ đây vận tải hạm của Ban cung ứng vật tư bị phá hủy ba chiếc, hiện tại vật tư dự trữ cũng đã khô kiệt!

Kỳ thật chủ quản Ban cung ứng vật tư cũng rất khó xử, hắn rất muốn giúp Bối La quân đoàn một tay, thế nhưng Man Đạt đã hạ mệnh lệnh nghiêm khắc, chính là không được tự tiện cung cấp bất kỳ vật tư tiếp tế tiếp viện gì cho Bối La quân đoàn, vật tư tiếp tế tiếp viên phải được qua hắn đồng ý.

Hiện tại Manh Đạt đang sử dụng phương pháp âm độc, chính là hoàn toàn cắt đứt tuyến tiếp tế cho Bối La quân đoàn. Đồng thời vận tải hạm của Tập đoàn Thiên Xà không được tự tiện tiến vào chiến tuyến Tây Cương!

Đối mặt với bộ dáng giả mù sa mưa khó xử của chủ quản Ban cung ứng vật tư, trong lòng La Kiệt tràn ngập phẫn hận, nhưng cũng vô kế khả thi. Dĩ nhiên hắn có nghe nói qua về kết cục quá kích động của Ách Tề Nhĩ cùng với hơn 300 binh sĩ Bối La.

Đồng dạng, thời điểm này phòng tuyến nội tâm của La Kiệt cũng đang dần dần hỏng mất. Nếu Tiêu Hoằng không thể trở về, hắn thật sự có chút chống đỡ không nổi, nhất là Lôi Tát cũng thân bị trọng thương.

Nhưng mà, ngay lúc La Kiệt can thiệp không thành vừa gián đoạn liên lạc, một Ma Văn thông tin khác trong phòng điều khiển chính liền vang lên, thỉnh cầu gọi đúng là Mạn Đạt. Hiện giờ tuy rằng chiến tuyến Tây Cương bị hắn chỉ huy đến rối loạn lung tung, nhưng bản thân Mạn Đạt không thể nghi ngờ đang là quan lớn đắc ý, cả chiến tuyến Tây Cương chỉ có một mình hắn định đoạt, đồng thời nhân được trọng dụng tuyệt đối của Cố Hoành Thần.

- Huân tướng La Kiệt! Có một tin tức tốt đây! Hiện tại các ngươi rốt cục không cần đồn trú trên tinh cầu môi trường ác liệt đó nữa, hiện tại ta lệnh cho các ngươi tiến vào đóng quân chiếm giữ Hải Lam Tinh, cố thủ thời gian một tháng!

Mạn Đạt bày ra
một bộ dáng vô cùng uy nghiêm, nói ra mệnh lệnh.

- Hiện tại chúng ta cần vật tư tiếp tế tiếp viện!

La Kiệt cố nén lửa giận trong lòng, báo cáo.

- Vật tư tiếp tế tiếp viện sẽ có! Nhưng hiện tại nhiệm vụ hàng đầu của các ngươi chính là nhanh chóng đổi địa điểm đóng quân, nhớ kỹ đây là mệnh lênh: trong vòng hai giờ nếu không thể tiến vào chiếm giữ Hải Lam Tinh, ta sẽ luận tội các ngươi khánh mệnh đem ra xử!

Nói xong, Mạn Đạt liền không lưu tình chút nào cắt liên lạc với La Kiệt.

Sau hai giờ ngắn ngủn, khi vận binh hạm của đám người La Kiệt chạy tới Hải Lam Tinh, nơi này đã không còn phồn hoa như trước kia mà trở nên tĩnh lặng như tờ.

Tất cả phân khu đều đã người đi nhà trống, trên đường phố hoàn toàn mất đi bóng người.

Trước cảnh tượng như vậy, trong mắt La Kiệt hiện lên một chút bất đắc dĩ và phẫn hận.

Nhưng mà, đúng lúc này hai chiếc Ma Văn vận binh hạm của Thiên Dực quân đoàn, cùng với Mạc Tháp quân đoàn của Duy Lâm Công Quốc, tổng cộng 7 chiếc Ma Văn hạm, đang điên cuồng chạy tới Hải Lam Tinh.

Sức chiến đấu của Mạc Tháp quân đoàn cũng không yếu, thuộc loại quân đoàn cấp B, nhân số 4000 quân. Giờ phút này nhiệm vụ bọn họ phải làm chính là hiệp trợ với quân đoàn Thiên Dực thứ 5, hoàn toàn đánh tan chiến tuyến Tây Cương, toàn bộ Mạc Tháp quân đoàn hiện giờ đã do Trát Gia Lạc toàn quyền chỉ huy.

Chỉ có điều Trát Gia Lạc không nghĩ tới chính là, thời điểm tấn công chiến tuyến Tây Cương, lại kinh ngạc phát hiên, không có bị chiến tuyến Tây Cương chặn lại mảy may nào, cứ thế thông suốt theo tuyến đường an toàn thẳng tới Hải Lam Tinh.

- Này... Mạc Đạt ở chiến tuyến Tây Cương này, rốt cuộc làm trò quỷ gì đây?

Trát Gia Lạc có chút kinh ngạc.

- Trát Gia Lạc Tướng quân! Vừa nhận được tin tình báo, đóng quân trên Hải Lam Tinh là 5000 quân chủ lực của Bôi La quân đoàn. Tin tình báo cụ thể còn nói Bối La quân đoàn đã thiếu vật tư tiếp tế tiếp viện nghiêm trọng!

Đoàn trưởng Đái Nhuận Trạch của Mạc Tháp quân đoàn báo cáo với Trát Gia Lạc.

- Bối La quân đoàn hoàn toàn có thể trở thành Quân đoàn Vương giả của Nam Du Quận, nếu bọn họ ở vào thời kì cường thịnh, Duy Lâm Công Quốc sẽ không thể cấu thành chút nguy hiểm đối với Nam Du Quận, nhưng hiện tai... Hừ hừ...

Trát Gia Lạc phát ra hai tiếng cười khinh thường. Đối với địch nhân, cho tới bây giờ Trát Gia Lạc cũng không đồng tình.

- Nói vậy không có vật tư tiếp viện, Bối La quân đoàn sẽ không chịu nổi một kích. Hơn nữa dường như có người mong muốn bọn họ bị tiêu diệt.

Đái Nhận Trạch nhẹ giọng nói, trong lòng cũng hơi buông lỏng. Trước đây đối với Bối La quân đoàn đại danh đỉnh đỉnh, quả thật hắn cũng có phần e ngại.

Rất nhanh, quân đoàn Thiên Dực thứ 5 cùng Mạc Tháp quân đoàn một đường chạy như điên tới bên ngoài tầng khí quyển Hải Lam Tinh, thông qua phân hình, Trát Gia Lạc liền rất nhanh phát hiện vị trí của quân chủ lục Bối La ở bốn phía nơi đóng quân, tìm kiếm thực vật vứt đi và dược phẩm khẩn cấp.

- Đường đường là Quân đoàn Vương giả mà phải rơi vào tình cảnh này, quả thật có phần trào phúng!

Trát Gia Lạc nhìn hình ảnh trên màn hình thì thào tự nói, tiếp theo lập tức hạ đạt mệnh lênh: toàn lực tiến vào cho Bối La quân đoàn một kích chí mạng, chiêm giữ Hải Lam Tinh!

Rất nhanh, theo 7 chiếc Ma Văn chiến hạm của quân đoàn Thiên Dực thứ 5 và Mạc Tháp quân đoàn đáp xuống bên cạnh khu vực đóng quân số 5, tiếp theo liền chỉnh lại trang phục chờ xuất phát. Sau đó đồng loạt hướng tới nơi đóng quân của Bối La quân đoàn, phát động công kính mãnh liệt.

Binh sĩ Bối La quân đoàn dĩ nhiên có thể phát hiện rõ ràng, quan quân của quân đoàn Thiên Dực thứ 5 cùng Mạc Tháp, từng chút từng chút áp sát tới nơi dừng chân số 5.

Nhìn lại binh sĩ Bối La, bên trong ánh mắt không có chút khiếp đảm nào, chỉ khẽ sở sờ gương mặt dơ bẩn, tiếp theo dùng bàn tay thô ráp nhét vào trong miệng một mảnh bánh mì mốc meo. Tiếp theo liền cầm lấy Chiến Văn, cùng với Ma Văn súng trường, đứng dậy nhìn ra xa xa. Thấy trong tầm mắt ước chừng 5000 tên quân liên hợp của Thiên Dực và Mạc Tháp, trong ánh mắt hắn lại lần nữa phát ra tia sáng sắc bén.

- Các huynh đệ! Ta tin tưởng vững chắc, Tiêu tưởng quan sẽ trở về, sẽ dẫn dắt chính danh chúng ta! Giờ khắc này, điều chúng ta phải làm chính là sống sót, phải còn sống để nhìn thấy một ngày này. Cho dù phía trước địch nhân chặn giữa đường, chúng ta phải cũng sống sót! Chiến!

Tân Du chùi thức ăn tạp đính khóe miệng, cao giọng nói.

Ngay sau đó, chỉ thấy binh sĩ Bối La không đến 5000 quân này lại tiếp tục phóng tới đánh giết địch nhân!

Chỉ trong nháy mắt, hai bên hỗn chiến cùng một chỗ!

Nếu ở vào thời kì đỉnh phong, 5000 binh sĩ Bối La, cộng thêm trang bị cực kỳ tiên tiến, thì chiến thắng đội quân liên hợp trước mắt cũng không thành vấn đề. Thế nhưng trước mắt không có tiếp tế tiếp viện, ngay cả dược phẩm đều là từ tầng hầm ngầm lượm lặt ra một chút, Mỗi một binh sĩ Bối La đều đang vô cùng suy yếu, nhưng dù vậy, mỗi một binh sĩ Bối La vẫn xuất ra đủ nhiều tâm huyết.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện