Ma Ngân

Ma Văn Hắc Động Đạn


trước sau

Tiêu Hoằng không ngốc, hắn tự nhiên rõ ràng, trong khoảng thời gian Hắc Trạch Sâm nhận chân truyền của A Di La này, thì chính là thời gian vàng để cho bản thân hắn phát triển và bố cục.

Mà Tiêu Hoằng càng thêm rõ ràng, trong khoảng thời gian vàng này, mục tiêu hàng đầu của mình là cái gì, không phải là lớn mạnh, mà là che dấu, làm cho toàn bộ thực lực của bản thân không bị phát hiện.

May mà xung quanh Thánh Đàn có rất nhiều tinh cầu, nếu muốn phát hiện vị trí cụ thể của quân đội mấy ngàn người thì thật sự là quá khó khăn, huống chỉ còn có tấm biển Tập đoàn Thợ Săn này nữa.

Quay vào trong nhà gỗ, Tiêu Hoằng lập tức thay đổi ngụy trang thành Hồng Lượng, sau đó liền đi tới Vĩnh Ngạn Tinh.

Hắn cũng mệnh lệnh bắt đầu tiến hành đào móc ở một khu rừng rậm to lớn trên nam bán cầu của Vĩnh Ngạn Tinh. Quy cách thì không khác tổng bộ của Tập đoàn Thiên Xà là mấy, nhưng lần này chủ yếu cần bí ẩn. Ở trên Vĩnh Ngạn Tinh thì địa phương như vậy cũng có hai nơi.

Ngoài ra, trên Ngự Phu Tinh thì cũng như vậy, bắt đầu tìm một nơi cực kỳ không bắt mắt, tiến hành xây dựng căn cứ trong lòng đất.

về phần 12 chiếc Ma Văn chiến hạm nửa thanh lý mà Tiêu Hoằng vừa mới thu mua tới, thì cũng được vận chuyển tới khu trung tâm của Gia Đô Đế Quốc, tiến hành tận trang cải tạo, đồng thời Ma Văn chiến hạm vẫn được đăng ký danh nghĩa Gia Đô, Công ty Thợ Săn chỉ để lại 6 chiếc Ma Văn chiến hạm, tiến hành công tác hộ tống tương ứng.

Căn cứ quân sự Tiểu Vẫn và Tiểu Vẫn Thôn thì Tiêu Hoằng sớm đã bố trí ngụy trang Ma Văn, sử dụng nguyên lý quang học chiết xạ, một khi khởi động ngụy trang Ma Văn, thì từ trên cao quan sát xuống sẽ chỉ thấy toàn bộ Căn cứ quân sự Tiểu Vẫn chỉ là một vùng đất hoang che kín cây cối mà thôi.

Ở Tổng bộ Tập đoàn Thợ Săn, phân phó tất cả mọi chuyện cho thành viên trung tâm của Tập đoàn Thợ Săn một lần, Tiêu Hoằng mới lại lần nữa hướng ánh mắt về phía Vương Xuyên.

- Tập đoàn lương nghiệp Phong Cốc của ngươi phát triển thế nào rồi?

Tiêu Hoằng nhẹ nhàng hỏi.

- Báo cáo Hồng gia, Tập đoàn lương nghiệp Phong Cốc nhờ có tài chính cường đại, cùng với nguồn gạo được cùng cấp Cuồn cuộn không ngừng, thì đã gần như thu mua toàn bộ nông trường trên năm tinh cầu mà ngài chỉ định rồi!

Vương Xuyên thành thành thật thật đáp, không hề nghi ngờ, đúng như lời của Tiêu Hoằng, hiện tại Tập đoàn lương nghiệp Phong Cốc thật sự kiếm tiền như nước, thử nghĩ một chút, Tiêu Hoằng cũng cấp lương thực cũng không cần tiền, có thứ gì còn ác hơn so với không cần tiền a, gần như có thể tùy tiện ép giá, chỉ cần vận chuyển qua tay thì cũng đã là lợi nhuận khổng lồ rồi.

- Ta không cần gần như, mà là cần toàn bộ, còn có hiện tại ta đã thay đổi chủ ý, phạm vi không chỉ giới hạn trong năm viên tinh cầu này, chỉ cần tinh cầu nào cách gần Thánh Đàn, chỉ cần có nông trường, thì sẽ thu mua lại hết, không bán thì dùng giá siêu thấp đề ép chết chúng!

Tiêu Hoằng thần sắc lạnh như băng nói.

- Đã hiểu!

Vương Xuyên gật gật đầu đáp, Tiêu Hoằng muốn làm gì, hiện tại Vương Xuyên đã đoán được một chút, không thể phủ nhận, một chiêu này của Tiêu Hoằng thật sự quá độc ác, cũng quá lớn mặt.

- Mặt khác, chúng ta bàn luận lại một vấn đề, Vạn Nại, bằng vào học thức của ngươi, ngươi nói cho ta biết, bằng vào thực lực của chúng ta, làm thế nào để có thể giết chết một lão quái Ngự Hồn cấp bốn.

Tiêu Hoằng hướng ánh mắt về phía Vạn Nại, hỏi tiếp.

- A...

Gần như ngay trong nháy mắt Tiêu Hoằng vừa nói ra câu này, toàn bộ người trong phòng họp lập tức biến sắc, đồng loạt hít vào một hơi khí lạnh, Tiêu Hoằng đang muốn làm gì? Ngay cả Tác Phổ và Liệt Nông cũng âm thầm run lên.

Ngay cả Vạn Nại cũng khiếp sợ ngay tại chỗ, khóe miệng hơi mở ra.

- Ngươi không biết ư?

Tiêu Hoằng toát ra nụ cười nhạt, tuy nhiên, nụ cười này không khỏi làm cho trong lòng mọi người đều có chút sợ hãi.

- Có biết, Ngự Hồn cấp bốn trên cơ bản đã là tồn tại không phải phàm nhân nữa rồi, cho dù có thể phá hủy thân thể, thì hắn vẫn dựa vào Ngự lực cường hãn, tính

mạng vẫn có thể bảo tồn, nếu muốn hoàn toàn giết chết, thì có rất nhiều phương pháp, nhưng thực tế nhất chính là dùng Ma Văn Hắc Động Đạn.

Vạn Nại nơm nớp lo sợ đáp, kỳ thật hắn cũng có thể khẳng định, trong lòng Tiêu Hoằng sớm đã có dự tính rồi.

Cái gọi là Ma Văn Hắc Động Đạn chính là Ma Văn dùng kết cấu cường hãn, cùng với kích nổ hạt nhân nguyên tử, sinh ra một hiệu ứng dẫn lực mãnh liệt, hình thành một cái lỗ đen tạm thời trong không gian.

Tuy nhiên, loại Ma Văn Hắc Động Đạn này đã bị các liên hợp thể nghiêm lệnh cấm sử dụng trong chiến tranh, nguyên nhân có hai cái, thứ nhất đó là chỉ cần một quả Ma Văn Hắc Động Đạn cũng đã đủ để dễ dàng giết chết toàn bộ sinh mệnh trên một tinh cầu, thứ hai là nếu nhiều miếng Ma Văn Hắc Động Đạn đồng thời kích nổ, sẽ hình thành lỗ đen mang tính vĩnh cửu, có phá hủy khá nghiêm trọng với không gian.

Nếu toàn diện gây ra Hắc Động Đạn chiến tranh, đối với Thái Qua Vũ Trụ mà nói, thì không thể nghi ngờ chính là tận thế.

- Bằng vào kỹ thuật hiện tại của chúng ta, có thể ở trong khoảng thời gian ngắn chế tạo ra không?

Tiêu Hoằng hỏi tiếp.

Lần này mọi người đã có chút trợn tròn mắt, chế tạo Vũ Trụ Hắc Động Đạn? Trời ạ, nên biết rằng loại đồ vật này đến cả Gia Đô Đế Quốc cũng không dám tùy tiện chế tạo a, không thể tưởng được Tiêu Hoằng lại... Hiện tại rất nhiều người đều đã cảm giác được một chút, Tập đoàn Thợ Săn này còn chỉ là một tập đoàn nữa hay sao?

- Nếu chuyên tâm nghiên cứu, hơn nữa với kỹ thuật của lão bản, dự tính trong vòng ba đến năm năm thì có thể chế tạo ra.

Vạn Nại đánh giá một chút rồi đáp.

- Ba đến năm năm, quá lâu, ta không chờ kịp. Nếu thu mua, không biết có thể mua được hay không?

Tiêu Hoằng hỏi tiếp.

Mua ư?

Nghe vậy, trong lòng mọi người trong phòng họp này đều phát ra thanh âm như thế, đó chính là Vũ Trụ Hắc Động Đạn a, ngươi cho rằng nó là củ cải trắng hay sao?

- Thật ra cũng không phải là không có khả năng.

Vạn Nại trầm tư một lát, bỗng nhiên nói:

- Chúng ta có thể đến chợ đen gần đây, hoặc là đi một vòng trong các chợ đen của liên hợp thể khác. Bởi vì ta nghe những người khác nói, sĩ quan của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc đã từng sử dụng chức vụ mà lấy trộm ra một quả Ma Văn Hắc Động Đạn từ trong cơ mật quân khố, mang ra chợ đen, bán cho đám tinh tế hải tặc, giá cả hình như là 4000 vạn kim.

- Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc...

Tiêu Hoằng không kìm được thì thầm, quốc gia này thì Tiêu Hoằng cũng đã nghe nói qua, là nước thành viên chủ yếu của Xích Nghĩa liên hợp thể, nằm cạnh Ma Duệ Tinh.

Bởi vì tin tức trong Xích Nghĩa liên hợp thể tương đối phong bế, cộng thêm nơi này bị thống trị theo kiểu lánh đời, nên ngoại giới cũng không hiểu biết nhiều về nơi
này, đồng thời nó cũng là địch nhân chủ yếu của Á Bình Trữ liên hợp thể.

Đồng thời trong liên hợp thể khác thì Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc cũng là một quốc gia rất thần bí, trong đó có một bộ phận lãnh thổ tiếp giáp với Bắc Áo liên hợp thể, nhưng cả đời không qua lại với nhau chút nào.

- Như vậy đi, Vạn Nại, ngươi tìm một thuộc hạ có thể tin được, phải ra hai chiếc Ma Văn chiến hạm dùng để buôn bán, đi đến các nơi xung quanh lượn một vòng, nhìn xem có thu mua được Ma Văn Hắc Động Đạn hay không, cùng với những thứ liên quan khác!

Tiêu Hoằng trầm tư một lát, nhẹ nhàng phân phó.

- Đã hiểu!

Vạn Nại coi như sảng khoái đáp, hắn cũng biết Tiêu Hoằng rất cố chấp. Có một số thời điểm, một khi đã quyết định thì khuyên can gần như chỉ là phí công, điều này và Áo Thác thật ra cũng có vài phần tương tự.

- Mặt khác Phổ Hưu Tư Hào của chúng ta cũng cần nhanh chóng chữa trị, về phần Ma Văn không người lái trong hạm thể thì cứ giao cho Tập đoàn Thiên Xà tới kiến tạo.

Tiêu Hoằng phân phó, sau đó liền hướng ánh mắt về phía một phần tư liệu. Trên bề mặt ghi lại toàn bộ sản nghiệp của Tập đoàn Văn Sâm.

Hiện giờ bởi vì Vạn Nại đã bán ra rất nhiều Ma Văn động cơ kiểu mới, như vậy đã hoàn toàn làm cho Tập đoàn cơ giới Lăng Vẫn lâm vào tuyệt cảnh, bọn chúng

cũng có thể mua Ma Văn động cơ của Công ty cơ giới Thợ Săn, nhưng kể từ đó, sẽ bị Tiêu Hoằng nắm chặt mạch máu vào tay.

Nếu không thì chờ tự mình bị hủy diệt mà thôi.

Chỉ trong mười ngày thời gian, nhãn hiệu Lăng Vẫn Ma Văn Xa gần như đã bắt đầu không có người nào hỏi thăm nữa, bởi vì trước mặt sản phẩm của Tập đoàn Thợ Săn, bọn họ đã bắt đầu lạc hậu, nếu không phấn đấu lên, thì sẽ bị đào thải ngay lập tức.

Bởi vậy, hiện tại Tập đoàn cơ giới Lăng Vẫn đã không có uy hiếp gì nữa, hoặc là chết, hoặc là khuất phục.

Như vậy hiện tại Tiêu Hoằng cần phải làm chỉ là xử lý Tập đoàn Văn Sâm, kể từ đó, hắn sẽ chỉ cách địa vị thống trị Vĩnh Ngạn Tinh một bước mà thôi, còn lại chính là căn cứ quân sự Vĩnh Ngạn và Ba La.

Ngoài ra, còn có Áo Tát Tinh cùng với Tô Lý Tinh của Phục Thản Đế Quốc.

Tuy nhiên, đối với hai tinh cầu này thì Tiêu Hoằng cũng không cảm thấy có gì nghiêm trọng cả, cuộc sống thuở nhỏ ở Phục Thản Đế Quốc, lại còn từng làm tướng quân ở Phục Thản Đế Quốc nữa, nên việc làm thế nào để đối phó với quan viên của Phục Thản Đế Quốc thì Tiêu Hoằng đã có cách rồi.

Đó chính là trực tiếp lấy tiền nuôi béo đám sĩ quan Phục Thản Đế Quốc này, khi đó thì mọi việc sẽ đâu vào đấy, tiếp theo là dùng kinh tế thống trị, rồi phát triển quân sự.

Mà tính toán bước đầu của Tiêu Hoằng cũng phi thường chính xác, năm tinh cầu phát triển 10 vạn quân đội, 50 chiếc Ma Văn chiến hạm, cộng thêm Phổ Hưu Tư Hào nữa, đã tạo thành một đội quân chiến đấu khổng lồ.

- Lão bản, hiện tại chúng ta nên xử lý Tập đoàn Văn Sâm như thế nào!

Phúc Thái bỗng nhiên nhẹ nhàng hỏi.

Tập đoàn Văn Sâm này có sản nghiệp chủ yếu là cửa hàng Ma Văn, trong đó cửa hàng Ma Văn trung tâm chính là Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc, nhìn như không có gì, nhưng nơi này có nhân khí siêu cao, mà trọng yếu hơn là, Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc đã lũng đoạn một số lớn Chế văn sư ưu tú, trên cơ bản đã chiếm địa vị chủ đạo trên lĩnh vực tiêu thụ Chiến Văn trên Vĩnh Ngạn Tinh.

Đồng thời bọn họ còn có ngàn vạn sợi dây liên hệ với Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn, hàng năm Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn đều mua sắm một số lượng lớn Chiến Văn tại Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc.

Mà trọng yếu hơn là, còn có chế văn đại sư Hà Bác Tư trên Di Đà Tinh làm chỗ dựa.

Tuy nhiên, tuy rằng Tập đoàn Văn Sâm này có thể lực trác tuyệt, nhưng trong mắt Tiêu Hoằng cũng rất dễ lật đổ, sở dĩ đặt ở cuối cũng là bởi vì sau lưng nó có liên lụy đến Di Đà Tinh và với Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn, còn có Ba La kia nữa, cho dù Tiêu Hoằng dùng chân đi suy nghĩ thì cũng biết Ba La kia đã từng tập kích hắn, chính là một gã Đại Ngự Sư.

Mà Ba La hiện tại cũng là người của Hắc Trạch Sâm, lại có liên hệ cùng Đông Lộc, bởi vậy, nơi này có rất nhiều mối quan hệ, tuy nhiên, hiện tại Tiêu Hoằng đã có thực lực để ứng đối với mọi mặt biển cố rồi.

- Lão đại, vừa mới được tin tức, Cửa hàng Ma Văn Long Lập tại Uyển Vị Thành cùng với Cửa hàng Ma Văn Ba Hách tại nam bán cầu Vĩnh Ngạn Tinh đã đồng ý báo giá của chúng ta, quyết định bán ra.

Bác Sơn bỗng nhiên nhẹ nhàng nói với Tiêu Hoằng.

Cửa hàng Ma Văn Long Lập và Cửa hàng Ma Văn Ba Hách nếu chỉ đơn thuần tính về phần cứng, thì cũng không kém hơn cửa hàng Ma Văn Văn Sâm, nhưng sinh ý lại vô cùng ảm đạm, nguyên nhân chủ yếu cũng nằm ở chỗ chênh lệch phẩm chất Chiến Văn, hơn nữa chỉ cần có một dấu hiệu muốn người, thì tên Hà Bác Tư trên Di Đà Tinh kia sẽ lập tức xuất hiện, một Chiến Văn có chứa kỹ thuật Đế Văn bốn hướng thì tuyệt đối có thể miêu sát sự cạnh tranh của cả Vĩnh Ngạn Tinh.

Cộng thêm tuyên truyền của Tập đoàn Văn Sâm đối với Chiến Văn của Hà Bác Tư cũng được tiến hành khá đúng chỗ, đồng thời còn kéo theo các hoạt động hội tụ nhân khí một cách điên cuồng, nên đã hình thành một vòng tuần hoàn, nhân khí cao, các thương nhân bán ra tài liệu tự nhiên sẽ nguyện ý đi tới, mà tài liệu phong phú, thì nhân khí sẽ tự nhiên tăng cao.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện