- Thật không dám giấu, đều trợ cấp Cho người nhà binh lính bỏ mình hoặc là tàn phế, mỗi năm cha chỉ giữ lại một ít kim tệ, quân nhân Gia Đô đế quốc gần như đều thế.
Áo Duy Tín trả lời.
Đồng thời, trong nồi cũng truyền ra mùi hương nhàn nhạt.
Một nồi thịt gà, một nồi thịt sườn linh thú, ngoài ra còn có một nồi súp do Tiêu Hoằng pha chế, đây chính là thuốc bổ mạnh.
Thức ăn phong phú bày ra trên bàn, không biết từ lúc này mà Thương Luân lại xuất hiện, như mèo hoang ngửi được mùi cá, chạy tới bàn ăn ngửi đi ngửi lại.
Tiếp theo, Áo Thác được Áo Duy Tín nâng đờ vào bàn ăn, lúc mới đến thân thể khỏe mạnh, vừa chữa trị xong bàn tay, Áo Thác liền trở nên tiều tụy rất nhiều, mọc ra một bàn tay đã tiêu hao rất lớn thân thể của Áo Thác.
Nhất là xói mòn canxi và chất đạm.
Cái này cũng làm Tiêu Hoằng hiểu được, ôm thái độ cẩn thận với kỹ thuật Tái sinh, may mà lúc trưa Tiêu Hoằng không lập tức điều trị toàn bộ cho Áo Thác, bằng không thân thể Áo Thác quả thật là không gánh vác nổi.
Thấy Thương Luân xuất hiện, Áo Thác lại cung kính cúi người với lão.
Còn Thương Luân không đáp lại, thậm chí còn không nhìn tới, đôi mắt đục ngầu sắp lọt vào trong nồi, nước miếng giàn giụa.
- Ngươi không cần để ý tới lão, ngồi ở đây.
Tiêu Hoằng liếc Thương Luân, thản nhiên nói với Áo Thác, tiếp theo đặt chén súp tới trước mặt Áo Thác.
Tiếp theo Tiêu Hoằng cứ tự mình ăn cơm, không thể không nói phải chịu đựng cơm trộn bao lâu rồi, cuối cùng Tiêu Hoàng cũng được ăn thứ ra hồn, hơn nữa tay nghề của Áo Duy Tín cũng không tệ.
về phần Thương Luân thì càng phất tay ăn điên cuồng, giống như quỷ chết đói đầu thai, không có một chút tư thái nào của tôn giả.
Đương nhiên, cảm giác này làm cho Áo Duy Tín cảm thấy thân thiết.
Trái lại, tuy rằng Áo Thác hơi suy yếu, nhưng vẫn không cần ai hỗ trợ, vụng về cầm muỗng uống từng chút chén súp mà Tiêu Hoàng điều chết, liều mạng hưởng thụ cảm giác có lại tay phải.
Áo Duy Tín ở bên cạnh thấy cha mình như thế, trong lòng cũng tràn đầy vui mừng.
Nửa tiếng sau, Tiêu Hoàng no bụng, đã thật lâu rồi không được ăn thích như thế, chỉ là lúc Tiêu Hoằng vừa buông tay, Ma Văn thông tin trên người lại rung lên. Lấy ra xem, là tin nhắn của Bác Sơn gửi: Gia tộc Đông Doanh hành động, lần này là Hồng cốc vụ liên.
Thấy tin tức này, ánh mắt lạnh nhạt của Tiêu Hoàng xảy ra biến đổi, trong lạnh nhạt có thêm một phần lạnh như băng, tiếp theo đứng dậy đi vào phòng, lật xem tài liệu về gia tộc Đông Doanh, tin tức về tiền tài, sản nghiệp...
- Xem đúng thời cơ, đầy ra số lượng lớn Hồng cốc vụ liên vào thị trường, giảm giá 30%.
Tiêu Hoằng dùng Ma Văn thông tin ra lệnh bước đi cho Bác Sơn, lần này Tiêu Hoằng phải làm là một đön đánh ngã gục gia tộc Đông Doanh.
Đầu tiên là lấy được một chỗ nhỏ trên Vĩnh Ngạn Tinh, sau đó lợi dụng tài liệu vô tận, từng chút một gặm sạch mấy tập đoàn lớn.
Chỉ cần có thể nắm giữ toàn bộ tập đoàn lớn ở Vĩnh Ngạn Tinh, kinh tể Vĩnh Ngạn Tinh cơ bản nằm trong tay Tiêu Hoằng. Tiếp theo, chuyện Tiêu Hoằng phải làm là chinh đốn sức chiến đấu.
Mà tất cả những chuyện này, thân phận Hồng Lượng sẽ cho Tiêu Hoằng bảo hộ tuyệt đối.
Liếc Áo Thác trong phòng khách, vẫn còn đang nghiêm túc nghe Thương Luân giáo dục điên điên khùng khùng, Tiêu Hoằng thu hồi Ma Văn thông tin, sau đó cầm lấy bí tịch Đế Văn của A Di La bắt đầu nghiên cứu.
Bí tịch Đế Văn này, Tiêu Hoằng đã đọc 50 lần, trang sách phẳng phiu sắp bị lật nát, đồng thời chỉ cần nắm giữ kỹ thuật Đế Văn bảy chiều, tám chiều, Tiêu Hoằng coi như nắm giữ hoàn toàn kỹ thuật Đế Văn.
Mà mọi thứ đều không thể thiếu Tát Già giúp đỡ, Tiêu Hoằng rất cảm kích.
Chỉ là cảm kích thì cảm kích, đến đêm, cho Áo Thác dùng một viên Văn đan bổ huyết và Văn đan dinh dường, dàn xếp Áo Thác đi ngủ, Tiêu Hoằng lại lấy Ma Văn thông tin gọi cho Tát Già.
Khác biệt là mỗi lần hỏi vấn đề xong, Tát Già sẽ hỏi tình hình gần đây của Tiêu Hoằng, về phần câu trả lời của Tiêu Hoằng chỉ là qua loa cho xong, khiến người ta cảm giác như bị Hắc Trạch Sâm ức hiếp, Tiêu Hoằng đã lựa chọn khuất phục hoặc là quá tức giận.
Một ngày sau, Tiêu Hoằng tinh dậy, thấy được khí sắc Áo Thác tốt hơn hôm qua nhiều. Chỉ là Tiêu Hoằng không định tiếp tục trị liệu cho Áo Thác, dự tính cách ngày rồi nói sau.
Lúc này Tiêu Hoằng đã thay đổi thành bộ dạng Hồng Lượng, một bộ quần áo màu xám quý giá trang nhă, cùng với đôi kính mắt nhỏ.
Áo Thác nằm trên giường thấy Tiêu Hoằng đổi quần áo, có phần kinh ngạc.
- Tiêu đại sư, ngài đây là...
Thấy Tiêu Hoằng thay đổi như thế, Áo Thác nằm ở trên giường dò hỏi.
- Hôm nay nhiệm vụ chủ yếu của ngươi là khôi phục thân thể, đừng hỏi chuyện khác, làm như không thấy là được rồi. Đồng thời, ta có thể cho ngươi lời hứa duy nhất, đó là không tổn thương Gia Đô đế quốc.
Nói xong, Tiêu Hoằng rời nhà, đi vào trong khe nứt không gian.
Xuyên qua khe nứt không gian, đi vào Tập đoàn Thợ Săn, Tiêu Hoằng thấy được Tập đoàn Thợ Săn ban đầu vắng vẻ giờ đây trở nên vô cùng náo nhiệt, xe vận chuyển Ma Văn cỡ lớn đang chứa
hàng.
Mỗi một thùng đều là Hồng cốc vụ liên, chừng 50.000 gốc, mà loại Hồng cốc vụ liên này có giá trị gấp đôi Huyết sâm.
Không ở lâu, Tiêu Hoằng bước nhan vào Tả Tự Lâu cách đó không xa.
Đi vào tầng năm Tả Tự Lâu, đầy cửa văn phòng tổng tài, Tiêu Hoằng thấy Bác Sơn mặc quần áo nghiêm nghị đang quan sát màn hình, xem những tin tức nhân viên truyền từ thành phố Uyển Vị, toàn là về gia tộc Đông Doanh.
Thấy Tiêu Hoằng tới, Bác Sơn liền tươi cười, đứng dậy nói:
- Tiêu... ấy không, Hồng gia, mọi chuyện đều tiến triển thuận lợi.
Tiêu Hoằng không nói nhiều, đặt một cái Sức văn vào tay Bác Sơn, liền trực tiếp ngồi vào chỗ của hắn. Trong đêm qua gia tộc Đông Doanh đã thu mua Hồng cốc vụ liên giá trị 10 triệu kim tệ, bây giờ 80% là đã đầu tư sản xuất rồi.
- Hồng gia, chỉ cần chúng ta ra tay lần này, xem chừng gia tộc Đông Doanh phải trọng thương hay là tàn phế, dựa theo ngài dặn dò, ta đã chuẩn bị sẵn sàng,
chỉ cần ngài ra lệnh một tiếng, gia tộc Đông Doanh sẽ không sống tới sáng mai.
Bác Sơn cười khà khà nói.
- Sống không tới sáng mai? Không, ta căn bản không có dự tính làm gia tộc Đông Doanh chết đi, chính là làm bọn họ đổi người chủ mới mà thôi.
Tiêu Hoằng cười khẽ nói, tiếp theo ra lệnh nhân viên thành phố Uyển Vị: đưa Hồng cốc vụ liên giảm giá 30% vào thị trường, đồng thời khôi phục giá Huyết sâm và Vân anh thảo chưa bán ra.
Căn dặn xong, Tiêu Hoằng nhìn một loạt hành động của Bác Sơn gần đây, trong đó bao gồm cả việc thu mua một nhà máy chế tạo Dược văn cỡ trung ở thành phố Duy Cương.
Đồng thời khi tiến hành một loạt kế hoạch này, Tiêu Hoằng lúc nào cũng chú ý tới hướng đi của Tập đoàn Tinh tế Bắc Uyển, bọn họ là tập đoàn lớn duy nhất có thể ảnh hưởng tới kết hoạch của Tiêu Hoằng, có thể chở đi hàng hóa giá rẻ của Tiêu Hoằng đến hành tinh khác để kiếm lời, Tiêu Hoằng không thể không phòng chỗ này.
Tiêu Hoằng truyền lệnh xuống, 50.000 gốc Hồng cốc vụ liên phẩm chất siêu cao trực tiếp giảm giá 30% bán cho các cửa hàng Ma Văn.
Giá Hồng cốc vụ liên ở Vĩnh Ngạn Tinh trực tiếp trượt dài, thế lực tích trữ Hồng cốc vụ liên số lượng lớn liền không hay ho, về phần Huyết sâm và Vân anh thảo bắt đầu liên tục tăng lên.
Đồng thời dẫn tới hậu quả là Dược văn hay Ma Văn có nguyên liệu là Hồng cốc vụ liên còn muốn rẻ hơn cả lấy Huyết sâm làm nguyên liệu.
Lần này, tập đoàn Dược văn Đông Doanh dưới trưởng gia tộc Đông Doanh xem như hoàn toàn không gánh nổi.
Vốn đã lỗ 6 triệu kim tệ, lần này càng tòi tệ hơn, lên đến 7 triệu kim tệ.
Chỉ trong mấy ngày, gia tộc Đông Doanh gặp phải đả kích như ác mộng.
Nguyên nhân trực tiếp là ở chỗ trong tay Tiêu Hoằng nắm giữ tài liệu phẩm chất cao giá thành thấp thật là quá nhiều, chỉ cần mười ngày nửa tháng là có thể thu hoạch một số lớn, thậm chí tài liệu Vạn Tôn Cốc hoàn toàn có thể cung cấp Cho toàn Vĩnh Ngạn Tinh.
Có được Ma Văn thúc đẩy, cơ bản sẽ có tài liệu vô hạn, những tập đoàn theo lẽ thường làm sao so sánh được với Tiêu Hoằng?
Vào lúc này, thành phố Ngũ Dương, tổng bộ gia tộc Đông Doanh, Đông Doanh Uyên cả người trở nên tiều tụy hơn nhiều, Tiêu Hoằng lại ra tay, đã đầy gia tộc Đông Doanh rơi vào đường cùng.
Không đến 1 tuần, tổn thất quá 13 triệu kim tệ, dù là toàn bộ Gia Đô đế quốc cũng không gặp nhiều, đồng thời làm cho mắc xích tài chính gia tộc Đông Doanh hoàn toàn đứt đoạn.
Thậm chí tiền lương cho công nhân viên tháng này cũng đã không rút ra được nữa.
Ở trong phòng họp, Đông Doanh Uyên sắc mặt âm trầm, không ngừng vuốt cằm, nặng nề thậm chí là sợ hãi. Bây giờ hắn tin tưởng 100%, tên Hồng Lượng kia cố ý nhắm vào gia tộc Đông Doanh, hơn nữa thực lực sâu không lường được.
Theo Đông Doanh Uyên thấy, Hồng Lượng này đang muốn mạnh mẽ buộc gia tộc Đông Doanh một chỗ, cùng nhau lỗ vốn, xem ai bị lỗ chết, sau đó thừa dịp gia tộc Đông Doanh suy yếu nhất, liền nuốt luôn gia tộc Đông Doanh.