Đang nóng ruột thì chớ, Lại Minh Nguyệt lại còn cà khịa khiến Võ Quế Sơn đã bực càng bực hơn.
Anh rít lên qua hai hàm răng: "Đây không phải trò đùa đâu.
Em đừng cư xử như trẻ con nữa"
"Em không đùa.
Ngày hôm nay anh đi tới đâu, em sẽ theo anh tới đó.
"
Lại Minh Nguyệt nghiêm túc nói.
"Anh không có thời gian giằng co với em đâu"
"Em cũng không thừa nước bọt để cãi qua cãi lại với anh"
Lại Minh Nguyệt kiên quyết không nhượng bộ.
Võ Quế Sơn gắn giọng hỏi: "Em không xuống phải không?"
"Không xuống!"
Võ Quế Sơn nhìn Lại Minh Nguyệt vẫn nắm chắc vô lăng trong tay, khẽ gật đầu: "Được! Em không xuống anh xuống"
Võ Quế Sơn mở cửa, mới đặt được một chân xuống đường thì Lại Minh Nguyệt vội vàng dùng hai tay kéo tay anh giữ lại.
"Em nhường! Em nhường ghế lái lại cho anh là được chứ gì.
"
Võ Quế Sơn xuống xe, đi vòng sang phía ghế lái.
Lại Minh Nguyệt tháo dây bảo hiểm, bò sang ghế bên cạnh.
Võ Quế Sơn vừa ngồi vào vị trí ghế lái, còn chưa ấm mông thì Trịnh Xuân Quang lái ô tô rời khỏi hâm gửi xe.
Đúng như dự đoán, một chiếc ô tô lặng lẽ bám đuôi họ.
Trên chiếc ô tô kia là Tuân Bã Đậu và một tay thám tử.
Qua cửa kính, Lại Minh Nguyệt nhìn thấy trên chiếc ô tô mà Trịnh Xuân Quang vừa ra khỏi tâng hãm thấp thoáng bóng dáng Chúng Thanh Phong.
Quả nhiên, Chúng Thanh Phong và Võ Quế Sơn đang âm thầm làm việc gì đó mà không nói cho cô biết.
Theo những gì đã bàn bạc trước đó, Võ Quế Sơn có nhiệm vụ giúp Trịnh Xuân Quang và Chúng Thanh Phong cắt đuôi xe của Tuân Bã Đậu.
Anh khởi động xe, rồi quay sang nói một cách ngắn gọn kế hoạch cho Lại Minh Nguyệt biết.
"Chỉ vài phút nữa thôi, anh sẽ lái xe chặn đầu chiếc ô tô đang bám theo xe của anh đại boss"
"Rồi sao nữa?"
"Em sẽ xuống xe, tìm cách gây sự với họ, cố gắng kéo dài thời gian càng lâu càng tốt để họ không có khả năng bám theo anh Phong nữa.
Em đã hiểu chưa?"
"Óc heo đâu mà không hiểu"
Đột nhiên Võ Quế Sơn nhoài người sang khiến Lại Minh Nguyệt giật để cập nhật nội dung các bạn nhé! thẳng thế? Anh chỉ giúp em cài dây an toàn thôi mà"
Võ Quế Sơn nhìn Lại Minh Nguyệt nở để cập nhật nội dung các bạn nhé! chối.
Thất dây an toàn cho Lại Minh Nguyệt xong, Võ Quế Sơn vẫn cố gắng thuyết phục cô thêm lần nữa: "Vài phút nữa thôi có thể sẽ xảy ra tình huống khá nguy hiểm.
Anh nghĩ tốt hơn hết em nên xuống xe!
Lại Minh Nguyệt cắt lời Võ Quế Sơn: "Em tin anh sẽ không để em gặp chuyện nguy hiểm"
Thật sự trong thâm tâm Võ Quế Sơn cũng nghĩ như vậy.
Tuy nhiên trên đời làm gì có điều để cập nhật nội dung các bạn nhé! thân, tin tưởng vào tay lái của mình, nhưng sự cố vẫn có thể xảy ra.
"Không sợ thật à?"
Võ Quế Sơn xác nhận lại lần nữa.
"Hỏi thừa! Nếu sợ em đã không ngồi đây rồi"
Võ Quế Sơn bắt đầu đạp chân ga, anh tăng tốc đuổi theo xe của Tuân Bã Đậu.
Anh luôn lách, vượt qua xe này, cắt ngang đầu xe kia một cách hết sức tài tình.
Lại Minh Nguyệt phải thừa nhận lúc tập trung lái xe, để cập nhật nội dung các bạn nhé! tô rồng rắn nối đuôi nhau, cố gắng giữ khoảng cách an toàn, đảm bảo để đối phương không biết họ đang bị bám theo.
Tới khúc đường một chiều vắng phương tiện giao thông qua lại, đột nhiên Võ Quế Sơn tăng tốc, vượt lên trước xe của Tuân Bã Đậu.
Sau đó anh đánh tay lái, xoay vô lăng để ô tô của mình quay ngang, chắn trước đầu xe Tuân Bã Đậu.
Cú quay xe diễn ra với tốc độ cao khiến Lại Minh Nguyệt có chút hoảng sợ.
Cô bám chặt hai tay vào tay vịn nhưng không hét lên giống các cô gái khác.
Khi thấy xe đã dừng lại, mình và Võ Quế Sơn vẫn bình an vô sự, cô thở phào nhẹ nhõm.
"Vừa rồi em sợ lắm đúng không?"
Võ Quế Sơn quay sang nhìn Lại Minh Nguyệt hỏi han vẻ quan tâm.
Lại Minh Nguyệt chỉnh sửa lại đầu tóc, bình thản đáp: "Hơi sợ sợ thôi, không tới nỗi sợ lãm"
Võ Quế Sơn cười, giơ tay xoa đầu Lại Minh Nguyệt.
"Này, anh làm gì thế hả? Rối hết tóc em lên bây giờ.
Em không phải trẻ con đâu mà xoa đầu"
"Đến