Hồi đó cô nhi viện nghèo rớt mồng tơi, Cẩm Nhiên và vài đứa nhóc lớn tuổi học cách làm dưa muối từ mẹ viện trưởng rồi đem ra ven đường bán.Dưa muối do mẹ viện trưởng làm rất ngon, mọi người đều cực kì thích.Cũng xem như là có tí thu nhập.Cẩm Nhiên lại trộn một đ ĩa khoai tây với xà lách, cô còn cố ý bỏ thêm xíu dầu vừng.Cô không đụng vào đồ quý của bà nội Thẩm, mà là dùng đồ trong không gian của chính mình.“Ôi chao, cháu ngoan của bà, sao con dậy sớm thế?”Bà nội Thẩm vừa vào phòng bếp đã thấy Cẩm Nhiên đang bận bịu, bà định phụ cô làm thì Cẩm Nhiên không cho.Cô cười nói:“Bà nội, cháu đã nấu nước rồi đó, bà mau đi rửa mặt đi, cháu làm sắp xong rồi, tại cháu nôn đi họp chợ nên bị tỉnh sớm.Lúc nào bà nội cũng là người dậy sớm nhất nhà để nấu cơm, sau này chỉ cần có cháu ở nhà thì bà cứ để cháu làm.
Bà nội cũng có thể nghỉ ngơi thêm tí.”Bà nội Thẩm cảm động không thôi, bà không phải kiểu mẹ chồng tra tấn con dâu, cho nên mười mấy năm qua, sáng nào bà cũng dậy sớm nấu cơm, bà cũng chẳng cảm thấy có gì không hợp lý.Mà khi nghe cháu ngoan của mình nói lời này, đột nhiên bà thấy hơi tủi thân.Đúng là chỉ có Ny Ny biết thương cho bà, nuôi con cho lớn rồi có được gì đâu, còn không bằng đẻ cục xá xíu