Xảy ra chuyện xấu này, Đắc Hải xem như địa vị rớt xuống thảm thương.
Nhà gái cũng đến tận nhà ồn ào, cuối cùng định ra ngày tổ chức đám cưới.
Gia đình của Hương Ly cũng cạch mặt nhà của Đắc Hải, hai nhà xem như không liên lạc nữa.
Ít nhất trong đoạn thời gian sắp tới.
Nam nữ chính từ đây gân như không còn cơ hội đến với nhau nữa.
Mai Hạ cảm thán, sau nhiều ngày ồn ào, chuyện này cứ như vậy mà chìm xuống.
Cô khép máy tính lại, không bình luận gì thêm.
Chợt, một đôi tay vòng lấy ôm eo cô.
Sau lưng ngay lập tức có một lông ngực dán lên, vô cùng ấm áp.
Mai Hạ nhắm mắt lại, cười cười.
"Sao vậy?"
"Bố mẹ anh muốn gặp em"
Giọng của anh thật nhỏ, có chút giống làm nũng.
Cô nghe thấy thể, có hơi căng thẳng.
Cô nhíu nhíu mày, quay đầu định nói cái gì, thế nhưng sau đó lại nghe thấy anh nài nỉ: "Em đừng lo, đi đi mà.
Bố mẹ anh rất hiền.
.
"
Cổ cô hơi ngứa.
Anh cọ đầu vào hõm vai cô, mái tóc mềm mại đụng vào cổ làm cô cảm thấy nhột nhột.
Nhưng nghĩ tới điều anh vừa nói, trong lòng hơi căng thẳng.
Nói đùa, lần đầu tiên cô ra mắt phụ huynh bạn trai, đương nhiên căng thẳng.
Bọn họ mới xác định quan hệ bao lâu chứ? Cô chưa chuẩn bị tỉnh thân! ""Hừ hừ, chuyện sớm hay muộn thôi.
"
Anh nói: "Em xem, anh ra mắt nhà em từ lâu rồi.
Em thấy anh có sợ không?"
"Vâng vâng, anh là dũng cảm nhất"
Mai Hạ gật đầu, mỉm cười nịnh nọt.
Huy Nam cũng không ép cô.
Anh đứng cạnh cô, thò qua nằm tay.
Hai bàn tay đan lấy nhau chặt chẽ.
Mai Hạ sớm quen với thói quen này của cô.
"Ông nói em đạt giải thưởng ở trường.
Muốn thưởng gì nào?"
"Không cần đâu"
"Trừng phạt của cậu là gì?"
"Trừ điểm chứ còn gì khác.
Hờ hờ, tớ đầy điểm, chẳng quan tâm"
Cậu nói rất là hào phóng, ra dáng đại gia.
Mai Hạ - người tích cóp từng chút điểm mua lại kí ức không thể không có chút ghen t.
Mai Hạ