Phía sau mỗi một mỹ nữ gặp nạn đều có một câu chuyện buồn gây xúc động.Huyền Kính sư thái năm nay mới 22 tuổi cũng vậy.Nàng vốn là con của thái y Phạm Cảnh Đông, chỉ bởi vì cha nàng cho hoàng đế tiền nhiệm uống tiên dược, hoàng đế uống xong không may ngự long đăng thiên, thế là cả nhà nàng gặp tai họa.Cha nàng bị hoàng hậu sai người đánh chết, toàn bộ nam đinh bị bán làm nô lệ, nữ tử vào chùa miếu hoàng gia đọc kinh cầu phúc cho hoàng đế đã mất.Nàng may mắn được sư phụ đưa từ chùa ở kinh thành tới Bạch Y Am huyện Lam Điền xuất gia, mất mười năm tu Phật thành am chủ, bao năm qua lòng tĩnh lặng như giếng cổ, ai ngờ gặp tên mặt dày Vân Dương đeo bám, động lòng hoàn tục.Thật là một câu chuyện đẹp xúc động lòng người.“ Lừa gạt.
“ Tiền Đa Đa ngoạm một miếng đào xanh, bác bỏ câu chuyện về Huyền Kính sư thái mà Vân Chiêu vừa kể:Từ sau khi xác nhận có thai, tâm tính Tiền Đa Đa thay đổi rất nhiều, từ một tức phụ thích làm nũng, lập tức biến thành nữ hoàng tự đại.Phùng Anh thì suy nhĩ rồi bình luận trên thực tế: “ Nếu Huyền Kính sư thái thực lòng muốn hoàn tục thì cũng là chuyện tốt, chỉ là chọn người không tốt.”Vân Chiêu bênh vực huynh đệ: “ Vân Dương không tốt chỗ nào chứ?”Phùng Anh sờ cái bụng chưa thấy thay đổi gì cả, lười nhác nói: “ Tốt hay không phu quân lại không tự đánh giá được sao?”Trước kia nàng không nói chuyện với Vân Chiêu như thế, giờ ỷ vào đứa con trong bụng cũng kiêu ngạo rồi.Tiền Đa Đa ăn nửa quả đào nhét vào tay Tiểu Sở: “ Chỉ mỹ nhân như ta với xứng đáng có chuyện quá khứ bi thảm, loại nữ nhân như Huyền Kính thì thôi đi.”Phùng Anh không hiểu: “ Vì sao?”“ Giá trị, giá trị rất quan trọng, những mỹ nhân như ta, đều được phát hiện giá trị khi còn nhỏ, bất kể là ở giáo phương hay là Chương Đài, vì có khuôn mặt giá trị, cho nên đãi ngộ đều rất tốt.
Làm gì có chuyện ai nỡ lòng đưa một mầm mỹ nhân vào chùa miếu lãng phí như vậy, nếu thực sự là thế thì không phải là câu chuyện bi thảm, mà là vận may cực lớn.
“ Tiền Đa Đa bĩu môi chỉ Hà Thường Thị: “ Hỏi bà ấy xem.”Hà Thường Thị vội đáp: “ Đúng đấy ạ, cho dù là hậu duệ phạm quan bị hoàng đế trừng phạt chăng nữa, khi xuống dưới chấp hành thế nào cũng bị bóp méo, ngay cả lúc pháp kỷ nghiêm minh đã vậy huống hồ thời nay.
Đám người kia vốn kiếm cơm bằng thịt người, gan còn lớn hơn trời, làm gì có chuyện bạc tới tay mà không lấy, mỹ nữ như Huyền Kính xuất gia là chuyện không thể nào … kỳ thực nếu xuất gia từ nhỏ, lại càng được giá.”Phùng Anh nhíu mày:” Phu quân, mật điệp ti đã kiểm tra rõ thân phận của Huyền Kính sư thái chưa?”Vân Chiêu giơ ngón tay lên với Tiền Đa Đa, nàng chỉ nghe một lần là phát hiện sơ hở: “ Người ta là môn hạ của Chỉ Hư Tử đạo trưởng, cũng là một trong sáu vị thiếp thất của ông ta.”“ Chỉ Hư Tử là ai?”“ Đông Xưởng đại thái giám Tào Hóa Thuần.”Cái tên đủ dọa chết khiếp khối người, Tiền Đa Đa phẩy tay trước mũi như ngửi thấy mùi khó chịu:” Câu chuyện về Huyền Kính giờ mới chân thật đấy, thái giám còn nạp thiếp làm gì?”Vân Chiêu cười:” Thái giám cũng cần an ủi tình cảm chứ, người ta giả trang mình là nam nhân không được à? Mà nói đi cũng phải nói lại, nếu Vân Dương tranh nữ nhân với thái giám mà còn thua thì ta không còn gì để nói với hắn.”“ Chuyện bí mật như thế sao phu quân biết?”“ Nhờ công của Bình Răng Hô, cô ấy cướp được một thị thiếp khác của Tào Hóa Thuần.”Vừa nghe nói thế hai bà bầu suốt ngày phải ở trong phòng dưỡng thai liền nổi hứng, thúc giục:” Chàng kể mau.”Vân Chiêu liếc nhìn Tiểu Sở đang gặm đào và Vân Xuân, Vân Hoa đang giỏng tai lên nghe.Tiền Đa Đa lập tức chỉ tay ra ngoài cửa: “ Ra ngoài, đóng cửa lại.”Vân Xuân ủy khuất nói: “ Bọn ta cũng muông nghe.”“ Các ngươi là hoàng hoa khuê nữ không thích hợp, mau ra ngoài.”Hà Thường Thị liền kéo ba nha đầu hậm hực rời phòng, khép cửa lại.Bấy giờ Vân Chiêu mới nói: “ Bình Răng Hô không nói, chỉ nói sự kiện này chứ không kể quá trình.”“ Xì thật mất hứng ...!Liệu