Rèm cửa sổ trong phòng được kéo kín mít, chỉ có một chiếc đèn ngủ nho nhỏ, dưới ánh sáng vàng ấm áp lờ mờ có thể thấy được hai thân hình ôm nhau trên giường, quần áo nam nữ ném bừa trên thảm, buông thả thấy rõ.
"Rè rè rè..." điện thoại di động ở trong góc điên cuồng rung lên.
Người phụ nữ đang ngủ phát ra tiếng rên rỉ không bằng lòng, hơi lay nhẹ đánh thức người đàn ông phía sau. Người đàn ông đương nhiên cũng đã nghe được âm thanh vang lên từ điện thoại, anh ta lập tức vén chăn xuống giường tìm được chiếc điện thoại đang không ngừng rung lên ở trong góc, phản ứng đầu tiên là tắt tiếng chuông đi. Sau khi thấy rõ màn hình điện thoại, lập tức cầm bừa cái quần trên mặt đất mặc vào, rón rén đi ra ngoài nhận cuộc gọi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Là trợ lý đặc biệt cho sếp lớn của công ty, mỗi năm thu nhập cả mấy tỷ đồng, tuy rằng trước mắt vẫn còn đang trong thời hạn nghỉ phép hàng năm, dù vậy chỉ cần sếp có chỉ thị gì, dĩ nhiên vẫn phải gọi cái là có mặt. Trợ lý Cao vốn còn tưởng rằng mình sắp phải đi công tác hay là xử lý vấn đề gì đó của hạng mục, kết quả bên kia vừa mở miệng, anh ta tức khắc đơ luôn.
Bánh kẹo cưới? Không cần biết là bằng cách nào, bánh kẹo cưới phải được gửi đến nhà anh trước bảy giờ sáng mai.
"Nghe rõ không? Cao Trình?"
Âm thanh trầm thấp khiến người ta run rẩy của Đoàn Thương Dữ truyền đến.
Chẳng hề nói quá, bây giờ sau lưng trợ lý Cao đã toát mồ hôi lạnh, trong nháy mắt anh ta bèn khôi phục tinh thần, lập tức vội vàng nói: "Nghe rõ rồi, sếp cứ yên tâm, trước bảy giờ sáng mai nhất định sẽ đưa đến trước cửa nhà anh."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi cúp điện thoại, trợ lý Cao thở hắt ra một hơi, anh ta đã làm việc bên cạnh Đoàn Thương Dữ nhiều năm như vậy, ít nhiều cũng hiểu rõ toàn bộ tình trạng của anh, ví như việc anh ta đã biết tổng giám đốc Đoàn thật ra vẫn luôn lặng lẽ thích thầm bạn tốt Cam Đường của mình. Chuyện tổng giám đốc Đoàn luôn là người đơn phương trong đoạn tình cảm ấy, nói ra đoán chừng cũng sẽ chẳng có ai tin, ngay cả trợ lý Cao lúc đầu cũng không tin, người giống như tổng giám đốc Đoàn không thể đi đơn phương người khác được, nhưng sự thật rành rành đã bày ra trước mắt trợ lý Cao, không cho phép anh ta không tin nữa.
Trợ lý Cao cũng không thể hiểu nổi, rõ ràng tổng giám đốc Đoàn đã thích Cam Đường nhà người ta như thế, vậy mà lúc Cam Đường độc thân thì anh lại mãi chẳng chịu có hành động gì. Trợ lý Cao trông thấy thế, trong lòng cũng sốt ruột thay cho anh, nhưng tổng giám đốc Đoàn chưa bao giờ nói với anh ta về vấn đề tình cảm của mình, tất nhiên anh ta cũng không thể tự hỏi bừa bãi được.
Mới ngày hôm qua, sếp còn bảo anh ta sắp xếp lại những cửa hàng quà tặng với nhãn hiệu phù hợp để đi thăm hỏi người lớn, sáng nay vừa họp xong thì lập tức rời khỏi công ty luôn, cả ngày trời đều không xuất hiện ở cơ quan, vậy mà bây giờ lại bảo mình chuẩn bị bánh kẹo cưới, mà bánh kẹo cưới dùng để làm gì thì trợ lý Cao không thể nào không biết rõ được.
Nhưng cho dù đánh chết anh ta, anh ta cũng sẽ không thể nghĩ tới việc một người bình thường lại có khả năng ngày thứ nhất đi thăm hỏi người lớn trong nhà, ngay hôm sau đã trực tiếp chuẩn bị bánh kẹo cưới luôn, bảo anh ta mang qua trước bảy giờ, hơn nữa là ngày mai anh muốn đi đăng ký kết hôn rồi?!! Trợ lý Cao nghĩ tới đây, chân mềm nhũn xuôi người ngã ngồi trên sô pha, rốt cuộc sếp của anh ta đang cưỡi loại tên lửa gì vậy? Mà ngay cả tên lửa cũng chẳng đạt tới tốc độ như thế!
Trợ lý Cao lắc lắc đầu, quên đi, đừng nghĩ nữa, vẫn là nhanh chóng hoàn thành công việc đã được giao cho thì hơn! Tối muộn như vậy bảo anh ta đi đâu mua bánh kẹo cưới bây giờ? Có điều, là trợ lý của một tập đoàn lớn, trợ lý Cao vẫn có không ít mạng lưới giao thiệp, anh ta nhanh chóng tìm được mối quan hệ, trực tiếp liên hệ với giám đốc một thương hiệu bánh kẹo cưới.
Trước bảy giờ sáng, trợ lý Cao mang theo mấy hộp bánh kẹo cưới có mặt đúng giờ trước cửa căn hộ của Đoàn Thương Dữ.
Mặc dù anh ta đã biết mật mã nhưng vẫn gõ cửa trước, vừa gõ được hai tiếng thì cửa lớn lập tức mở ra từ bên trong, thấy sếp nhà mình mặc âu phục đi giày da xuất hiện trước mắt mình, trợ lý Cao đưa bánh kẹo cưới trong tay qua: "Sếp, bánh kẹo cưới anh yêu cầu."
Đoàn Thương Dữ nhận lấy bánh kẹo trên tay trợ lý Cao: "Vất vả rồi."
Trợ lý Cao: "Không vất vả, không vất vả." Anh ta suy nghĩ một chút, sau đó hỏi: "Sếp, vậy hôm nay sếp còn đến công ty không?"
"Hôm nay sẽ không đến được."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Vâng."
Sau khi trợ lý Cao đưa bánh kẹo cưới xong thì lập tức rời đi, anh ta còn phải tới công ty.
Mà đến khi trợ lý Cao đã rời đi rồi, xe của Đoàn Thương Dữ cũng rất nhanh lái ra khỏi khu dân cư.
...
Cam Đường vốn còn tưởng rằng mình sẽ mất ngủ, nhưng thật không ngờ là đêm hôm qua giấc ngủ của cô cũng chẳng đến nỗi tệ, đồng hồ báo thức vừa vang lên, cô nhanh chóng tỉnh dậy, mờ mịt nhìn chằm chằm lên trần nhà trắng như tuyết mất mấy giây, ký ức tối hôm qua cũng dần dần trở lại, cô giơ tay xoa xoa sống mũi, sau đó xốc chăn rời giường.
Sau khi rửa mặt xong, Cam Đường ngồi trước bàn trang điểm để chỉnh trang một chút, nghe nói chụp giấy đăng ký kết hôn không thể trang điểm quá đậm, vậy nên cô chỉ trang điểm theo kiểu đơn giản hàng ngày, mái tóc xoăn dài đen nhánh tùy ý để xoã sau vai, vạt áo dệt kim màu trắng sơ vin vào thắt lưng quần jean, vòng eo mảnh khảnh có thể ôm trọn bằng một cánh tay, đôi chân thẳng tắp thon dài dưới lớp quần jean, mặc thêm áo khoác màu đen trắng và khoác lên khuỷu tay một chiếc khăn quàng cổ đơn giản.
Cam Đường nhìn bản thân đang thử đồ trong gương, chắc chắn là không có vấn đề gì rồi mới đi ra ngoài.
Chứng minh thư và sổ hộ khẩu đều đã được cô bỏ vào túi từ trước, cầm theo điện thoại di động và chìa khóa xe, cô nhanh chóng xuống tầng. Ở dưới tầng không nhìn thấy bóng dáng bà Dư đâu, cô không tìm quanh cũng không dừng lại, xỏ giày đi thẳng về phía xe của mình, lên xe khởi động, rất nhanh sau đó, xe của cô lập tức được lái ra khỏi sân.
Cục Dân chính mở cửa lúc chín giờ, còn chưa mở cửa đã có không ít người