Sắc mặt bác gái cả lập tức đen xì, người trong thôn đều biết bà ta không làm được việc nặng.
Hiện tại mỗi ngày bà ta chỉ lấy được sáu công điểm, đó còn là nhờ người ta nể mặt nhà họ Thẩm, bằng không, công điểm của bà ta cũng chỉ ngang bằng công của một đứa trẻ.
“Ny Ny, con nói vậy là chọc vào nỗi khổ của bác gái cả rồi, không phải bác không muốn làm việc, mà vì thân thể này của bác cứ yếu ớt mãi thôi.
”Cẩm Nhiên nhướng mày, đây quả là lý lẽ điển hình của những kẻ yếu.
Không chờ Cẩm Nhiên lên tiếng, Vương Thúy Phân đã cười lạnh nói:“Cũng phải, ăn thì ăn nhiều hơn người khác, mà làm lại chẳng bằng ai, lời này lại càng không ai dám bằng.
Não là một bộ phận thông minh, lúc nói chuyện nhớ dùng nó nhiều tí, đừng vừa mở miệng đã làm người ta thấy phiền.
”Bác gái cả tức giận chỉ tay vào Vương Thúy Phân:“Cô còn biết lớn nhỏ hay không vậy, tôi là chị dâu cả của cô mà cô dám ăn nói với tôi thế đó hả, người xưa có câu chị dâu cả như mẹ, hành động này của cô là đang bất hiếu đấy.
”Cẩm Nhiên sợ ngây người, ăn nói nhảm nhí gì thế này, bà ta không thấy mặt của bà nội và ông nội Thẩm xanh mét rồi sao!Vương Thúy Phân bình tĩnh húp một ngụm cháo, ung dung đáp:“Tôi mới nói chị không có não là chị đã vội vã chứng minh cho tôi thấy rồi, câu nói chị dâu cả như mẹ đó là dùng trong trường hợp người ta không còn cha mẹ, chị cũng