Đặt quyển sổ da nhỏ lên bàn bát tiên, Thánh Âm thở dài một hơi: "Nguyên lai đây là những trải nghiệm mới mẻ trong thế giới trước của ta."
Giọng điệu nàng ấy rất bình thản, không nghe ra tâm tình gì cả. Sổ da nhỏ này là do hệ thống chủ cất giấu bên mình, ghi lại những điều thú vị trong các kiếp luân hồi của túc chủ. Và bây giờ, nó bèn đem ra cho Thánh Âm đọc.
Dẫu sao kí ức của Hải yêu cũng rất mơ hồ. Đọc nhưng chắc chắn chẳng nhớ ra được gì đâu.
Thấy nàng lướt xong quyển sổ này rồi, hệ thống liền thu hồi về. Nó lạnh nhạt cất giọng: [ Kiếp luân hồi thứ hai, mong kí chủ chơi vui vẻ. ]
Thánh Âm: "..." Không, lão nương không hề vui.
Ta có thể làm một dân nữ thay vì làm hoàng hậu được không?
Hệ thống chủ chạy đi mất tiêu rồi còn đâu, Thánh Âm chỉ đành ôm trán thở dài một mình. Hai kiếp luân hồi của nàng đều có một điểm tương đồng, đó là luôn bị ép hôn. Nhưng nếu kiếp trước chú rể là một anh chàng đẹp trai khoai to, cơ bắp sáu múi thì kiếp này nàng bị bắt phải gả cho một lão già ngang tuổi cha mình.
Không đúng, nàng làm gì có cha! Phải là gả cho lão hoàng đế bằng tuổi ông hàng xóm mình mới chuẩn.
Hu hu hu, trời ơi! Con xỉu ba ngày chưa tỉnh.
Ở thế giới này, Thánh Âm có thân phận rất trâu bò. Nhưng mà càng ở vị trí cao thì càng dễ gặp nhiều nguy hiểm. Đừng tưởng nàng không biết đây là cái hố to đùng.
Đây là một triều đại kì lạ không tồn tại trong lịch sử. Rất dễ hiểu thôi. Bởi vì Thánh Âm là một vị Hoàng hậu còn kì lạ hơn. Xuất thân của nàng không phải là con gái của quan chức nào hết.
Nàng không có (*)mẫu tộc chống lưng.
(*) Mẫu tộc: nhà mẹ đẻ.
Đối với một vị Hoàng hậu mà không có nhà họ ngoại làm hậu đài, mất đi sự sủng ái của Hoàng đế thì chỉ là bình hoa di động mà thôi. Trưng bày cho đẹp mắt chứ chung quy chẳng giúp được điều gì.
Tiểu yêu tinh vốn sinh ra là con của một ả kĩ nữ ất ơ nào đấy. Đến năm mười lăm tuổi, nhờ vẻ ngoài trời sinh câu hồn hại nước hại dân nên bèn bị ép đi làm ca cơ hát hí khúc, nhảy múa kiếm tiền. Ai dè trong một bữa tiệc nọ, đột ngột xuất hiện lão hoàng đế nọ, đang cải trang vi hành và điệu múa Nghê Thường Vũ Y của nàng đã thành công câu đi cái hồn già của lão.
Phù Sai có thể vì Tây Thi mà thả hổ về rừng. Chu Vương cũng có thể vì Bao Tự mà đốt hoả hí chư hầu. Huống chi là với cái nhan sắc phong tao vô hạn này của Thánh Âm. Sau khi thành công đưa con yêu tinh xinh đẹp về hoàng cung. Mặc kệ sự can ngăn của đám quần thần, Lưu Tổ Đế khăng khăng kiên quyết hạ chiếu chỉ phong một con hát lên làm bậc mẫu nghi thiên hạ.
Thực chất thì vốn chỉ định phong phi thôi. Cơ mà Thánh Âm bị hệ thống chủ ra nhiệm vụ bắt buộc. Đành phải nhân lúc hàng đêm sênh ca hiến thân, dùng mỹ thanh và thổi gió bên gối lão hoàng đế khiến lão mê mẩn đến phát điên. Thành công từ một ca cơ phiêu bạt hồng trần ngồi lên bảo toạ Hoàng hậu.
Nghe giống giai thoại lịch sử về mối tình của nàng Vệ Tử Phu cùng Hán Vũ Đế đấy nhể.
Nhưng Thánh Âm không phải