“ Vô Sinh Lão Mẫu, quê nhà chân không, mùng hai tháng hai rồng ngẩng đầu, cung nghênh Vô Sinh Lão Mẫu giáng thế.
”Một tề đàn gỗ mau chóng được dựng lên, bên trên cắm đầy lụa trắng vừa cướp được, bốn đồng nam nữ toàn thân màu trắng đứng bốn góc tế đàn, một bà lão toàn thân lụa trắng, đầu đội mũ hoa sen lay động như chuông gió trong bão.
Bạo loạn bắt đầu một cái liền nhanh chóng lan khắp thành, tiếng nổ nối nhau vang lên, thành Nam Kinh vừa rồi còn rất náo nhiệt chớp mắt đã thành quỷ thành, tiếng đóng cửa sầm sập thành âm điệu chính.
Một đám bạo đồ mặc áo trắng từ đường lớn ngõ nhỏ tràn ra, chỉ cần thấy nhà đại hộ là dùng thuốc nổ phá cổng, sau đó ùn ùn kéo vào.
Chủ nhà tay cầm vàng bạc, xin những người này tha cho già trẻ trong nhà, nhưng bị người ta đoạt vàng bạc, chém một đao ngã xuống đất, tiếp tục tàn phá hậu trạch.
Đao thấy máu, mắt thấy vàng bạc, người tham gia bạo loạn càng điên cuồng, huống hồ chúng vốn là một lũ điên.
Ngày càng nhiều người nếm được mật ngọt, vậy là lưu manh vô lại cùng với người bang hội tam giáo cửu lưu cũng gia nhập hết.
Từng nhà đại hộ bị không phá, tiếng khóc, tiếng gào, tiếng cầu xin, tiếng la hét tràn ngập khắp thành Nam Kinh.
Một số nhà thông minh, vì tránh bị đám người áo trắng cướp bóc đốt phá, chủ động mặc áo trắng lên, trước khi ác đồ tới phá nát nhà mình, hi vọng qua mặt được chúng.
Quả đúng là như thế đám người áo trắng kia cứ thấy người mặc áo trắng đều cho người mình, không tấn công nữa.
Có nhà thành công liền có nhà học theo, chẳng bao lâu toàn bộ thành Nam Kinh biến thành màu trắng.
Mặc dù Ứng Thiên phủ không quản tới thành phòng Nam Kinh, khi Sử Khả Pháp nghe thấy Bạch Liên giáo gây bạo loạn, cứ như trúng búa lớn.
Sử Đức Uy vừa dẫn binh mã rời Nam Kinh chưa tới hai ngày, trong thành đã xảy ra bạo loạn kinh người như thế.
Tiếng quát tháo của Trương Phong từ ngoài nhà môn truyền vào, xem ra hắn đang tổ chức nha dịch cố thủ nha môn, còn tân pháp tào Diêm Nhĩ Mai thì chỉ biết lải nhải câu vô nghĩa "tất cả là lỗi của ta".
Thư lại, tiểu lại, nha dịch của tri phủ dưới sự dẫn dắt của Trương Phong lấy cung tiễn, đao thương từ kho vũ khí ra, chiến đấu với đám người áo trắng đang ùn ùn kéo tới.
Nhất là Trương Phong, đứng trước đại môn nha môn, bên cạnh cắm trường đao, sau lưng là ống tên, mỗi tiếng bật dây cung là một người áo trắng bị bắn ngã, uy phong lẫm liệt tựa thiên thần.
Lúc này người áo trắng thành phần hỗn tạp, đa phần là kẻ vào hùa để cướp phá, vì thế cũng chùn chân, Trương Phong thấy vậy rút trường đao, dẫn người nha môn kéo lên chém giết.
Mấy tên cuồng tín đồ rất dễ nhận ra, sau khi giế t chết đám này, bọn lưu manh giả mạo la hét vứt hết vũ khí hoặc tài vật vừa cướp được, chẳng mấy chốc giải tán.
“ Mau mau triệu tập các lý trưởng, đuổi đám yêu nhân Bạch Liên khỏi thành.
”Trương Phong hét lớn, làm văn lại không thông thạo chém giết tỉnh táo lại, ai nấy điên cuống gõ chiêng la, hô hào lý trưởng xuất hiện đuổi yêu nhân Bạch Liên, nếu không sau này không tha.
Quan phủ đã lên tiếng, một số quan viên còn cực kỳ hung hãn, đám lý trưởng chết nhát nơm nớp lo sợ theo sau người nha môn bắt đầu thanh trừng yêu nhân Bạch Liên trên từng con phố.
Cùng lúc ấy lục bộ Nam Kinh cũng dần ra oai, quan binh trung quân đô đốc phủ diệt trừ xong đám nội ứng, bắt đầu từng bước từ trung tâm thành trì càn quét bốn phía.
Những bách tính vừa mới mặc áo trắng vào để thoát một tai kiếp, giờ bị quan binh xông vào giết chóc không cần hỏi han, sợ hãi thay quần áo bình thường, trốn vào chỗ k ín đáo nhất trong nhà, cầu cho tai họa qua mau.
Chu Quốc Bình đứng trên Tê Hà sơn nhìn xuống thành Nam Kinh, lần này mục đích phát động bạo loạn có ba cái, một là thanh trừ Bạch Liên giáo, lần này toàn bộ Bạch Liên giáo ở Nam Kinh đã dốc trọn ổ hành động, kẻ thoát nạn cũng khó tránh được truy sát sau đó.
Thứ hai là thanh trừ huân quý, hào thương, dù không giết được hết thì cũng biến chúng và kẻ thù thành kẻ thù, sau này diệt trừ chúng cũng là thuận dân ý.
Ba là thông qua chuyện này để tôn lên thanh danh của Trương Phong, Đàm Bá Minh, nâng cao sức ảnh hưởng của họ, suy yếu tiếng nói Sử Khả Pháp, để sau này toàn diện tiếp nhận Ứng Thiên phủ.
Cứ nhìn khói mù mịt khắp nơi thì ba mục tiêu này cơ bản hoàn thành.
Phủ của huân quý, diêm thương vốn không dễ bị phá, nhưng khi hắc y nhân của Vân thị trà trộn vào đó, đám gia đinh hộ viện sao có thể là chướng ngại.
Vân Đại ngồi trên tảng đá miệng vẫn ngậm