Chém gió?
Bạch Tổ Y sững người, sau đó cô tiếp tục nghe Lâm
Thiệu Huy nói.
"Tên Lý Hùng đó, trước kia anh đã từng gặp một lần, anh ta bị anh dạy dỗ một trận, vậy nên lần này nhìn thấy anh mới không ra tay với chúng ta!" “Còn về chuyện tập đoàn Tân thị toi đời, anh cũng không biết một chút gì hết, dù sao anh cũng không quen biết nhiều người ở Vân Hải, cũng chưa từng gọi một cuộc điện thoại hay gửi một đoạn tin nhắn nào hết!"
Lời Lâm Thiệu Huy nói khiến hai mặt Bạch Tổ Y sáng lên.
Không sai!
Cô vẫn luôn ở bên Lâm Thiệu Huy, cô không thấy anh lấy điện thoại ra lần nào, càng không có chuyện gọi điện cho người khác.
Điều này cũng chứng tó, việc tập đoàn Tân thị toi đời không liên quan đến Lâm Thiệu Huy, đây chẳng qua chỉ là một sự trùng hợp mà thôi.
Nghĩ tới đây, lúc này Bạch Tổ Y mới thở phào nhẹ nhõm.
Cô chỉ sợ chồng mình sẽ là nhân vật hô mưa gọi gió, thật sự nói một câu thôi cũng đủ để quyết định sự sống chết của cả một tập đoàn.
Nếu như như vậy, Bạch Lâm Y thật sự không thể tưởng tượng nổi, bản thân mình phải đối mặt với điều này như thế nào.
Còn lúc này...
Lâm Thiệu Huy nhìn thấy vẻ mặt nhẹ nhõm hắn của Bạch Tổ Y, khỏe môi anh bất giác cong lên.
Đây cùng lắm chỉ là phá hủy đi một tập đoàn loại hai ở thành phố loại ba mà thôi, thể mà nó đã khiến Bạch Tổ Y căng thẳng tới mức độ này rồi.
Anh không thể tưởng tượng nổi nếu như vợ anh biết, anh là người hô mưa gọi gió, có thể khiến bất kỳ một thế lực nào trên trái đất này tan thành mây khói, vậy thì Bạch Tổ Y chắc chắn sẽ chấn động, kinh ngạc tới tột đỉnh.
"Xem ra còn cần một khoảng thời gian rất dài nữa đây!"
Lâm Thiệu Huy tự dưng nói một câu không đầu không đuôi.
Bạch Tố Y ở bên cạnh hơi ngây người, cô tò mò hỏi: "Lâm Thiệu Huy, anh nói cái gì cần khoảng thời gian rất dài cơ?" “Không...!không có gì!" Lâm Thiệu Phàm lúng túng cười một cái, sau đó anh lập tức chuyển chủ đề nói chuyện.
"Vợ này, tiếp theo chúng ta sẽ đi đầu vậy?"
Nghe thấy câu này, Bạch Tổ Y đột nhiên nhớ ra chuyện xảy ra ngày hôm nay, trên khuôn mặt xinh đẹp dần xuất hiện sự bực dọc và đau buồn: “Haiz...!Hôm nay em thật sự đắc tội với dì nhỏ rồi! Bây giờ chắc bà ấy giận em lắm!”
Khóe môi Bạch Tố Y dần xuất hiện nụ cười khổ sở.
Dì nhỏ là một trong