Lúc này trong phòng chỉ còn tám người đều là cao thủ Độ Kiếp trung kỳ, sắc mặt mỗi người đều trở nên âm trầm, nhìn nhau bằng ánh mắt nghi ngờ.
"Hà chấp sự, lần này có thể duy trì được bao lâu?" - Một tên chấp sự cẩn thận hỏi, đối với gã họ Hà kiêng dè vô cùng.
"Sương mù ngoài kia có tính ăn mòn rất mạnh, hiến tế hai mạng người lại có thể duy trì một canh giờ." - Gã chân truyền đệ tử trả lời, giọng nói vậy mà vô cùng bình thản.
"Nếu sau một canh giờ mà Tông Chủ đại nhân vẫn chưa đến thì chúng ta làm thế nào?" - Một gã chấp sự khác hoảng sợ hỏi.
"Còn làm thế nào? Lại hiến tế hai mạng người, tiếp tục kéo dài thời gian." - Gã chấp sự bộ dạng hung ác cười gằn trả lời, trong mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn.
Lời vừa dứt những người khác liền nhíu mày nhìn hắn ta, khiến gã cảm thấy chột dạ, lập tức tế ra pháp bảo phòng ngự.
"Đạo hữu nói nghe thật dễ, nhưng biết chọn ai để hiến tế?" - Một kẻ khác cười lạnh hỏi.
"Đương nhiên là chọn hai người có tu vi yếu nhất." - Gã chấp sự hung ác vừa nói vừa ưỡn ngực lên, đem toàn bộ tu vi bạo phát, dùng uy áp để báo hiệu hắn không phải kẻ yếu.
Ánh mắt những người trong phòng đảo qua đảo lại, giống như muốn xác định xem ai là kẻ yếu, rốt cuộc tập trung vào một gã tu sĩ có vóc dáng nhỏ yếu, gương mặt vàng vọt bệnh tật.
Kẻ này cũng là chấp sự của Sát Lục Minh, mấy năm gần đây cùng người tranh đấu thân thụ trọng thương nên trở về tổng đàn tìm cách chữa trị, việc này rất nhiều người biết.
Một con hổ bệnh đương nhiên là một con hổ yếu, nghiễm nhiên hắn ta trở thành đối tượng bị hiến tế.
"Hừ! Chúng ta chỉ còn tám người, thực lực cũng tương đương nhau.
Nếu các ngươi dám nhắm vào ta, ta sẽ liều mạng cá chết lưới rách, đem ma anh tự bạo.
Căn phòng này vừa nhỏ vừa hẹp, nếu ta chết các ngươi chạy cũng không thoát, tất cả đồng quy vu tận." - Gã tu sĩ liền nghiến răng ken két, khí thế trên người biến thành hỗn loạn.
Những tên kia lập tức thu hồi ánh mắt, gã Hà chấp sự lên tiếng hòa hoãn.
"Đạo hữu đừng hiểu lầm, chỉ là vừa nãy sắp mặt của đạo hữu hơi tệ, bọn ta lo lắng đạo hữu xảy ra chuyện nên mới cùng nhìn đạo hữu."
"Những lời đạo hữu nói rất đúng, chỗ này không gian nhỏ hẹp.
Những tên vừa nãy bị chọn làm vật tế đều là Độ Kiếp sơ kỳ tu sĩ, nhưng bây giờ thực khó để chọn ra người để hiến tế."
"Nếu quả thực một canh giờ nữa Ma Chủ đại nhân vẫn chưa đến cứu viện, chúng ta đem trận pháp phá bỏ mỗi người chạy một hướng, sống hay chết đều do số mệnh."
Lời nói của hắn ta rất đúng ý những kẻ ở đây, tất cả liền gật đầu đồng ý.
Nhưng trong ánh mắt mỗi người đều hiện lên một tia tàn nhẫn.
Một canh giờ rất nhanh trôi qua, ánh sáng màu đỏ của trận pháp lại bị sương mù ăn mòn mà trở nên suy yếu.
Những kẻ bị nhốt trong trận pháp sắc mặt biến đổi, cũng không biết là kẻ nào ra tay đầu tiên, chỉ thấy đao kiếm cùng lúc nổi lên.
"Lanh canh leng keng..." - Âm thanh pháp bảo va chạm vang lên không ngớt.
Trong khoảng thời gian này rất nhiều mưu kế đã được bày ra, mưu mô xảo quyệt đan chéo vào nhau.
"Hà chấp sự! Không phải đã nói là giết lão Tiền và lão Hạc rồi sao? Cớ gì còn tấn công ta?" - Tên chấp sự bị gã họ Hà tấn công liền lớn tiếng hỏi.
"Thực xin lỗi Mã huynh, những người khác đều chọn huynh làm kẻ hiến tế, ta cũng chỉ làm theo lời bọn họ." - Gã họ Hà chắp tay nói, trên mặt giống như rất áy náy, nhưng phong mang của pháp bảo lại mạnh thêm mấy phần.
Gã họ Mã nghe vậy thì sắc mặt đen kịt, hai mắt đỏ bừng lên.
"Ha ha ha...!Vậy thì chúng ta cùng chết..." - Gã cười một cách điên dại, khí tức trên người biến thành hỗn loạn.
Ở một bên khác tên họ Ngưu cũng trong tình cảnh như vậy, hắn ta bị ba tên chấp sự vây công, cũng đang chuẩn bị tự bạo.
Sáu kẻ kia lập tức lui lại, pháp bảo phòng ngự hướng ra phía trước ngăn đỡ vụ nổ.
Cũng vào lúc này ba tên trong số đó nhận được truyền âm của gã đệ tử chân truyền, phi kiếm nhắm vào phần lưng đang để trống của Hạc và Tiền chấp sự.
Hai tên này đang lo chống đỡ đòn tự bạo pháp bảo đều đưa ra phía trước, không ngờ lại bị đồng bọn đâm sau lưng.
Rốt cuộc thủ cấp bị chém bay, cơ thể không cam lòng mà ngã nhào xuống đất.
Hai tên Ngưu và Mã trên mặt cũng xuất hiện một tia tàn nhẫn, lập tức đem ma lực ổn định lại.
"Màn khổ nhục kế này chúng ta diễn không tệ chứ?" - Gã họ Mã cười gằn hỏi.
"Diễn rất đạt, thành công lừa được hai tên ngu ngốc này."
Mấy gã chấp sự khác cũng cười cười trả lời, cố gắng kết thân với nhau.
Vừa nãy bọn chúng âm thầm bỏ phiếu, chọn tu sĩ có gương mặt vàng vọt và một tên khác làm vật tế, nhưng lại sợ hai kẻ này tự bạo.
Nên bày ra mưu kế dụ họ vây công hai tên Ngưu Mã, để cho hai tên này giả vờ tự bạo, nhân lúc hai người kia không chú ý thì ra tay sát hại, quả nhiên cái trò kế trong kế này đã thành công.
"Chư vị đừng vội cười, nói không chừng tiếp theo lại là các vị bị chọn làm vật tế." - Gã họ Hà cười gằn nói, hắn ta dùng chân đá đá vào hai cỗ thi thể mới chết.
"Hà chấp sự nói vậy là có ý gì?" - Gã tu sĩ có gương mặt hung ác lớn tiếng hỏi.
Những kẻ khác cũng nổi lên tâm tư nghi ngờ, lúc này chỉ còn sáu người, nếu tiếp tục rất có thể bọn họ sẽ giống như mấy cỗ thi thể kia.
Bị đồng bọn bán đứng, chém đầu tế pháp trận.
"Hừ! Bản công tử khác với các ngươi! Cha ta là đại trưởng lão của Thất Sát Tông, sau này ta cũng sẽ là đại trưởng lão, nói không chừng còn có cơ hội leo lên chức Tông Chủ.
Các ngươi vì ta chết thay chính là đóng góp lớn cho tông môn." - Gã họ Hà nở nụ cười tàn nhẫn.
Bắn bấm niệm pháp quyết đem trận bàn thu hồi, một tầng huyết quang bao bọc lấy cơ thể của hắn.
Không có trận bàn tăng cường Khốn Tiên Trận lập tức vỡ vụn, những kẻ khác sợ hãi dùng pháp bảo hộ thân.
Riêng gã họ Hà có trận bàn bảo vệ nên không sợ sương mù, lập tức hóa thành một đạo huyết quang bỏ chạy.
Hắn sớm biết tiếp tục chờ chết trong trận pháp không phải cách hay, lần này giết người huyết tế không phải để duy trì đại trận, mà chỉ để bảo vệ chính mình, những kẻ khác đều làm đá cản đường cho hắn.
Phía bên ngoài Long Nữ reo hò vui vẻ, nàng chờ cả ngày trời rốt cuộc cũng được ăn.
Chỉ là sau khi nhìn thấy trong trận pháp chỉ có năm người, sắc mặt liền ỉu xìu.
"Thi Thi! Vừa nãy ta thấy nhiều thức ăn lắm mà? Chúng chạy đi đâu cả rồi?"
"Lũ chuột này tự sát hại lẫn nhau, dùng máu huyết đồng bọn để duy trì pháp trận vận chuyển.
Những kẻ kia đều đã biến thành xác khô." - Thi Thi lạnh lùng trả lời, ánh mắt mang theo vẻ chán ghét nhìn mấy tên chấp sự