Mặc cho cự thú Xích Viêm gào thét điên cuồng, rừng cây rậm rạp bao quanh người nó vẫn mọc lên càng lúc càng dày đặc. Chỉ sau vài ba nhịp thở, bãi đất vốn dĩ trơ trọi đã được phủ đầy cây cối đỏ rực.
Ánh sáng màu lam chợt lóe lên giữa không trung, thân ảnh của Lam Tư cũng liền theo đó hiện ra, trong tay nàng lúc này là Lam Mộc Ấn tản mát từng đợt hào quang màu lam tựa như từng sợi lông vũ lam sắc dị thường diễm lệ chẳng qua sắc mặt của nàng lúc này thoạt nhìn có chút tái nhợt. Dựa vào tu vi Chân Đan sơ kỳ của cô gái này để thúc giục đại trận Mộc Linh, tuy rằng sử dụng Lam Mộc Ấn có thể vây khốn cự thú cấp Thiên Tượng trung kỳ nhưng Pháp lực của nàng cũng vì thế mà hứng chịu gánh nặng không nhỏ.
Bên kia, Liễu Minh đang bấm động kiếm quyết khiến cho Khổ Luân kiếm trước người hóa thành kiếm quang dài hơn mười trượng liên tục quần chiến với hồng ảnh do cự thú Xích Viêm phun ra. Đạo hào quang hồng sắc này không biết là vật gì, lại như có Linh tính không ngừng vờn qua vờn lại trước mặt họ Liễu nhằm tìm kiếm sơ hở có thể khai thác khiến hắn dù đã liên tục thúc giục kiếm quyết nhưng nhất thời cũng chưa có cách nào đánh tan được nó.
“Lam Tư muội muội làm tốt lắm!” Cách đó không xa, Huyết Lung nhìn thấy cự thú Xích Viêm bị đại trận Mộc Linh vậy khốn liền quát to một tiếng tỏ vẻ mừng rỡ.
Vừa dứt lời, nàng liền khẽ động thân hình, bay nhanh về phía cự thú Xích Viêm đang bị rừng cây quấn quanh. Liễu Minh nhìn thấy cảnh này, sắc mặt bỗng khẽ biến đổi, tiếng chú ngữ lầm rầm trong miệng càng lúc càng nhanh, bàn tay cũng nhanh chóng tạo thành Lôi cầu màu vàng lớn chừng quả đấm.
Đúng vào lúc này, tiếng xé gió thình lình nổi lên!
Thì ra đạo hồng ảnh kia đã bất ngờ đánh tới sau lưng họ Liễu. Nào ngờ, Liễu Minh thấy vậy cũng không vội quay người mà khẽ phất một tay, khéo léo che chắn phần lưng đồng thời phóng ra một đạo lôi điện về phía hồng ảnh khiến nó chỉ kịp phát ra một hồi “Xèo xèo”, toàn thân đã bị điện quang màu vàng không ngừng xâm chiếm. Đúng vào lúc này, Khổ Luân kiếm liền nhanh như chớp hóa thành bảy tám đạo kiếm ảnh mạnh mẽ chém nát đối phương thành vài khúc.
“Huyết tiên tử, đừng nóng vội!” Chưa kịp thu hồi Khổ Luân kiếm, Liễu Minh đã hóa thành một đạo hắc quang bay về phía trước đồng thời vội vàng lên tiếng nhắc nhở.
Thế nhưng Huyết Lung chỉ hừ nhẹ một tiếng tiếp đó vờ như không nghe thấy, tiếp tục xông về phía trước. Trường thương màu máu trong tay cũng theo đó đại phóng huyết quang, ngưng tụ thành hình bán nguyệt lăng lệ mang theo âm thanh xé gió rít bổ nhào về phía cự thú Xích Viêm. Con thú khổng lồ lúc này đang bị vô số dây leo trói buộc, chỉ còn lại đầu lâu cũng một chân lộ ra bên ngoài. Mắt thấy huyết nhận bắn tới, nó liền lộ vẻ hung dữ, há to miệng lớn phun ra cột lửa màu đỏ hùng hổ phản kích thế công của Huyết Lung.
Hơn ai hết, Huyết Lung hiểu rõ uy lực của hỏa diễm do cự thú phun ra thế nhưng nàng không hề có ý định tránh né mà lại phất cao một tay, phóng ra một hạt châu màu lam lơ lửng trước người. Bên trong hào quang rực rỡ do đồ vật này phát ra, có thể nhìn thấy một đốm lửa nhỏ không ngừng run rẩy. Chỉ thấy cô gái này cắn lưỡi phun ra một ngụm máu tươi, hạt châu màu lam liền bộc phát hào quang sáng ngời sau đó lập tức vỡ vụn tạo thành một cỗ băng diễm lớn chừng đầu người mang theo hàn khí khiến người ta phải kinh hãi.
Liễu Minh vốn đang bay nhanh về phía trước, nhìn thấy băng diễm màu lam do Huyết Lung tế ra liền gấp rút đình chỉ mọi động tác. Cô gái kia trong lúc điều khiển băng diễm cũng tỏ ra vô cùng cẩn trọng. Cánh tay chầm chậm giơ lên, điều khiển băng diễm đầy trời chậm rãi nghênh đón cột lửa đang phóng tới. Cột lửa màu đỏ lớn hơn một trượng trong khi băng diễm màu lam chỉ rộng chừng đầu người vì vậy thoạt nhìn kích thước hai bên quá đỗi chênh lệnh.
Nào ngờ khi hai đạo công kích vừa chạm vào nhau, một màn không ai ngờ tới lại bất ngờ xuất hiện!
Chỉ nghe vài tiếng “Rắc rắc”, toàn bộ hỏa trụ đã bị đông cứng thành cột đá màu lam. Hơn nữa đám băng tinh kia còn nhanh chóng lan rộng khắp người cự thú Xích Viêm khiến cho thân thể khổng lồ của nó trong chớp mắt đã bị đông cứng hoàn toàn. Về phía Huyết Lung, sắc mặt của nàng thoạt nhìn vô cùng khó coi, tựa hồ vừa rồi điều khiển đóa hoa tuyết kia đã khiến một nửa Pháp lực trong cơ thể bị mất đi.
Bất quả tất thẩy đều trở nên đáng giá!
Viên Thái Hạo Tinh Châu này là do nàng xin được từ một vị trưởng lão Thông Huyền trong tộc. Bên trong phong ấn một đóa Thái Hạo hàn diễm chuyên được sử dụng như đòn sát thủ. Hôm nay quả nhiên vừa ra tay đã thu được hiệu quả như mong muốn. Trong lúc Huyết Lung còn đang say men chiến thắng, định lên tiếng nói gì đó, một đoàn thanh quang bỗng nhiên xuất hiện một cách quỷ dị trước người, hơn nữa còn dùng tốc độ nhanh đến chóng mặt đâm thẳng về phía Linh Hải của nàng khiến Huyết Lung dù muốn tránh né cũng đã không kịp!
Trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, một bàn tay to lớn màu vàng đất bỗng nhiên xuất hiện trước người Huyết Lung. Chỉ nghe một tiếng “Phanh” trầm đục, bàn tay này vẫn bị thanh quang xuyên thủng tạo thành công kích nện thẳng lên bụng Huyết Lung, cũng may lực đạo của nó đã bị yếu đi rất nhiều. Tiếp đó, lại nghe một tiếng ầm vang, Huyết Đằng giáp trên người Huyết Lung đã thình lình đại phóng huyết quang. Giữa vòng xoáy do hào quang hai màu thanh, huyết đan xen tạo thành, thân hình của cô gái này liền bị đánh văng ra xa, máu tươi trong miệng cũng theo đó hộc ra không ngừng. Cũng may, bàn tay màu vàng đất đã triệt tiêu phân nửa uy lực của thanh quang, nếu không Huyết Lung nhiều khả năng đã bị đánh thủng Linh Hải. Khi đó dù cho nàng có may mắn giữ được tính mạng cũng không thể tránh được kết cục trở thành phế nhân.
Giờ phút này, thương thế không nhẹ đã khiến Huyết Lung không thể cử động mảy may, thân thể mất đi quyền khống chế liền rơi nhanh xuống đất. Đột nhiên, ánh sáng màu vàng lóe lên, một đám mây vàng không biết
từ đâu xuất hiện đã nhanh chóng đỡ lấy cô gái này sau đó lui nhanh về sau mấy trăm trượng. Gần như cùng lúc, Liễu Minh đã mang theo sắc mặt nghiêm túc xuất hiện trước mặt nàng. Sau khi miễn cưỡng ngồi đậy, Huyết Lung mang theo sắc mặt liếc nhìn họ Liễu một cái rồi mới lấy ra một khỏa đan dược màu máu cho vào trong miệng khiến cho toàn thân nổi lên vô số tia máu.
Giữa không trung, sau khi chứng kiến tất cả, Lam Tư liền không chút chậm trễ cắn răng phun ra một ngụm máu tươi về phía Lam Mộc Ấn sau đó khoa tay đánh ra từng đạo pháp quyết khiến cho cây cối trực thuộc đại trận Lam Mộc bên dưới lần nữa sinh trưởng điên cuồng tạo thành kiềm tỏa dày đặc đối với cự thú Xích Viêm.
Nhưng vào lúc này, dị biến phát sinh!
Phần phật!
Một hư ảnh hai màu xanh, đỏ trộn lẫn đột nhiên bay ra từ thân thể khổng lồ của cự thú. Sau khi quay tít một vòng liền hóa thành hư ảnh lớn hơn trăm trượng ngửa đầu rống to một tiếng hơn nữa còn tạo thành chấn động Pháp lực mạnh mẽ kinh hồn. Đây chính là hư ảnh pháp tướng của cự thú Xích Viêm. Thanh quang khi nãy hiển nhiên cũng là thần thông do nó tạo thành.
Chỉ thấy toàn thân hư ảnh lập lòe hào quang, đầu rồng sừng hươu, mắt sư lưng hổ hơn nữa còn có lân phiến hai màu xanh đỏ trải rộng khắp người. Hòa vào giữa Yêu khí kinh người lại là một tia khí tức cao quý của Thánh thú Kỳ Lân xen lẫn vào trong. Lúc này, vô số thân cây cực lớn quanh người cự thú liền bị xé nát thành bột mịn. Tiếp đó, đầu lâu hư ảnh nhanh chóng quất xuống, trong miệng phun ra từng hàng Hỏa Long hai màu xanh đỏ dài chừng mười trượng tản ra bốn phương tám hướng để nhổ tận gốc cây cối xung quanh trong chớp mắt. Trong đó, một đầu Hỏa Long nhanh chóng tiến đến hòa tan băng đá tầng tầng trên thân thể cự thú Xích Viêm đang bị vây hãm bên dưới.
Một tiếng nổ mạnh vang lên, băng tinh màu lam đột nhiên vỡ vụn, cự thú Xích Viêm cũng theo đó phá băng mà ra. Bất thế bản thể của nó thoạt nhìn đã mang thương tích không nhẹ. Trên người xuất hiện từng vằn trắng xóa có thể nhìn thấy bằng mắt thường, hỏa diễm quanh người cũng đều tiêu tán, khí tức theo đó trở nên suy yếu không ít. Từ đó có thể thấy được đại trận Mộc Linh dưới sự gia trì của Lam Mộc Ấn vẫn có tác dụng thôn phệ Pháp lực của người bị trấn áp vô cùng mạnh mẽ. Bất quá, bởi vì đại trận bị phá hư, Lam Mộc Ấn trong tay Lam Tư bỗng nhiên tắt lịm hào quang. Cô gái này cũng liền phun ra một ngụm máu tươi, khí tức trở nên uể oải.
“Lam đạo hữu, ngươi không sao chứ.” Liễu Minh thấy vậy bèn phất tay đánh ra một đạo hắc quang, quấn lấy thân thể Lam Tư đưa về bên mình.
Lam Tư vừa giữ chặt Lam Mộc Ấn vừa ăn vào một khỏa đan dược sau đó vội vàng đáp lời:
“Không thể ngờ tới cự thú Xích Viêm kia lại lợi hại đến thế, chúng ta quả thật khinh địch quá mức rồi. Hôm nay đại trận Mộc Linh cũng đã bị phá, ta nghĩ chúng ta vẫn nên tạm thời rút lui.”
Liễu Minh khẽ gật đầu, thân thể đại phóng hắc quang nhanh chóng quấn lấy hai cô gái bên cạnh bay vội về phía xa xa. Cự thú Xích Viêm thấy vậy liền giận dữ gầm lên một tiếng. Hư ảnh Kỳ Lân cũng liền theo đó bắn ra, tấn công ba người họ Liễu. Độn tốc của nó quả thật nhanh đến không tưởng, chỉ sau mấy nhịp hô hấp đã liền đuổi sát phía sau mang theo hai đạo Hỏa Long đỏ rực vồ tới.
“Ta đợi chính là lúc này!”
Liễu Minh bỗng nhiên quay người gầm lên giận dữ. Trong lúc Lam Tư và Huyết Lung vẫn được hào quang màu đen che chở bay lui về sau, hắn lại vung tay tung ra sáu đầu Vụ Giao cùng Vụ Hổ bắn ra hai bên sau đó nổ văng tung tóe.
Hắc quang đại phóng!
Một quả cầu màu đen bỗng nhiên thành hình, bao phủ hư ảnh Kỳ Lân cùng toàn bộ Hỏa Long vào trong khiến chúng chỉ thấy trước mắt tối đen, sau đó bản thân đã bị kéo vào không gian đen kịt. Chưa hết chung quanh còn có hơi nước rất nặng, xen lẫn tiếng nước chảy truyền đến từ bốn phương tám hướng. Trong chớp mắt, Hỏa Long do Kỳ Lân triệu hồi đã bị hơi nước nồng đậm đánh tan, thân thể liền biến thành đốm lửa li ti tiêu tán trong không khí.
Ngay sau đó, chung quanh hắc khí nổi lên cuồn cuộn, mười hai đầu Minh Hà Quỷ Vương khổng lồ lập tức hiện ra, bao vây cự thú Xích Viêm vào giữa. Hư ảnh Kỳ Lân thấy thế gào thét liên tục, há miệng vô số Hỏa Long xanh đỏ bắn ra xung quanh khiến cho không gian Minh Ngục không ngừng rung chuyển kịch liệt. Bất quá, mười hai đầu Minh Hà Quỷ Vương vốn do Sơn Hà Châu biến thành, độ cứng cỏi của thân thể có thể so với Pháp bảo, căn bản không phải là thứ Hỏa Long có thể làm tổn thương. Lại thêm toàn bộ không gian Minh Ngục đã được dung nhập Minh Hà Trọng Thủy, cứng rắn đến mức khiến cho hư ảnh Kỳ Lân trong nhất thời không thể giãy dụa để thoát ra.
Bên ngoài không gian Minh Ngục, thân ảnh Liễu Minh đã sớm hóa thành một đạo hắc quang, tấn công bản thể của cự thú Xích Viêm. Còn chưa bay đến nơi, hắn đã vỗ nhẹ bên hông, lấy ra túi kiếm màu bạc nhạt lấp lánh hào quang. Tiếp đó, theo từng hồi pháp quyết đánh vào túi kiếm, một tiếng kêu trong trẻo liền từ đó truyền ra. Tiếp đó, một quả cầu màu vàng lớn chừng vài tấc mang theo Kiếm ý kỳ hàn lập tức xuất hiện. Chính là Hư Không Kiếm Hoàn.