"Làm sao tốc độ của mày có thể nhanh như vậy chứ?" “Chẳng lẽ mày không phải là chuẩn bị bước vào tông sư, mà chính là...!tông sư?"
Hoang mang!
Vừa nãy, họ vốn nghĩ rằng mình có thể giải quyết Lâm Thiệu Huy này bằng hai cú đầm, nhưng họ nằm mơ cũng không thể nghĩ đến, thậm chí họ còn không nhìn thấy Lâm Thiệu Huy ra tay như thế nào liền bị đánh bay trở về.
Tông sư?
Nghe thầy tiếng kêu hoàng sợ của Bạch Văn và Bạch Võ, nhóm người Bạch Tổ Y và những người khác cũng sửng sốt.
Ảnh mắt của mọi người đều tập trung vào người của Lâm Thiệu Huy.
"Lâm Thiệu Huy, anh...!anh thật sự là tông su?" Bạch Tổ Y chỉ cảm thấy mình như đang nằm mo.
Còn Bạch Tư Yên thì sợ đến mức suýt nữa đã đặt mông ngồi xuống đất.
"Không...!không thể nào! Anh ta chỉ biết một chút võ thôi làm sao có thể là tông sư được chứ?" "Một cường giả tông sư sẽ ẩn cư ở một nhà họ Bạch nho nhỏ, sẽ ở rễ sao? Đây không phải là một trò đùa sao?" Lúc này Bạch Tư Yên chỉ cảm thấy tim đập loạn xạ, cực kỳ kinh hoàng.
Cà người gần như sắp ngất đi.
Tuy nhiên!
Giờ phút này Lâm Thiệu Huy cũng không thèm quan tâm đến suy nghĩ của mọi người xung quanh.
Cộp cộp cộp!
Anh tiến từng bước về phía Bạch Văn và Bạch Võ: "Các người có biết Bạch Tuấn Sơn là cha vợ của tôi và Thẩm Ngọc Trân là mẹ vợ của tôi không hà!" "Muốn tát vào mặt ba mẹ tôi thì tôi sẽ tát...!nát mặt của các người!"
Cái gì?
Câu nói này của Lâm Thiệu Huy vô cùng u ám.
Rơi vào tai Bạch Văn cùng Bạch Võ thì nhất thời khiến hai người lập tức rùng minh một cái.
Đặc biệt là khi bọn họ cảm nhận được mỗi một bước tiến lên của anh thì khí thế của Lâm Thiệu Huy sẽ càng lúc càng khủng bố, Bạch Văn và Bạch Vö chi cảm thầy da đầu tê dại một lúc: “Không ổn! Chạy đi!"
Trong lòng hai vệ sĩ sợ hãi đến cùng cực.
Gần như không chút do dự, họ từ trên mặt đất nhày lên, có ý đồ muốn chạy trốn.
Tuy nhiên, một chuyện khiến cả hai càng thêm tuyệt vọng đã