“Chị, mọi người thật sự không biết cái gì gọi gien thực nghiệm? Mấy ngày hôm trước có một người không muốn kết hôn liền tạo ra một đứa bé của chính mình, kỳ thật đứa bé kia cũng coi như là một người nhân bản.
” An Bình nói.
“Thật sự có thể tạo ra được?” An Lâm khϊếp sợ nói.
“Đúng vậy, chuyện này ai cũng không nghĩ tới sẽ thành công.
” An Bình hưng phấn mà nói, thậm chí bà còn lấy ra một quyển tạp chí cho An Lâm xem.
Sau khi Tần Nhiên xem tạp chí, nhịn không được nghĩ, hay là cho con trai mình đi làm người nhân bản? Ông nghĩ đến tính khả thi của chuyện.
Tần Hiểu Nguyệt đột nhiên nhớ tới một việc, hình như sự kiện gien clone này cùng mạt thế buông xuống cũng có quan hệ nhất định.
“Chuyện này có phải gạt người hay không còn chưa biết đâu, tạp chí vẫn là không nên tin mới tương đối tốt.
” An Lâm chính là không tin chuyện này.
“Chị, đây chính là tạp chí quyền uy nhất toàn thế giới, mặt trên nói có, vậy khẳng định có.
” An Bình thực nghiêm túc nói.
“Em nha, vẫn là ngây thơ như vậy!” An Lâm đối với em gái bà là không có cách nào.
“Ai nha, chị, buổi tối em còn có một bữa tiệc, lập tức phải đi, hai bảo mẫu này đều có chứng nhận khỏe mạnh, ta đã tra qua.
” An Bình nói xong, đưa cho An Lâm một đống tư liệu, sau đó vội vã rời đi.
An Lâm nhìn một chút những tư liệu này, sau đó bắt đầu hỏi hai vị bảo mẫu kia, Tần Hiểu Nguyệt cùng Tần Nhiên ôm đứa bé vào trong phòng.
Bởi vì Tần Hiểu Nguyệt quyết định buổi tối mình ngủ cùng con, cho nên đặt ba chiếc giường nhỏ trong phòng, sau đó đặt con lên trên cái giường nhỏ.
“Nguyệt Nhi, buổi tối miotj mình con có được không?” Tần Nhiên có chút lo lắng.
“Ba, yên tâm đi, không có vấn đề.
” Tần Hiểu Nguyệt cảm thấy mời bảo mẫu có chút lãng phí.
“Hai bảo mẫu vừa tới kia, cũng làm người có chút không yên tâm, chờ nhìn xem nhân phẩm của các bà ấy rồi lại quyết định.
” Tần Nhiên cũng không yên tâm đem cháu ngoại bảo bối của mình giao cho người ngoài trông.
Lúc này An Lâm đã hỏi xong hai bảo mẫu vào vấn đề, nói cho các bà, để các nàng làm quen một chút hoàn cảnh nơi này, sau đó ngày mai bắt đầu chính thức đi làm.
Lúc này, dì Ngô đã đã trở lại, bà sắp xếp tốt phòng cho ba người bảo mẫu.
Không chỉ như thế, bà còn vui v nói cho An Lâm, con gái bà đã đặt vé máy bay ngày mai.
Lúc này An Lâm mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng bà vẫn nói cho dì Ngô, cho dù là nghỉ phép cũng đừng đi quá xa, hiện tại thế đạo này có chút không yên ổn.
Dì Ngô nghe được bà chủ nói, giống như có chút hiểu ra, khó trách ông chủ cùng bà chủ sẽ bán công ty đi, thì ra là sắp không yên ổn.
Có lẽ nên mang con gái về quê một đoạn thời gian.
Không thể không nói dì Ngô thật đúng là nghĩ nhiều, nhưng bà vẫn