Thật ra, khi phát hiện có điều kỳ lạ, Lâm Tịch đã cắt đứt tương tác với con hàng nào đó, dùng tinh thần lực dò xét tình huống bên ngoài.
Bốn người cộng thêm ba huyễn linh.
Thanh thế thật lớn.
Là do kịch bản quân tràn đầy ác ý an bài ư?
Ngoan ngoãn xuống xe, Lâm Tịch vẫn ôm bắp cải to màu đỏ tím kia trong ngực, nghiêng đầu ngây thơ sửa lại cho đúng: "Nơi này cũng không phải là nhà của tôi, anh nhầm rồi.
"
Bốn người thấy cô sắp chết đến nơi mà không biết, không khỏi nở nụ cười kỳ lạ.
"Nơi này chính là nghĩa địa của các người.
" Lâm Tịch lơ đễnh, cười tủm tỉm tăng thêm một câu.
Bốn người lập tức cười ngã trái ngã phải, giống như nghe thấy chuyện buồn cười nhất thế gian.
Một cô gái nhỏ vừa triệu hồi được một cái bắp cải, đối mặt bốn người đàn ông cộng thêm ba thú triệu hồi vô cùng hung ác thế mà còn dám nói như vậy.
Chẳng lẽ cô mù rồi?
Hay là bị dọa đến choáng váng nhìn không thấy ba thú triệu hồi đang gầm nhẹ kia?
Đây là một ngôi nhà bỏ hoang ngoài cửa đông của vương thành.
Cỏ dại dày đặc, những bức tường vỡ vụn, còn có thể trông thấy phù điêu tinh xảo đẹp đẽ trên vài đoạn tường cao vẫn đứng lặng không chịu sụp đổ kia, có lẽ lúc trước cũng là gia đình phú quý.
"Nếu như cô là người thông minh, thì hãy ngoan ngoãn giao huyễn linh trên tay cho anh em chúng tôi, lại để cho chúng tôi chặt đứt hai tay của cô, cô còn có thể lưu lại tính mạng.
"
Một người đàn ông tóc ngắn màu đỏ, mặt mũi tràn đầy dữ tợn, thân cao chưa tới 1m7 nhưng cơ bắp lại gồ lên vừa bẻ các đốt ngón tay "Răng rắc" vừa nói.
"Cướp huyễn linh của tôi, chém đứt hai tay tôi, còn có thể lưu lại cho tôi một cái mạng, các người thật đúng là nhân từ nha!" Giọng điệu Lâm Tịch mang theo vẻ mỉa mai khó nén.
Người đàn ông da đen cao lớn với cái đầu đầy bím tóc bẩn thỉu cười hì hì nói: "Thiếu gia nhà họ Tiêu chỉ yêu cầu tiểu mỹ nhân này có thể đi là được, tiểu thư Tiêu gia thì yêu cầu phải chặt đứt hai tay trút giận cho cô ta, vậy.
.
Hắc hắc, tôi có thể hay không.
.
"
Gã ta không ngừng đong đưa phần hông, làm ra động tác rất hèn mọn.
Tên lùn tóc đỏ nhảy dựng lên cho gã da đen một bạt tai: "Tinh trùng lên não hả? Nói lung tung gì đó?"
Gã ta thấy dáng vẻ Lâm Tịch cười hì hì không sợ hãi chút nào, trong lòng đã cảm thấy không lành, hất cằm về phía Lâm Tịch, trực tiếp nói với hai người còn lại: "Động thủ, nhớ rõ coi chừng huyễn linh kia, tốt xấu cũng kiếm cho Lạc Phổ một thú triệu hồi.
"
Huyễn linh chưa kịp huyết khế thì không thể cho vào không gian thú triệu hồi, đồng thời độ trung thành cũng không cao lắm, nếu nhận được uy hiếp hoặc là bị chủ nhân cường đại hơn hấp dẫn, sẽ có khả năng đổi chủ.
Lâm Tịch vẫn bình tĩnh tự nhiên nhìn bốn người này, mặc dù gã tóc đỏ ngăn cản gã da đen kia, nhưng cô đã biết lượng lớn tin tức.
Tối thiểu, thiếu gia Tiêu gia hẳn là Tiêu Mặc Ngôn.
Chẳng trách Thu Thu không cảm ứng được người Duệ gia gặp nguy hiểm.
Hóa ra, gặp nguy hiểm chính là cô!
Cô cũng không biết chính mình đã từng đắc tội vị tiểu thư họ Tiêu kia khi nào, nhưng có vẻ có quan hệ với vị thiếu gia họ Tiêu này.
Lâm Tịch tin tưởng, giờ phút này nếu cô hỏi mấy người này, đối phương chắc chắn sẽ không thành thật trả lời cô.
Vậy thì.
.
Đánh cho thành thật rồi hỏi lại đi.
Mấy người chỉ là cảm thấy hoa mắt, sau đó nhìn thấy một đóa hoa máu văng ra từ cổ họng của gã da đen cao lớn uy mãnh, cổ họng gã ta phát ra tiếng kêu "Hà hà" quái dị, rồi ngã ngửa, trong mắt tràn đầy không thể tin.
Ai cũng sẽ không nghĩ tới, chỉ vừa đối mặt, gã da đen đã bị cô gái trông có vẻ yếu đuối nhu nhược kia gϊếŧ chết, bọn họ thậm chí cũng không biết chuôi dao găm như độc long này xuất hiện như thế nào.
Mấy người nhất thời hoảng hốt.
Trước khi chết gã da đen đã hạ lệnh tiến công đối với thú triệu hồi của chính mình, con > cao lớn như chủ nhân của mình tung một cú Thần Long Bái Vĩ về phía Lâm Tịch, cái đuôi như roi thép dài hơn hai mét mang theo tiếng gió gào thét mà tới.
Lâm Tịch lắc người một cái, tránh thoát ngọn lửa do > phun ra, một chân giẫm trên cái đuôi to lớn của >, lại đạp mạnh hai cước, đám người cảm thấy hai cước này giẫm xuống, mặt đất dường như cũng hơi rung động.
Cái đuôi to của > phát ra hai tiếng giòn vang, miệng lớn đầy răng nhọn không ngừng phát ra tiếng rú thảm, đây là một loại huyễn linh chỉ mạnh hơn một chút so với > của Duệ Đông Đường, chỉ có cái đuôi và răng có thể làm thủ đoạn tấn công.
Hiện tại trực tiếp bị Lâm Tịch phế bỏ đi một cái.
Lâm Tịch đang