Beta: Bing.
Chương 7:
"Dáng dấp thật là xinh đẹp, so với nữ minh tinh còn xinh đẹp hơn..." bà thím hàng xóm kéo Hứa Chiêu Đệ qua một bên nói.
Hứa Chiêu Đệ theo ánh mắt mọi người nhìn đến Thi Vân Dạng, da trắng, mỹ mạo, chân dài, đúng là rất đẹp, so với Băng Băng còn đẹp hơn. Hứa Chiêu Đệ không thường xem ti vi hay phim ảnh, số lượng nữ minh tinh biết được cũng không nhiều lắm, những người có thể biết được đều là siêu sao hạng A, ví dụ như Triệu Vy, Phạm Băng Băng này nọ.
Thi Vân Dạng được người khác khen như vậy cũng không thấy vui, chỉ thấy phiền phức, cô muốn đi khỏi nơi này, hoàn cảnh ở nơi này làm cô khó có thể chịu được, nhưng mà cô nhìn lại Hứa Chiêu Đệ, rời khỏi đây, chính cô là ai cô cũng không biết, người thân cũng không nhớ, vì vậy Thi Vân Dạng không thể không thức thời lựa chọn ở lại.
Hứa Chiêu Đệ cười khan, nàng thấy Thi Vân Dạng có chút khó chịu, thầm nghĩ nữ nhân này đại khái không có thói quen ở trong hoàn cảnh như vậy, Hứa Chiêu Đệ muốn đưa nữ nhân này nhanh chóng về nhà, tránh để cô không được tự nhiên, sau đó thuận tiện thu xếp một phen, bất quá trước đó, nàng phải mua cái gì về nấu cơm ăn trước.
"Cô chờ ở đây một chút, tôi đi mua ít thức ăn" Hứa Chiêu Đệ nói với Thi Vân Dạng xong, liền muốn đi đến gần đó mua thức ăn.
"Tôi đi với cô." Thi Vân Dạng không muốn bị vây xem một mình ở nơi này, cô không muốn để Hứa Chiêu Đệ thoát khỏi tầm mắt của mình.
"Uhm" Hứa Chiêu Đệ không có ý kiến gì, liền dẫn Thi Vân Dạng cùng đi mua thức ăn.
"Tiểu Chiêu a, người đó nhìn thật đẹp nha, khí chất cũng thật tốt..." Bà cụ bán thức ăn nói.
"Là bà con xa của con...." Hứa Chiêu Đệ rất có kiên nhẫn trả lời, đi một đường đến đây, cũng không biết là đã trả lời hết bao nhiêu lần rồi, Hứa Chiêu Đệ không thấy sao, Thi Vân Dạng nghe cũng phiền. Nhưng Thi Vân Dạng cũng phát hiện, nơi này ai cũng quen biết Hứa Chiêu Đệ, nên thấy mình, không hỏi cũng khó.
Cũng may Hứa Chiêu Đệ mua đồ ăn nhanh chóng rồi chuẩn bị trở về.
"Được rồi, chúng ta có thể đi về." Cuối cùng Hứa Chiêu Đệ nhận lấy nhánh hành lá của bà cụ, cúi đầu cám ơn xong nhìn Thi Vân Dạng nói.
"Uhm." Thi Vân Dạng gật đầu nói, cô thực muốn lập tức rời khỏi nơi này.
Hứa Chiêu Đệ đưa Thi Vân Dạng tiếp tục đi vào trong, nguyên bản Thi Vân Dạng tưởng rằng ở bên ngoài đã đủ rách, không nghĩ đến bên trong còn nát hơn.
Rốt cục đi đến một khu nhà thực tàn, Hứa Chiêu Đệ chuẩn bị bước vào, cầu thang và tay vịn nhìn sơ cũng thấy bẩn, làm tận sâu trong nội tâm Thi Vân Dạng phát ra chán ghét.
"Cô ở nơi này sao?" Thi Vân Dạng hỏi, nội tâm gần như hỏng mất.
"Uhm, ở lầu 6." Từ nhỏ Hứa Chiêu Đệ đã ra ngoài kiếm ăn, nên cũng biết quan sát sắc mặt người khác, cảm giác Thi Vân Dạng thực sự là không hài lòng, nhưng Hứa Chiêu Đệ cảm thấy ngoại trừ xin lỗi thì cũng không có cách nào khác. Nữ nhân này giống như phượng hoàng gặp rủi ro, sống lẫn với bầy nga, nàng cũng không còn cách nào khác, cũng không có năng lực đưa cô về ổ phượng hoàng.
Thi Vân Dạng đang mang giày cao gót, cao đến 10cm, đi bộ đến đây nãy giờ cũng rất nhiều rồi, nếu không phải cô mang giày hạng sang, chắc nãy giờ chân đã sớm không