Tổng giám đốc bá đạo lạnh lùng.
.
Hứa Ấu Diên gửi Wechat mới phát hiện đã hơn ba giờ đêm, hôm nay đánh quái vượt ải mệt như vậy, còn phải múc nước một lúc lâu, hẳn là Thời Duyệt rất mệt, không nên làm phiền em.
Ngày mai nhận lỗi với em sau vậy.
Trong tay đã có một khoản tiền nho nhỏ, Hứa Ấu Diên dự định mua máy nước nóng cho mình trước, thời tiết này không có máy nước nóng thì chết cóng mất.
Ngày nay các nền tảng mua sắm trực tuyến đều có dịch vụ giao hàng trong 24 giờ, ở các thành phố hạng một hạng hai còn giao hàng cực nhanh trong 1 giờ, dù là nửa đêm ba giờ chốt đơn mua máy nước nóng, Hứa Ấu Diên vẫn có thể được tắm nước nóng trước khi bình minh.
Có lẽ trẻ con thời nay sẽ không thể tin mua sắm qua mạng trước kia đều phải đợi trung bình từ hai đến ba ngày mới nhận được hàng. Mà thế hệ của Hứa Ấu Diên đã thật sự trải qua những năm tháng như vậy, chưa kể thời kỳ trước đó mua sắm trực tuyến còn không tồn tại.
Mua máy nước nóng hết 2500 NDT, Hứa Ấu Diên đã chọn thương hiệu tiết kiệm chi phí nhất và có dịch vụ hỗ trợ sau khi mua tốt nhất.
Máy nước nóng cũ cũng không bị bỏ, cô vẫn đặt tiền thuê nhà một tháng ở chỗ chủ nhà. Nếu có một ngày muốn rời khỏi đây, lúc đó cô cũng phải mang máy nước nóng theo. Cô vẫn có ý định tiếp tục sửa chữa chiếc máy cũ kỹ luôn phát ra tia lửa này, ngày mai phải đến chợ đồ cũ đào một bộ điều nhiệt về.
Tắm nước nóng, cũng tiện tắm sạch cho A Song đã bẩn thỉu một thời gian dài.
A Song từ nhỏ đã rất nghe lời khi tắm rửa. Trước kia có bồn tắm, Hứa Ấu Diên đều xoa bóp cho nó trước khi xả nước. Giờ đây không có bồn tắm, nó vẫn ngoan ngoãn ngồi yên, bảo giơ tay liền giơ tay, bảo ngậm miệng liền ngậm miệng.
Khi rửa sạch bọt xà phòng cho A Song, Hứa Ấu Diên nhìn dáng ngồi nề nếp đoan chính của nó chênh lệch rõ ràng với bức tường gạch men cũ kỹ phía sau, giống hệt một vị tiểu thiếu gia sa sút.
Hứa Ấu Diên dùng khăn bông mềm mại lau khô cho nó, lại sấy lông, vỗ về nó, nói: "Đi! Đi chọn thức ăn cho em!"
Một người một chó vùi vào ghế sô pha nho nhỏ, Hứa Ấu Diên ôm máy tính chọn thức ăn hộp cho A Song, A Song dựa vào cô khịt mũi, ngủ đến khi mắt trợn lên.
Sau khi mua được đồ hộp, Hứa Ấu Diên kéo tấm chăn dày qua, không muốn quấy nhiễu mộng đẹp của A Song, nằm trên sô pha chìm vào giấc ngủ cùng nó.
Trong căn hộ Cư Hợp Uyển cũ nát, máy sưởi vẫn hoạt động, ngủ ngoài phòng khách cả đêm cũng không quá lạnh, có lẽ là vì diện tích phòng khách và phòng ngủ tương đương nhau.
Hứa Ấu Diên ngủ một giấc đến khi trời sáng rõ, bị A Song đói khát bới tỉnh.
Hứa Ấu Diên nhìn điện thoại, có rất nhiều thông báo đẩy từ app, còn có nhắc nhở từ phía giao hàng, đồ hộp cho chó đã được đặt trong tủ bưu kiện ở tầng một, chỉ đợi cô xuống lấy.
Cô lướt đến tin nhắn trả lời của Thời Duyệt lẫn trong một loạt tin rác:
"Bỗng dưng tốt vậy, mời em đi ăn hả. Được thôi, em không ăn sáng không ăn trưa, đợi bữa tối của chị. Tối mấy giờ gặp ở đâu?"
Giọng Thời Duyệt cất cao hết cỡ, nghe cực kì vui vẻ, làm tâm trạng của Hứa Ấu Diên cũng tốt lên, lúc mở tủ bưu kiện không nhịn được nghe thêm một lần.
Về đến nhà cho A Song ăn no, Hứa Ấu Diên trả lời Thời Duyệt:
"Không biết khẩu vị của em, em thích ăn gì chúng ta liền đi ăn nấy."
Hôm nay em trợ lý xin nghỉ không đến, Hứa Ấu Diên vào bếp bới được nửa gói mì khô và một quả trứng, nấu cho mình một bát mì thơm phức.
Lúc bê bát mì đến bàn trà, Thời Duyệt trả lời:
"Chị thích ăn món gì, em liền thích ăn món đấy."
Thời Duyệt đứng trên hành lang công ty gửi tin nhắn thoại này, trên tay vẫn cầm sổ, mỉm cười gửi đi rồi quay đầu lại, phát hiện Tiểu Teddy đứng phía sau, cô giật mình.
Thời Duyệt: "Chị làm gì ở đây."
Tiểu Teddy: "Tôi ở đây một lúc lâu rồi, vừa rồi gọi cô nhưng cô không nghe thấy."
"Ừm, có chuyện gì?"
"Giám đốc Hoàng nói cô chưa duyệt một đợt tiền, bảo tôi đến hỏi cô."
"Ừ tôi biết rồi, cô nhắn anh ấy đến văn phòng của tôi."
"Vâng!"
Đi được hai bước, Tiểu Teddy cười híp mắt quay đầu lại, ý tứ sâu xa nói: "Sếp, hôm nay sếp đẹp lắm. Sáng sủa không giống mọi khi, có thể thấy dạo này tâm trạng cô rất tốt."
Thời Duyệt: "...cảm ơn."
Tiểu Teddy chạy như một làn khói, Thời Duyệt nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trong cửa kính, nhớ lại biểu cảm khi trả lời Wechat của Hứa Ấu Diên, làm lại một lần, cười lên, rõ ràng trái tim đang nhộn nhạo.
Những lời cô nói vừa nãy sẽ không bị nghe thấy chứ...
Thời Duyệt cảm thấy về sau phải điều chỉnh thái độ của mình ở công ty đứng đắn một chút, vốn dĩ đã có những người không thành thật vì thấy cô còn nhỏ tuổi.
Cô quyết định cất nụ cười của mình khi ở công ty, làm một tổng giám đốc bá đạo lạnh lùng nghiêm khắc.
Trở lại văn phòng ngồi xuống, tin nhắn của Hứa Ấu Diên đến cùng lúc với giám đốc Hoàng.
Từ trước đến nay Hứa Ấu Diên vẫn luôn gửi tin nhắn văn bản, đây là lần đầu tiên gửi tin nhắn thoại.
Giám đốc Hoàng đã ngồi xuống ghế đối diện, đợi cô lên tiếng.
Thời Duyệt muốn qua một lúc nữa mới trả lời Hứa Ấu Diên, lại không muốn chị phải đợi, cũng càng sốt ruột muốn biết Hứa Ấu Diên trả lời thế nào.
Tin nhắn thoại ba giây, có thể nói gì?
Không phải chỉ trả lời mình qua loa chứ?
Cô nghiêm túc nhìn giám đốc Hoàng. Giám đốc Hoàng thấy dáng vẻ này của cô, thoáng căng thẳng, cảm giác tâm trạng của sếp không tốt lắm, tiền cũng chưa duyệt, lẽ nào có chuyện gì phiền toái?
Thời Duyệt ấn vào tin nhắn thoại, kề điện thoại sát bên tai, vẻ mặt như đang phải nghe một tin dữ nào đó.
Tiếng nói của Hứa Ấu Diên ở ngay gần, hẳn là ghé sát vào mic khi nói, có thể nghe được hơi thở của chị rất rõ:
"Bé Thời Duyệt của chúng ta ngoan thế nhỉ."
Nghe xong, Thời Duyệt tắt màn hình điện thoại, đặt lên bàn, đỡ trán, cúi đầu.
Thấy cô như vậy, giám đốc Hoàng thật sự căng thẳng: "Boss, có chuyện gì ư?"
Thời Duyệt tiêu hóa thật lâu, cuối cùng nén chặt khóe miệng đang cong lên cùng con nai con đang nhảy loạn trong lòng, khôi phục biểu cảm tổng giám đốc lạnh lùng, cau mày: "Có vài việc anh phải làm giúp tôi rồi..."
Một tiếng sau, giám đốc Hoàng rời đi, Thời Duyệt nhìn anh ta đóng kín cửa văn phòng, lập tức lấy điện thoại, gửi một biểu tượng cảm xúc 4D cho Hứa Ấu Diên, sau đó là một chuỗi tin nhắn thoại.
Hứa Ấu Diên đang họp video hologram cùng ê-kíp trò chơi mỹ thực, Thời Duyệt gửi Wechat đến.
Đúng lúc có người đang tìm số liệu, Hứa Ấu Diên mở Wechat, một biểu tượng cún con nhảy ra khỏi màn hình điện thoại, liếm liếm cổ tay Hứa Ấu Diên.
Hứa Ấu Diên không chịu nổi những biểu tượng cảm xúc 4D quá đáng thế này, chỉ trẻ con mới thích, nhưng người đang trò chuyện cùng cô cũng thật sự là một đứa trẻ con.
Hứa Ấu Diên cười cười xin lỗi các đồng nghiệp, đeo tai nghe đã chuẩn bị từ trước, nghe tiếng Thời Duyệt:
"Ngày nào em chẳng ngoan? Là chị mời em đi ăn, còn bắt em động não. Đã nói chị thích ăn gì em thích ăn nấy mà, nhanh quyết định đi! Em đợi chị tối nay cho em thấy thế giới đây."
Ở bên này, cuộc họp của Hứa Ấu Diên vẫn tiếp tục, cô chỉ có thể vội vàng nhắn lại một từ "được".
Thời Duyệt dán mắt vào màn hình điện thoại trên tay, đợi một lúc lâu chỉ đợi được một từ như vậy, có chút nản lòng.
Hứa Ấu Diên đang bận gì sao?
Trong một tiếng rưỡi tiếp theo, Hứa Ấu Diên không trả lời, không biết tối đi nơi nào mấy giờ gặp nhau, Thời Duyệt làm gì cũng có chút mất tập trung, giống như về lại những ngày còn là học sinh đang chờ đợi thành tích cuối kỳ.
Gần bốn giờ chiều, cuối cùng Hứa Ấu Diên cũng sống lại, thậm chí còn gửi lời mời trò chuyện video.
Nhìn thấy lời mời trò chuyện video, trái tim Thời Duyệt đập thình thịch, dù đang ở trong phòng làm việc của mình, bờ vai vẫn không nhịn được co lại run bần bật.
Tuy vậy cô vẫn chưa ấn "chấp nhận", khi sắp tự động ngắt, lời mời video chuyển thành tin nhắn thoại.
"Hửm? Em lại đang bận à?" Hứa Ấu Diên định cúp máy, không ngờ lại được kết nối, mặc dù không phải video.
"Hơi hơi." Không biết có phải Hứa Ấu Diên gặp ảo giác, giọng nói của Thời Duyệt có chút lạnh nhạt.
"Em đang bận hay đang dỗi đấy?"
"Em dỗi cái gì?"
"Vừa nãy chị có cuộc họp đột xuất, nên không chắc chắn thời gian với em được. Chị đã hỏi thử các đồng nghiệp trẻ, mấy bạn ấy giới thiệu một số nhà hàng nổi tiếng trên mạng, thịt nướng, không biết em có thích không. Ngoài ra cũng có mấy nhà hàng sáng tạo, chị đều ghi lại, đợi em chọn."
Thời Duyệt không ngờ Hứa Ấu Diên có thể chọn lựa nghiêm túc như vậy, xem ra chị thật sự xem trọng buổi hẹn hò tối nay.
Mặc kệ, chính là hẹn hò.
Thời Duyệt không có ý định tiếp tục làm Hứa Ấu Diên khó xử: "Vậy thì ăn thịt nướng. Mấy giờ? Chị gửi định vị cho em."
Hứa Ấu Diên gửi định vị: "Mấy giờ cũng được, tùy xem em có thể đến lúc nào, chị họp xong có thể đi lúc nào cũng được."
Thời Duyệt hận không thể nói "bây giờ đi luôn đi", nhưng lý trí vẫn giữ cô lại, không thể gấp gáp cũng không thể chủ động như vậy.
"Sáu giờ em tan làm." Thời Duyệt nói, "Em sẽ cố gắng đi nhanh nhất có thể, nếu không có tình huống gì đặc biệt thì bảy rưỡi sẽ đến."
"Được."
"Vậy khi nào xong việc em sẽ gọi chị, báo với chị có tan làm đúng giờ không."
"Ừ. Chị cúp máy trước đây."
Thời Duyệt "ớ" một tiếng, không cho chị cúp máy nhanh như vậy: "Chị nói chị đang họp, còn có đồng nghiệp? Chị đi làm lại rồi?"
"Tạm thời chưa thể mong đợi được làm hành chính, lần trước Lưu Phong cũng nói, bây giờ chị chính là tội phạm tiềm ẩn trong mắt những người cùng ngành, ai sẽ mạo hiểm muốn chị?"
Thời Duyệt: "Chị không phải như thế."
"Ừm...ha ha, cảm ơn em đã tin tưởng chị, chỉ là người khác vẫn không tin. Nhưng chị có một người bạn tốt, chị ấy cho chị cơ hội, làm một trò chơi, chẳng qua vẫn chưa lên kế hoạch xong, hôm nay đang nói về các trò chơi khác"
"Trò chơi gì? Em có được biết không?"
"Một trò chơi mỹ thực, bây giờ vẫn đang trong giai đoạn thảo luận."
Thời Duyệt biết vấn đề này là bí mật thương mại, cô không nên hỏi, chỉ là muốn trêu Hứa Ấu Diên, muốn xem thử hiện tại Hứa Ấu Diên tin tưởng mình đến mức nào.
Cô cảm thấy hẳn là Hứa Ấu Diên sẽ không nói, dù vậy vẫn muốn biết chị sẽ dùng chuyện gì để lảng đi.
Hứa Ấu Diên thật sự là một người từng trải, nói với cô về khái niệm, không qua loa, cũng không tiết lộ bí mật thương mại.
Sau đó chị hỏi một câu: "Sao nào? Em hài lòng với câu trả lời này không?"
Thời Duyệt: "Được, rất hài lòng."
Lên kịch bản Hứa Ấu Diên nhiều như vậy, có phải chị đã sớm đúc kết kinh nghiệm? Hay là...
Cô nhớ đến lời Hứa Ấu Diên từng nói, lần ấy ở quảng trường Bao La khi Lưu Phong làm nhục chị, cô cho rằng Hứa Ấu Diên không nhìn thấy mình, nhưng thật ra Hứa Ấu Diên đã sớm nhìn thấy.
Không chừng Hứa Ấu Diên đã sớm