Cẩm Nhiên cũng không quên mục đích của mình, cô tìm được một bình đun nước, rồi đun sôi nước biển lên.
Cẩm Nhiên nhấp vào một ngụm, cô vốn cho rằng nó sẽ có vị tanh mặn, nhưng kết quả lại không phải vậy, nước biển có vị hơi ngọt, uống rất ngon.
Sau đó Cẩm Nhiên bắt đầu hành trình chơi đuổi bắt với tào tháo, càng chạy cô càng xung, trên thân thể càng trồi lên lớp bùn thật dày.
Cẩm Nhiên không thèm để ý, lúc này cô chỉ muốn thét lên thật to, đây… đây là…Nước linh tuyền trong truyền thuyết!Cô giàu to rồi!!!Đội ơn con trai ông chủ đã ném cô vào đây, cũng cảm ơn ông trời đã cho cô có được bàn tay vàng trái trời trái đất này.
“Gâu gâu ~~”Đấu Kim ngậm tôm hùm to chạy lại, đặt xuống trước mặt Cẩm Nhiên muốn tranh công.
Thật ra con tôm hùm này cũng không lớn lắm, chẳng qua là Đấu Kim còn quá nhỏ, nên có vẻ nó rất tự hào về chiến lợi phẩm trâu bò này của mình.
Cẩm Nhiên khoa trương nói:“Con ngoan của mẹ, con thật lợi hại, nhìn xem con tôm hùm này to quá trời luôn, nhất định là nó đã tốt nghiệp nhà trẻ rồi, sau này con cứ tiếp tục nỗ lực, chăm chỉ đi săn để còn nuôi sống mẹ nữa biết chưa?”Đấu Kim nhếch miệng cười như một kẻ ngốc.
Cẩm Nhiên thầm nghĩ, đúng là chó con dễ lừa.
Cẩm Nhiên tắm cho mình và Đấu Kim xong, cô ăn một bữa tiệc hải sản thật lớn trong không gian, đánh một giấc ngon lành, rồi mới ra khỏi không gian.
“Gâu gâu ~ ”Nhỏ hốt cứt,