Becky đã thiếu ngủ từ hồi ở Thái Lan đến tận khi buổi diễn được diễn ra suôn xẻ, em ngủ đến quên cả trời trăng mây gió nhưng chị vẫn chưa muốn đánh thức đứa nhỏ dậy.
Phần vì lo cho em muốn em ngủ thêm chút, phần còn lại lịch trình của Becky dày hơn chị. Nghĩ đến cảnh em trong trạng thái gật gà gật gù mà đi làm là chị xót cả ruột gan lên, đành lặng thầm rời phòng đi cùng đám người PBeer dạo quanh đường phố PH một chút.
"Nay dám bỏ little one nhà em một mình sao?"
Typsky thấy lạ nên lên tiếng hỏi, thường hai đứa này dính nhau như keo ấy. Giờ thì còn đỡ chứ cái đợt mà chưa có quản lý riêng như PBeer anh lúc nào cũng theo đuôi sít sao cả hai, biết được độ dính người thiếu hơi mà Freen dành cho Becky và ngược lại. Giờ lại tách ra không chừng lại giận nhau hay gì đó.
Nhưng cái suy nghĩ đó vừa được nhuốm lên thì Freen đã dập tắt luôn rồi, "Em ấy mệt nên ngủ rồi ạ, không nỡ đánh thức em ấy."
Thậm chí còn chẳng thèm đính chính lại nữa cơ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cũng đúng, tại vì Becky là "little one" của Freen, những người xung quanh ai cũng biết điều này cả, có gì đâu mà bất ngờ.
"Ừa, canh chừng con bé, ngã bệnh thì lại khổ." PBeer cùng cả bọn rẽ vào hàng jolibee, có mấy bạn fans nhận ra bọn họ nhưng may mắn là họ không chụp hình lại, chỉ đơn giản hỏi mấy câu rồi thôi.
"Lấy em phần gà không cay đi."
"Cho Becky hả?"
"Ừm, phòng hờ em ấy đói."
Bản năng tự nhiên rồi, chị hay lo xa nên sợ bé con tỉnh sẽ đói vì cả buổi em đã ăn cái gì đâu mà đã lăn lên giường ngủ luôn, chắc chắn sẽ than với chị đói bụng ngay ấy.
Nghĩ thì nghĩ thế nhưng lúc vừa về phòng bật đèn lên thì chả thấy người đâu, ngó xung quanh một tý thì chợt giật mình vì "sinh vật" lạ ngồi bó chân trên góc giường.
"Bec...Bec, em làm sao?"
Tự nhiên lạnh sống lưng hết sức, chị đặt phần gà xuống bàn, nhanh bước tới chỗ em.
Becky như là canh chị vừa đến liền dùng sức đè chị dưới thân mình, cả gương mặt hầm hầm, "Chị đi đâu?"
4
"Đi mua đồ ăn cho em, kìa." Freen hất mặt về bên còn lại sau đó chớp mắt nhìn em, chỉ thấy bạn nhỏ như quả bóng xì hơi, nằm sấp trên người chị, "Người ta tỉnh dậy chẳng thấy chị đâu hết."
Có lẽ do mệt nên Becky đặc biệt làm nũng, chị đỡ đầu em nghiêng qua vai mình rồi nhẹ nhàng vỗ lưng em, "Ừa chị