Sau chuyến du lịch nông thôn, cả Trạch Đường Xuyên và Hạ Chi Nhạ cứ có cái gì đó lạ lạ mà đám bạn không thể nào lý giải được.
Trên xe ô tô, không khí có hơi ngượng ngùng.
Vi Tiếu Anh lái xe thỉnh thoảng liếc nhìn gương nhìn hai người ngồi phía sau.
Rõ ràng là ngồi gần nhau như thế mà không nói với nhau câu nào, lại còn nhìn về hai phía như hai kẻ không quen nữa chứ.
Rốt cuộc là trong lúc hắn ngủ có chuyện gì thế?
Mạc Tinh Nhi thỉnh thoảng lại trộm nhìn về phía bên này.
Bắt gặp ánh mắt của Trạch Đường Xuyên cô liền nhướng mày.
Ngụ ý chính là cậu làm gì nhà người ta.
Trạch Đường Xuyên cũng có chút bối rồi.
Thật ra anh cũng không hiểu lắm cảm xúc lúc này của mình.
Rõ ràng từ đêm qua cả hai đã thân thiết như thế nhưng đến sáng nay lại ngại ngùng muốn chết.
Anh cũng cố gắng cưỡng chế giữ lấy tâm trạng bình tĩnh nhưng trái tim cứ đâp liên tục làm anh lo lắng không thôi.
Hạ Chi Nhạ chống tay nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ ô tô nhưng tâm hồn thì đã thả đi đâu.
Cái nắm tay hôm qua như một cây kim chọc thủng tấm màng mỏng giữa hai người bọn họ vậy.
Rõ ràng cả hai đều hiểu tâm ý đối phương, rõ ràng trái tim đã rung động mãnh liệt nhưng lại làm như tất cả đều mơ hồ.
Rốt cuộc tiếp theo phải hành xử như thế nào không ai biết.
Kít….
Kít……
Tiếng phanh xe ma sát với mặt đường gây nên âm thanh ớn lạnh cả sống lưng.
Vi Tiếu Anh đang điều khiển vô lăng bỗng nhiên sắc mặt trắng bệch hét to với đám bạn của mình.
“Nguy rồi, có kẻ động vào phanh xe.”
Mọi người lập tức hiểu được có chuyện chẳng lành.
Trạch Đường Xuyên bỗng chốc căng cứng cả cơ thể của mình ra.
Những hình ảnh năm đó bất chợt ùa về khiến hai mắt hắn mở to, hốc mắt bỏng rát.
Tay hắn đặt trên đùi cố gắng giữ bình tĩnh nhưng nó vẫn cứ run rẩy không ngừng.
Trạch Đường Xuyên không thể không thừa nhận.
Hắn sợ.
Tai nạn ô tô chính là thứ làm hắn sợ chết khiếp.
Dẫu có qua bao nhiêu năm hắn vẫn cứ sợ hãi thứ cảm giác này.
Hạ Chi Nhạ cảm nhận được cơ thể của anh căng cứng liền ôm chặt lấy anh.
Thật ra cậu cũng có hơi sợ hãi nhưng cố hít sâu lấy lại bình tĩnh.
“Mọi người bình tĩnh.
Tôi có thể kiểm soát được tình hình.”
Vi Tiếu Anh có kinh nghiệm đua xe nhiều năm, trong tình huống này hắn cũng có chút khả năng xử lý.
Từng giọt mồ hôi to nhỏ xuống sàn xe, không khí trong xe trở nên căng thẳng.
Trạch Đường Xuyên bấu chặt vào bả vai của Nhạ Nhạ.
Trong tai hắn lúc này đây văng vẳng tiếng kêu cứu của ba hắn, tiếng dặn dò tiếng xe cấp cứu.
Tất cả đều hỗn loạn, trước mắt hắn đỏ bừng không rõ phương hướng.
“Đường Xuyên… con ….phải ….sống…”
“Đường Xuyên, Đường Xuyên, anh nhìn tôi đi mà.”
“Đường Xuyên, anh sao không?”
Tiếng gọi của Hạ Chi Nhạ gọi Trạch Đường Xuyên từ quá khứ trở về.
Hắn mồ hôi đầy đầu, nhìn vào gương mặt lo lắng của cậu.
Lúc này cả bốn người đã thoát khỏi chiếc xe đó.
Trạch Đường Xuyên ôm tim th ở dốc, lúc này anh mới quay lại hiện thực.
Ánh mắt Hạ Chi Nhạ nhìn anh đầy lo lắng, nỗi lo tràn ra khoé mắt làm anh xót xa không thôi.
“Anh không sao.
Anh ổn rồi.”
Trạch Đường Xuyên th ở dốc, cố gắng điều chỉnh hơi thở của mình.
Lúc này điều quan trọng nhất là anh phải bình tinh.
Hạ Chi Nhạ ôm đầu của anh vùi vào ngực mình.
“Không sao đâu anh, không sao rồi.”
Vi Tiếu Anh và Dịch Phàm xem xét chiếc xe hơi.
Cậu đá mạnh vào thành xe.
“Mẹ kiếp, tên nào dám chơi ông.”
“Chúng rõ ràng nhắm vào Đường Xuyên.
Biết rõ cậu ấy ám ảnh với tai nạn xe hơi nên mới dùng cách này.
Bà mẹ nó.”
“Cũng may sáng nay Dịch Phàm đau tay nên tao lái, nếu không không biết chuyện đi tới đâu rồi.
Mẹ kiếp dám chơi trên đầu ông đây.”
Kẻ xấu rõ ràng nhắm vào Trạch Đường Xuyên.
Dẫu cho chiếc xe này không gây tai nạn chết người nhưng có thể khiến cho anh có chấn động về tâm lý rất rõ ràng.
Kẻ này rõ ràng rất hiểu bọn họ.
Biết bọn họ đúng dịp mỗi năm đều đi du lịch nông thôn để ra tay.
Trạch Đường Xuyên nắm chặt cây gậy trong tay.
Hắn chưa bao giờ cảm thấy bị động và lo lắng như lúc này.
Hạ Chi Nhạ đứng bên nhẹ vuốt lưng cho anh.
Anh nắm chặt lòng bàn tay đầy mồ hôi của cậu.
Có cậu ở bên cũng khiến anh lo lắng phần nào.
Thật may mắn làm sao.
————————————————————-
“Thưa ông chủ, camera chỉ quay được một người mặc đồ đen lẻn vào xe phá hỏng thắng.
Ngoài ra, đã điều tra được kẻ này là một kẻ ăn chơi phá phách trong thôn.
Nhưng hắn ta