“Cuối cùng cũng xong!” – Ác Quỷ Máu chán nản thở dài, một giờ vừa là thiên đường vừa là địa ngục cuối cùng cũng kết thúc.
“Sao huynh dễ dàng buông xuôi vậy? Bình thường khách nhân khi được bọn muội phục vụ đều sẽ quá phận, thậm chí là muốn cường ngạnh. Chỉ có huynh vừa biết khó liền rút lui.” – Yên Nhi tò mò hỏi.
“Còn sao nữa, tất nhiên là tu vi yếu không đánh lại chúng ta. Còn mấy kẻ ngu ngốc đều đã sớm phơi thây.” – Yên Lan dè bĩu, mị ý trêи gương mặt nàng đã biến mất, trở nên khó tính như cũ.
Ác Quỷ Máu chán chẳng thèm nói, nó chỉ muốn rời xa hai cái bông hồng đầy gai này ngay lập tức.
Nó đương nhiên nghĩ tới việc đem hai nàng đánh bại, sau đó thỏa thích cưỡng hϊế͙p͙ ɖâʍ nhục các nàng. Nhưng nhìn lại thì hai nàng là hai vị Minh Tướng, tu vi chẳng kém gì Ma Vương kỳ cấp cao của Thế Giới Máu.
Nó hiện tại có thể đánh gục bất cứ Độ Kiếp Kỳ cường giả nào, nhưng Minh Tướng thì mạnh hơn Độ Kiếp Kỳ cả ngàn lần, dù các nàng bị Thiên Địa Quy Tắc áp chế thì nó cũng đánh không lại.
“Ta đi trước một bước.” – Ác Quỷ Máu bày ra cái bộ dạng xám xịt như cá chết nói, chuẩn bị leo lên bờ.
“Huynh có muốn hay không sử dụng phục vụ đặc biệt?” – Yên Nhi cười bẽn lẽn hỏi, hai má của nàng ửng hồng.
“Không cần! Ta ăn cú lừa vậy đủ rồi, đừng xát muối vào ta nữa.”
“Thật ư? Phục vụ đặc biệt là khi bọn muội thấy ai vừa mắt, sẽ chủ động phục vụ họ, huynh thực sự không muốn?” – Yên Nhi cười tủm tỉm hỏi.
“Yên Nhi! Minh Đế không ra lệnh, chúng ta không cần thiết phải phục vụ cho hắn.” – Yên Lan quắc mắt nhìn muội muội.
“Thì sao chứ? Là muội tự nguyện cơ mà? Mỗi ngày đều phải hầu hạ mấy lão già sắp chết, lâu lâu mới có mỹ nam, chẳng lẽ không thể cùng huynh ấy vui vẻ một chút.”
“Hừ! Tùy muội! Ta sẽ không tham gia.” – Yên Lan bĩu môi nói.
“Hừm, hình như là thật, không phải là cú lừa.” – Ác Quỷ Máu quan sát thái độ của Yên Lan và Yên Nhi.
“Phục vụ đặc biệt là như thế nào?” – Nhưng để cho chắc ăn, Ác Quỷ Máu vẫn phải cẩn thận hỏi lại.
“Ngoại trừ giao hoan! Cái gì cũng có thể.” – Yên Nhi cười đáp, nàng nhẹ nhàng gỡ Đoạn Hồn Trạc trêи cổ tay xuống, đem đặt lên thành bể tắm.
Ác Quỷ Máu chỉ chờ có vậy, nó lập tức nhào đến ôm lấy Yên Nhi, áp môi lên môi nàng mà say sưa ʍút̼. Nó dùng đầu lưỡi quấn lấy lưỡi của nàng mà dây dưa không dứt.
“Quả nhiên là một cái đại sắc lang! Muội muội chơi vui vẻ.”
“Nhưng nhớ đừng đem hắt hút khô, còn phải dẫn hắn đi gặp Minh Đế.” – Yên Lan nhắc nhở.
“Ô… Ô… ” – Yên Nhi không thể trả lời, chỉ khẽ rêи rỉ.
Ác Quỷ Máu đem năng lượng máu thông qua miệng truyền vào miệng Yên Nhi, khiến nàng bắt đầu rơi vào trầm luân của ɖu͙ƈ vọng.
Bàn tay nó nhẹ nhàng vuốt ve chiếc bụng phẳng lì trơn láng, bàn tay tỏa ra năng lượng đỏ nhàn nhàn, mỗi khi bàn tay di chuyển đến đâu thì từng tế bào da thịt trêи người Yên Nhi nở ra đến đó, những lỗ chân lông nhỏ li ti khẽ hấp, đem từng chút năng lượng máu hút vào trong mỗi tế bào.
“Thoải mái… ” – Yên Nhi yêu kiều rêи rỉ, đôi mắt khẽ khép hờ, cùng Ác Quỷ Máu quấn quýt.
“Muội không sao đó chứ? Nếu hắn dám giở trò gì thì kêu lên, tỷ tỷ xử đẹp hắn.” – Yên Lan truyền âm, lý do nàng ở lại chính là để trông trừng cho muội muội.
“Tỷ tỷ… Hắn rất… lợi hại…” – Âm thanh của Yên Nhi ngắt quãng.
“Ngươi biết Thiên Ma Thủ Pháp?” – Yên Lan đột nhiên hỏi, thủ pháp vuốt ve của Ác Quỷ Máu nàng nhìn thấy rất quen, chính là Huyết Thiên đại nhân vẫn thường sử dụng nó khi vui vẻ với Minh Đế.
“Đúng vậy, ánh mắt của nàng rất cao minh.” – Ác Quỷ Máu rời môi khỏi môi Yên Nhi, để cho nàng có thể thở một chút, sau đó lại tiếp tục ngậm lấy môi của nàng.
“Thiên Ma Thủ là chiêu bài của Thiên Ma nhất tộc, có thể huyễn hóa ra cánh tay của cự ma, đem đối thủ bóp chết. Trêи giường lại là thần kỹ lấy lòng tình nhân, có thể khiến người khác thấy toàn thân thoải mái, sảng kɧօáϊ vô cùng.”
“Nhưng đó là bí tộc bất truyền của Thiên Ma, vì sao ngươi lại biết?” – Yên Lan nghi ngờ hỏi.
“Đây là bí mật của ta! Nàng hiểu mà đúng không?” – Ác Quỷ Máu nhàn nhạt trả lời, trong giọng nói không mấy vui vẻ.
“Thất lễ! Chỉ là ta hơi tò mò chứ không có ý định dò xét, ngươi không nói cũng không sao.” – Yên Lan thu hồi tư tâm.
Mỗi người đều có bí mật riêng, việc dò hỏi bí mật của người khác là điều đại cấm kỵ.
“Ô… Đừng nói chuyện nữa… Mau hôn muội…” – Yên Nhi liền chủ động dùng hai tay ôm chặt lấy cổ Ác Quỷ Máu, say mê ʍút̼ lấy năng lượng máu từ miệng nó.
Nàng hoàn toàn ý loạn tình mê, trong đầu chỉ còn lại ɖu͙ƈ vọng nguyên thủy nhất.
Ác Quỷ Máu nhẹ nhàng di chuyển bàn tay hư hỏng lên cao, chui qua chiếc yếm lụa, chạm tay vào bầu иɦũ ɦσα no tròn của Yên Lan.
Bầu ngực của nàng không quá lớn, nhưng lại vô cùng vừa tay, vừa tròn vừa mềm khiến người ta yêu thích.
Hai ngón tay của nó vân vê nụ hoa bé nhỏ, trêu chọc khiến nụ hoa trở nên cương cứng.
“Yên Nhi thân ái, trước giờ đều là nàng phục vụ đặc biệt người khác. Lần này hay là để ta phục vụ nàng một hồi?” – Ác Quỷ Máu nhẹ nhàng cắn vào vành tai Yên Nhi hỏi nhỏ.
“Không muốn! Công pháp của muội không thể phá thân, nếu không tu vi sẽ suy giảm một nửa.” – Yên Nhi lắc đầu từ chối.
“Ta sẽ không phá trinh nàng, nhưng vẫn có thể để nàng trải nghiệm ái ân.”
“Vậy thì được.” – Yên Nhi gật đầu đồng ý.
“Ngươi tốt nhất đừng làm gì quá phận.” – Yên Lan liếc mắt cảnh báo.
“Nàng yên tâm, sẽ không có chuyện gì, ta tự biết chừng mực.”
Nói rồi nó nhảy lên thành bể tắm ngồi, đem Yên Nhi ôm chặt trong lòng.
Ta nhanh thoăn thoắt đem áo yếm và tiết khố cởi bỏ.
Phía bên dưới của Yên Nhi một mảnh trơn láng, ɦσα ɦuyệt nhô cao khiêu khích.
Ác Quỷ Máu lần ngón tay vào khe suối, ngón tay tiến được hai tấc thì bị một lớp màng mỏng manh cản lại.
“Xem ra hai cô nàng này quả thực chỉ bán nghệ không bán thân. Vậy thì cờ đến tay đương nhiên phải phất, đem hai nàng thu vào hậu cung, tránh để kẻ khác hớt tay trêи.” – Ác Quỷ Máu thầm nghĩ.
“Nếu chỉ có mình Yên Nhi thì mọi việc quá đơn giản, nhưng Yên Lan xem ra lực đề phòng là rất lớn.”
“Dùng chiêu thả câu dài bắt cá lớn, đem Minh Linh kia thu trước, sau đó đến hai tỷ muội này, cuối cùng lại đem Minh Tuệ thu phục.”
Vô số mưu mô quỷ kế xoẹt qua trong đầu Ác Quỷ Máu, không ngừng diễn hóa.
Trong lúc đó ngón tay của nó không hề ngừng lại, liên tục vuốt ve hai vách mật huyệt, chậm rãi tìm kiếm.
Sau một lúc thì một hạt đậu nhỏ xíu từ từ trồi lên, Ác Quỷ Máu liền dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve, từng chút năng lượng máu truyền vào bên trong.
Ngón tay của nó vô cùng điêu luyện, trêu đùa đậu nhỏ đỏ bừng.
“A…đừng làm như vậy…” – Yên Nhi chịu không nổi kϊƈɦ thích, hai tay ôm chặt lấy lưng Ác Quỷ Máu.
Thấy nàng như vậy Ác Quỷ Máu càng thích thú mà đùa bỡn đậu nhỏ, đem càng nhiều năng lượng truyền vào bên trong.
Ngon tay của nó càng lúc càng nhanh, khiến hạt đậu nhỏ sưng vù lên, đo bừng bừng.
Năng lượng máu truyền