Hai mắt Liễu Minh nhìn chăm chú không rời khỏi cái
lò luyện, do đây là lần đầu luyện Đấu Kiếm Đan nên hắn cũng không rõ
phải mất bao lâu mới luyện thành và thời điểm thành đan chính xác là khi nào, vì vậy hắn chỉ còn cách luôn luôn cảnh giác để tránh làm mất thời
cơ tốt nhất rót Kiếm khí vào.
Cứ như vậy, hai người cùng ngồi yên lặng trong căn nhà tranh ba ngày ba đêm liền.
Liễu Minh cũng đã nắm vững những thời điểm cần rót Kiếm khí vào, động tác của hắn ngày càng thành thục, mỗi lần rót Kiếm khí vào trong lò
luyện đều đã không phát ra tiếng động, hơn nữa hơn một nửa số Kiếm khí
rót vào đều được hấp thụ, chỉ có non nửa bị tán loạn hao hụt mất.
Liễu Minh còn đang cho rằng phải tốn thêm nhiều thời gian nữa mới
thành đan thì nắp lò luyện bỗng nhiên rung rung lên, một đám lửa màu
trắng bốc lên từ trong lò.
"Có lẽ chuẩn bị tới lúc rồi, sắp tới ta mở nắp lò ra, ngươi hãy vận
hết toàn bộ pháp lực, có thể phóng ra bao nhiêu Kiếm khí thì phóng hết
ra bấy nhiêu!" Chung Ý nhìn thấy cảnh này thì ánh mắt lóe lên rồi dặn
dò.
Liễu Minh thấy vậy liền tập trung toàn bộ kiếm quyết vào thanh kiếm
trên tay, tay cầm kiếm của hắn vung lên tạo thành từng đạo kiếm ảnh màu
xanh bay thẳng vào trong lò luyện.
Nhận được vô số Kiếm khí tràn ngập vào, bên trong lò luyện lập tức
vang lên những tiếng va chạm không ngừng của các đạo kiếm khí.
Thời gian chừng một bữa cơm trôi qua, Chung Ý khẽ nói nhỏ một tiếng
"ngừng", Liễu Minh lúc này mới ngừng rót pháp lực và thu hồi kiếm quyết.
"Làm tốt lắm, ngươi hãy nghỉ ngơi một chút đi!" Sau khi khen ngợi
Liễu Minh một câu, Chung Ý phất tay áo đóng nắp lò luyện lại rồi hai mắt nhắm nghiền, tiếp tục chờ đợi.
Kết quả là sau khoảng hai canh giờ, trong lò luyện vang lên một tiếng nổ: "Ầm!" Sau đó một mùi khét lẹt kèm theo khói tràn ngập khắp gian nhà tranh.
"Thất bại rồi!"
Lắc đầu nhẹ một cái, Chung Ý bấm pháp quyết mở nắp lò luyện ra rồi
khẽ vẩy tay một cái, một vật thể đen sì phát ra ngọn lửa ba màu hiện lên trên tay lão.
Sau khi liếc nhìn một cái, lão để vật kia qua một bên rồi lại lấy ra
ba cái Trữ Vật Phù và xé nát, đống nguyên vật liệu mới được cho ngay vào trong lò luyện. Sau đó lão bấm niệm pháp quyết thổi bùng lên ngọn lửa
dưới đáy lò và bắt đầu mẻ luyện đan lần hai.
Liễu Minh cũng tiếp tục lẳng lặng chờ. Một mặt hắn điều tức khôi phục pháp lực, mặt khác chăm chú theo dõi những biến động trong lò luyện.
Sau đó khoảng hơn ba ngày rưỡi, một tiếng "ầm" lại vang lên trong lò
luyện, mùi khét lẹt lại bay khắp nơi: Mẻ đan thứ hai tiếp tục thất bại!
Liễu Minh thấy cảnh này cũng phải há hốc miệng.
Đấu Kiếm Đan quả nhiên rất khó luyện thành, một vị Tông sư luyện đan
vô cùng tinh thông đan đạo có cảnh giới Thiên tượng mà mới gặp hai mẻ
thất bại liên tiếp. Có thể thấy được tỉ lệ thành đan thấp cỡ nào, chưa
kể tới việc những nguyên liệu dùng để luyện đan mới được sử dụng kia:
Bất kỳ loại nào trong đó cũng đều là những loại phóng mắt khắp thế giới
bên ngoài cũng đều quý hiếm, có tiền cũng chưa chắc đã mua được!
Tuy nhiên sắc mặt Chung Ý vẫn không hề thay đổi, lão tiếp tục lấy ra ba cái Trữ Vật Phù và tiếp tục luyện mẻ thứ ba.
Mấy ngày sau, ngay khi lúc nắp lò có dấu hiệu rung rung, Liễu Minh
lập tức thúc dục Kiếm quyết đánh ra từng đạo kiếm khí chui vào trong khe hở nhỏ trên miệng Tam Vị Chân Diễm Đỉnh.
Hai canh giờ sau khi Chung Ý đậy nắp lò lại, trong lò vang lên những
tiếng nổ lốp bốp không ngừng, những âm thanh này kéo dài trong khoảng
thời gian chừng một bữa cơm.
Ngay tại lúc Liễu Minh vẫn còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, một ngọn lửa ba màu đột nhiên phóng lên từ trong khe hở nhỏ ở nắp lò.
"Thành công!"
Chung Ý thấy cảnh này thì vô cùng mừng rỡ, lão vung tay đánh ra một
đạo pháp quyết, nắp lò từ từ mở ra làm hiện dần ra một vầng sáng bạc,
đồng thời một cỗ Kiếm ý ngút trời cũng đang từ trong lò luyện bộc phát
ra ngoài.
Lúc này, Tu Di Kiếm Phôi Chi Linh trong cơ thể Liễu Minh dường như cũng cảm ứng được gì đó, nó đang run lên không ngừng!
Liễu Minh khẽ giật mình, hắn vội bấm niệm pháp quyết trấn áp những rung động khác thường vừa rồi của Kiếm Phôi Chi Linh.
Lúc này Chung Ý mới dừng pháp quyết, một tay lão khẽ vẫy, ba viên nhỏ chừng ngón tay cái được bao bọc bởi Tam Sắc Đăng Diễm từ trong lò luyện bay thẳng vào trong tay lão.
Lão lấy hai ngón tay kẹp một viên rồi đưa lên mắt quan sát tỉ mỉ.
Xuyên qua ngọn lửa ba màu phủ bên ngoài có thể nhìn rõ viên đan dược
màu trắng bên trong, trên mề mặt của nó hiện lên một đạo Đan văn màu
vàng nhàn nhạt.
Liễu Minh đứng cạnh, ngay khi nhìn thấy ba viên đan dược màu trắng
được bao phủ bởi ngọn lửa ba màu thì trong lòng hắn đã giật mình.
Viên đan dược Đấu Kiếm Đan này hóa ra có khí tức giống hệt viên đan dược khi trước hắn lấy được trong Tiểu Viêm Giới!
Chỉ là viên đan dược của hắn to hơn một vòng và trên mặt có ba đạo
Đan văn màu vàng so với ba viên này chỉ có một đạo Đan văn, hơn nữa viên đan dược của hắn có Linh tính cao hơn hẳn.
"Ha ha! Thành công thật rồi! Có viên đan dược này thì vấn đề tấn cấp
Kiếm Hoàn sau này đã không là gì rồi!" Đương nhiên sau khi luyện thành
đan, Chung Ý rất hài lòng, lão ngửa mặt lên trời cười ha hả.
"Thưa Thái Thượng trưởng lão, viên Đấu Kiếm Đan này có liên quan gì
tới Kiếm Hoàn ạ?" Liễu Minh nghe thấy hai chữ "Kiếm Hoàn" thì cảm thấy
chấn động, hắn nhớ lại khi cùng Diệp Thiên My ra biển trước đây cũng đã
được nghe nàng nói về khái niệm này, bây giờ hắn nhịn không được nên hỏi ngay.
"Chà, ngươi không rõ cũng là chuyện thường thôi, Nguyên Linh Phi Kiếm sau khi tấn cấp thì thành Kiếm Hoàn, nó có thể coi là Pháp bảo chính
thức. Tuy nhiên quá trình tấn cấp của nó khác hẳn các Linh khí thông
thường, nó phải liên tục giao đấu với các Phi kiếm khác rồi cuối cùng
mới một lần thành công. Có Đấu Kiếm Đan thì chẳng cần phải đấu pháp với
các cường giả Kiếm tu nữa, viên đan dược này có khả năng giúp các loại
phi kiếm tự ma luyện, tranh đấu với nhau." Chung Ý khẽ vuốt chòm râu hoa râm và từ từ giải thích.
Liễu Minh nghe thấy vậy lập tức hiểu ra đôi chút.
Hóa ra quá trình tấn cấp Kiếm Hoàn là như vậy, hiện nay hắn đang có
trong tay một viên đan dược Phàm phẩm với ba đạo Đan văn, tất nhiên
trong lòng hắn vô cùng vui sướng.
"À, nghe nói Kiếm
Phôi Chi Linh của ngươi vì một lý do nào đó mà bị
hao tổn hả? Lần này luyện chế thành công Đấu Kiếm Đan, ngươi cũng có
công không nhỏ. Như vậy đi, ta cho ngươi mở ra một đạo Dẫn Phù giúp
ngươi tiến vào bí địa Kiếm Hồn Điện của bổn môn một lần. Chỗ đó vốn dĩ
chỉ cho phép đệ tử Bí truyền tiến vào. Ngươi có thể từ việc đánh chết
các Kiếm Hồn trong điện để hấp thu năng lượng của nó và biến thành Kiếm
Ý, điều này giúp Kiếm Phôi Chi Linh khôi phục những tổn thất một cách
nhanh chóng. Thậm chí còn có thể giúp nó mạnh hơn gấp đôi lúc đầu!"
Chung Ý đột nhiên nói ra mấy lời với Liễu Minh bằng thái độ rất vui vẻ.
"Kiếm Hồn Điện... Đa tạ Thái Thượng trưởng lão khai ân!" Mấy chữ này
Liễu Minh lần đầu nghe thấy, tuy nhiên hắn cũng nghe được là nơi này có
thể giúp khôi phục lại Kiếm Phôi nên hắn vô cùng mừng rỡ và vội vàng cúi người cảm tạ.
"À, ngươi tu luyện Thái Cương Kiếm Quyết nên cũng có thể miễn cưỡng
tính là có tư cách vào đó. Đây là một đạo Dẫn Phù, ngươi dùng cái Dẫn
Phù này sẽ được vào Kiếm Hồn Điện một lần. Còn việc ngươi có thể lấy
được bao nhiêu Kiếm ý thì còn phải trông chờ vào vận số của ngươi nữa!"
Chung Ý nói xong liền lấy ra một đạo Phù lục màu tối thui và đưa cho
Liễu Minh.
Liễu Minh đương nhiên tiếp nhận bằng vẻ mặt vui mừng, hắn trân trọng cất nó vào trong Tu Di Giới.
Sau đó, không biết có phải vị Thái Thượng trưởng lão họ Chung này quá vui vì luyện đan thành công hay không mà lão bất ngờ chỉ điểm cho Liễu
Minh vài điều về kỹ thuật luyện đan, Liễu Minh lại có được những thu
hoạch không nhỏ!
Thời gian nửa ngày trôi qua hai người mới bước ra khỏi căn nhà tranh.
Chung Ý vung tay áo lên, một đạo hào quang hiện ra bao phủ kín người Liễu Minh.
Sau một khắc, Liễu Minh chỉ nghe thấy một tiếng "ầm" bên tai, hắn đã
được đưa ra khỏi không gian thần bí và quay trở lại truyền tống Thiên
Điện ở trong Chấp Pháp Điện.
Liễu Minh liếc nhìn xung quanh, sau khi phát hiện không có ai ở xung quanh hắn mới thở ra một hơi rồi rời khỏi Thiên Điện.
Sau đó hắn đi tìm vị chấp sự Chấp Pháp Điện để lấy hai mươi vạn điểm
cống hiến và xóa món nợ lập một công lao lớn cho tông môn rồi đi thẳng
ra ngoài điện.
Sau khi rời khỏi Chấp Pháp Điện, Liễu Minh không đi về động phủ mà cưỡi mây bay thẳng tới Tàng Kinh Các.
Lần này hắn không gặp gã đệ tử chấp pháp họ Lữ có vẻ hiểu biết, người chấp sự lần này là một gã tráng hán mày rậm mắt to.
Sau khi chào hỏi người này một tiếng, Liễu Minh đi thẳng lên lầu ba và tìm ngay tới chỗ có những điển tịch nói về đan dược.
Sau khi lướt qua hết một lượt các tài liệu, Liễu Minh đã tìm ra một
cuốn điển tịch cũ kỹ có nói khá kỹ về viên Đấu Kiếm Đan mà Chung Ý
trưởng lão mới luyện thành.
Hóa ra Đấu Kiếm Đan là một loại đan dược có từ thời Thượng Cổ, muốn
luyện chế nó cần rất nhiều loại nguyên liệu khác nhau, mà trong số đó có không ít loại nguyên liệu tới nay đã tuyệt tích!
Theo như điển tịch ghi lại, loại đan dược này ngay từ thời Thượng Cổ
đã có rất ít người luyện chế, đến ngày nay thì gần như thất truyền rồi.
Chỉ còn Thái Thanh là một tông môn siêu cấp lại có được Chung Ý là luyện đan sư cảnh giới Thiên Tượng mới có đủ khả năng tập trung toàn bộ vật
lực và dùng những Thiên tài Địa bảo tích lũy trong bao năm để luyện chế
thành công.
Tuy nhiên đối với những Kiếm tu thì Đấu Kiếm Đan là một vật chí bảo.
Nếu không có viên đan dược này thì Kiếm tu muốn tấn cấp Nguyên Linh Phi
Kiếm thành Kiếm Hoàn sẽ cần những cơ duyên vô cùng lớn, hơn nữa gặp phải những khó khăn gian khổ cực kỳ, tỉ lệ thành công chưa tới một phần
trăm!
Thấy được sự trân quý của Đấu Kiếm Đan, trong lòng Liễu Minh càng chấn động mạnh hơn.
Lập tức hắn tìm kiếm những điển tịch liên quan tới Kiếm Hồn Điện, sau khi bỏ công tìm kiếm trong nửa ngày, hắn mới tìm thấy một cuốn điển
tịch mỏng có bìa da màu đen, trong đó có ghi chép một vài thông tin ít
ỏi.
Thì ra Kiếm Hồn Điện được tạo thành là do một vị Kiếm tu đại năng từ
thời Thái Cổ chết đi, Thông Linh Phi Kiếm của lão tự bạo phát ra vô vàn
Kiếm Ý, từ đó hình thành nên bí điện này. Bí điện này sau đó được tìm
thấy bởi một vị tiền bối đại năng của Thái Thanh Môn, vị này dùng thần
thông quảng đại mang nó về và sắp đặt lại ở Vạn Linh Sơn và từ đó nó
được dùng cho các đệ tử Kiếm tu Thái Thanh.
Lúc đầu thì bất kỳ đệ tử Kiếm Tu nào cũng được xài. Sau đó người ta
phát hiện ra xài như vậy thì Kiếm Hồn Điện bị tiêu hao quá nhanh, vì vậy mới sửa luật chỉ cho đệ tử Nội Môn được xài, cuối cùng sửa lần nữa
thành chỉ cho đệ tử Bí Truyền xài.
Tuy nhiên do đã được một vị Thái Thượng trưởng lão cho phép nên Liễu Minh được phá lệ tiến vào đó một lần.