Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc nọ. Có một cặp vợ chồng, họ là bá tước làm việc trung thành cho đức vua. Họ cưới nhau từ rất rất lâu rồi và bây giờ sau chuỗi ngày hạnh phúc thì họ đã có thêm thành viên mới trong dòng tộc. Ngày mà phu nhân có thai ai ai trong dòng tộc của bá tước cũng cảm thấy vui mừng, họ tổ chức một buổi tiệc linh đình để ăn mừng cho sinh mệnh ấy. . . Nhưng đáng tiếc sự vui mừng đó không kéo dài được lâu.
Khi vị phu nhân phúc hậu mang thai đến tháng thứ 5 thì họ đã nhận kết quả xét nghiệm là cặp song nam. Ai ai trong dòng tộc cũng cảm thấy rất buồn bởi vì theo truyền thống từ xa xưa đến nay khi sinh ra một cặp song nam họ điều phải giết chết đi đứa trẻ nằm ở bên trái vì đứa trẻ đó sẽ là đứa trẻ mang linh hồn của quỷ.
Nhưng mà vị phu nhân hiền từ của chúng ta không hề muốn giết đi con của mình, bà đã cố gắng khuyên mọi người trong gia tộc bỏ đi cái định kiến ấy.
Mọi người xung quanh dần dần bị thuyết phục bởi sự cầu khẩn của bà có điều mẹ chồng của bà thì không. Bà ấy như bị linh hồn phù thủy chiếm lấy, bà đã đứng trước mặt tất cả mọi người, kể cả bá tước. Bà ta hằng giọng tuyên thệ.
" Khi nào nó đủ 15 tuổi thì phải lập tức đem nó vào cô nhi viện. Nếu không chính tay ta sẽ giết chết con quỷ bên trong cái bụng của ngươi "
Phu nhân đau lòng bật khóc, tiếng khóc của bà đã ảnh hưởng rất nhiều đến giọng ca opera đầy thiêng liêng của mình. Bà không hề muốn đứa trẻ phải chịu đau đớn bởi vì nó là kết tinh của bà và bá tước. Vài ngày sau đó, phu nhân vẫn không hề ngừng khóc, tiếng khóc của bà đã làm cho những cành hoa ngoài vườn héo úa.
Bá tức nhìn thấy vợ của mình đau khổ như vậy ông đã rất đau lòng nên ông mạo muội đi khẩn cầu nhà vua, ông đã cầu sinh đức vua hãy cứu lấy con mình và cầu xin đức vua chỉ dẫn ông cách để an ủi người vợ đau khổ kia. Bá tước quỳ xuống vang xin.
" Xin ngài hãy cứu lấy con của thần. Xin ngài hãy ban cho thần phép màu "
" Ngươi đứng lên đi. Ta sẽ ban lấy phép màu cứu lấy vợ và con của người "
Đức vua hiền từ đáp. Bá tước mừng rỡ, ông như nhìn thấy một vì sao sáng giữa bóng đêm mịt mù. Đức vua vuốt vuốt râu, ông ngẫm nghĩ một hồi lâu.
" Khi đứa trẻ được 15 tuổi ta sẽ cho thái tử của ta đến nhà ngươi và cứu lấy hai đứa trẻ đó. "
" Đa tạ hoàng đế!!! "
Bá tước quay về, ông đã kể với vợ của ông về việc này. Vị thái tử đó chắc chắn có thể tiêu diệt mụ phù thủy cứu lấy đứa trẻ, phu nhân nghe được điều này, bà cảm thấy rất vui. Bà hát lên vài ca từ opera ngọt ngào, những bông hoa ngoài vườn cũng nở rộ trở lại bởi sự mừng rỡ của bà.
Thời gian thấp thoáng trôi qua. Ngày mà hai vị hầu tước chào đời cũng tới. Ngày hôm đó là một ngày mưa tầm tã, ngày hôm đó phu nhân đã mất bởi vì sinh khó. Linh hồn mụ phù thủy cảm thấy rất vui mừng, bà ta đã tung một lời đồn ác ý về cặp song sinh đáng thương.
" Chính con quỷ ấy đã lấy đi mạng sống của mẹ nó. Nó đã ăn linh hồn của con người "
Nghe đến đây ai trong dòng tộc cũng khiếp sợ. Họ điều kì thị cặp song sinh tội nghiệp ấy, chỉ có duy nhất một mình bá tước đứng ra bảo vệ hai đứa con của mình. Nhưng vì người trong dòng tộc quá sợ hãi nên họ đã ép ông phải đưa hai đứa trẻ này ở riêng và không được sống trong ngôi biệt thự xa hoa của dòng tộc.
Bá tước buồn rầu, ông đành thuận theo và mang hai đứa trẻ đến sống ở một nơi xa xôi khác. Lâu ơi là lâu ông mới đến thăm hai đứa trẻ ấy một lần. Bá tước cũng không thể dành trọn vẹn tình yêu của mình cho cặp song sinh đó, ông chỉ biết an ủi hai đứa bằng giọng nói trầm thấp có chút buồn bã của mình.
" Nhất Nhất, Nhị Nhị à! Hai con phải cố gắng yêu thương lẫn nhau nhé! Ba không thể bảo vệ hai con được. Ba xin lỗi, ba thật vô dụng "
Lúc đó hai đứa trẻ ấy không hiểu được lời bá tước nói, họ chỉ biết ôm chầm lấy cả người của ông để an ủi. Bá tước cũng đau khổ ôm chặt lấy hai đứa trẻ, bởi vì cặp song sinh này là hai điều duy nhất mà phu nhân để lại cho ông trên cõi đời này.
Thời gian lại lần nữa trôi nhanh, mới đó mà 10 năm rồi. Mọi thứ tưởng chừng như đã yên bình nhưng không. Người anh trai đã bị dính phải lời nguyền độc ác, mỗi khi bị mất kiểm soát thì sẽ trở thành một bản thể tàn độc, anh ta sẽ tự mình đâm mình hoặc tấn công người khác vô tội vạ. Chính vì điều đó mà linh hồn mụ phù thủy đã muốn giết chết anh, bà ta đã thút dục bá tước rằng.
" Hãy giết nó đi! Nó là hiện thân của quỷ dữ "
Bá tước khó xử, ông không thể làm như vậy bởi vì Nhất Nhất là con trai của ông. Ông buồn rầu rời khỏi nhà, bá tước đi đến nơi ở của cặp song sinh. Ông đau đớn ôm chầm lấy Nhị Nhị và Nhất Nhất, bá tước