Là Tần Ẩn!Lâm Tịch nhìn hắn treo ngược cứ như vậy ngông nghênh xuất hiện trên nóc nhà mình, bị bắt tại trận cũng không có một chút ngượng ngùng.
Nhìn phiêu dật như trích tiên, da mặt thế mà dày như vậy.
"Không khéo, đây là nhà của tôi, ngược lại là Tần thiếu gia đến đúng lúc.
" Giọng điệu Lâm Tịch rất bình thản, không mang theo một chút cảm xúc, thế nhưng trong lòng đã là sóng to gió lớn.
Hắn thế mà có thể tìm đến đây nhanh như vậy, chẳng lẽ hắn vẫn luôn theo dõi chính mình sao?Đây không phải có nghĩa là Vương Đằng Phi cũng đã tới thành Phượng Lai?Thậm chí, bọn họ sắp bị Vương Đằng Phi khống chế giống như trong cốt truyện?Lâm Tịch tâm niệm vừa động!"Ầm!" Tần Ẩn vốn móc trên mái hiên thế mà rơi xuống trong viện, cũng may hắn phản ứng nhanh nhạy, vừa tiếp xúc mặt đất lập tức mượn lực diều hâu xoay người đứng yên trên mặt đất, một bộ thanh sam theo gió mà động, vô cùng phiêu dật xuất trần, phảng phất vừa rồi người từ phía trên rơi xuống không phải hắn.
Sau đó bóng người nhoáng một cái, Tần Ẩn hệt như con lươn láu cá trượt theo cửa sổ Lâm Tịch đẩy ra tiến vào.
"Cô gái nhỏ, sát khí đừng nặng như vậy, thói quen động một chút là muốn mạng người ta của cô rất nguy hiểm đấy!" Tần Ẩn vây quanh Lâm Tịch dạo qua một vòng, giọng điệu như ông cụ non.
Cũng không có, ông đây là kiểu có thể không gϊếŧ liền không gϊếŧ, ngài vừa lúc nói ngược.
Lâm Tịch ngoài cười nhưng trong không cười ôm quyền: "Thụ giáo, đại thúc, chỉ cần ngài đừng xuất quỷ nhập thần nhìn trộm từ mái hiên nhà chúng tôi, tạm thời tôi không có hứng thú gì đối với cái mạng già này của ngài.
"Tần Ẩn thoạt nhìn tối đa cũng chỉ hai mươi hai hai mươi ba tuổi, lại còn nghiêm mặt gọi cô là cô gái nhỏ.
Lâm Tịch lúc này hoài nghi Tần Ẩn là linh hồn tà đạo.
Lần đầu tiên trông thấy hắn tại quán rượu Tôn gia, hắn liền để ý cô một cách khác thường, nhưng lại hoàn toàn không ngại bị Lâm Tịch biết.
Còn tình cờ gặp gỡ tại nhà ga gì đó, rõ ràng chính là Tần Ẩn theo đuôi đám người Lâm Tịch ngồi cùng một chiếc xe lửa.
Hiện tại hắn lại xuất hiện ở đây.
Vào lúc Lâm Tịch đang chuẩn bị từ trong không gian lấy ra Browning trực tiếp xử lý hắn, Tần Ẩn thế mà có thể nhìn rõ tiên cơ, đồng thời đưa ra quyết định ngay lập tức.
Hiện giờ cô đã mất tiên cơ, không có nhất kích tất sát tự nhiên không thể lại xuất thủ.
Điều này gióng lên hồi chuông cảnh báo trong lòng Lâm Tịch, Tần Ẩn hẳn không phải là linh hồn tà đạo, hắn có thể trong nháy mắt liền biết chính mình nổi lên sát tâm đối với hắn, người này đến cùng là ai?Chẳng lẽ là đồng nghiệp?Liễu Liên nhận ra Tần Ẩn, bà ta cảm thấy Tần Ẩn rất có thể là tùy tùng của Vương thiếu gia.
Người này nhìn không tuấn mỹ bằng Vương Đằng Phi, nhưng tướng mạo cũng rất tốt.
Liễu Liên dùng sức khẽ đảo tròng mắt, nghĩ muốn khiến Tần Ẩn chú ý rồi cứu bà ta, bà ta muốn dẫn con trai đến cậy nhờ Vương Đằng Phi, cũng không muốn trở về Tiêu gia nữa.
Tiêu Bá Dận thế mà muốn gϊếŧ bà ta, hai đứa con gái chết tiệt kia cũng không thân thiết với bà ta.
Dứt khoát đem hai đứa nó đưa cho Vương thiếu gia làm di thái thái, thậm chí vợ cả cũng không cho làm, ai bảo chúng nó không biết tốt xấu!Đến lúc đó bà ta mang theo con trai ở trong phủ Hoa Dương, tuyệt đối không trở về Tiêu gia, cứ để cho Tiêu Bá Dận trông coi gia nghiệp của ông ta đi, dù sao tuổi đã cao, ông ta cũng rất khó sinh ra con trai.
Lúc này, Tiêu Trúc Cẩn đã đem lai lịch Tần Ẩn nói cho Tiêu Bá Dận, hai cha con ở cùng một chỗ, bốn ánh mắt nhìn chằm chằm hắn.
"Uầy, ngồi xuống đi, tất cả đều ngồi xuống đi, đừng khách khí, cứ coi như đang ở nhà mình đi.
" Tần Ẩn tìm một chiếc ghế ngồi xuống trước, tùy tiện nói.
Lâm Tịch suýt chút nữa tức điên.
Này mẹ nó vốn chính là nhà của ông đây!"Đây là lần đầu tiên chúng tôi nghênh đón khách không mời mà đến từ trên trời giáng xuống cửa sổ, cho nên có phần khó thích ứng.
" Lâm Tịch khoanh tay, đứng phía trước Tiêu Bá Dận cùng Tiêu Trúc Cẩn nói.
Hai mắt Tần Ẩn lóe lên, từ Tiêu Bá Dận nhìn thấy Tiêu Trúc Cẩn, lại từ Tiêu Trúc Cẩn nhìn thấy Lâm Tịch.
Hắn dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve môi dưới, trên mặt mang theo hoang mang nhưng dáng vẻ lại rất có hứng thú.
"Cô rất kỳ quái.
" Tần Ẩn nhìn Lâm Tịch: "Rõ ràng giống hai cha con kia, đều có linh hồn rất tinh khiết, nhưng vì cái gì cô lại mang theo một cỗ sát khí?"Hắn từ từ nhắm hai mắt, gật gù đắc ý: "Ồ, không thể tin được, núi thây biển máu!"Lâm Tịch cảm