“ Đại nhân, xin băng bó vết thương cho tiểu nhân, tiểu nhân mất máu chết mất ...” Hoàng Truyền Phú thấy thiếu niên dao động vội nói, chỉ cần sống được, cho dù là 100 vạn lượng bạc hắn cũng dám hứa:“ Ngươi không có một vạn lượng, chỗ Thuận Nghĩa vương cũng chẳng cho ngươi mượn một vạn lượng, Hoàng thị Trương Gia Khẩu ngươi từ khi cha ngươi liên tục bị người ta cướp hai lần, còn chặt đầu bán cho chính nhà ngươi thì Hoàng gia cơ bản là hết rồi, ai cho ngươi mượn tiền chứ?” Thanh y thiếu niên miệng ngoe nguẩy cọng cọ, môi cứ cong lên như muốn cười lắm:“ Sao ngươi biết?” Hoàng Truyền Phú tích tắc quên cả đau:“ Hai lần mua lương thực đó đều do ta bán cho nhà ngươi, làm sao ta không biết?”“ Ngươi … Ngươi là người của Vân thị Lam Điền?” Giọng Hoàng Truyền Phú như từ trong cổ họng bộc phát ra:“ Làm quen chút, ta là gia chủ Vân thị ...Vân Chiêu.” Thiếu niên chắp tay một cái, giới thiệu hết sức trịnh trọng cứ như hai người đang ngồi trong đại sảnh hoa lệ nói chuyện với nhau:“ Ngươi ...!Ngươi cướp của cha ta hai lần, còn đòi nhà ta chuộc lại đầu ông với giá 5000 lượng bạc ...!Ngươi, ngươi có còn là người không?”“ Oan quá, không phải ta, ta không làm, ta không liên quan, ta chỉ bán lương thực cho cha ngươi, kiếm chút lãi vất vả thôi.
Chuyện bán đầu người cũng không phải ta làm, mà là một kẻ thua tiền cược, muốn gỡ gạc lại làm, thật đấy, không liên quan tới ta.”Hoàng Truyền Phú rít lên:” Ai?”Vân Chiêu chép miệng:” Tiếc quá, không nói được, nói ra nhà các ngươi sẽ bị chém cả nhà, vì mẹ già và thê nhi ngươi, ngươi không nên biết là hơn.
Nói thật đấy, nhà ngươi thực sự hết tiền rồi à? Ta muốn bán đầu ngươi một lần, ngươi nghĩ mẹ ngươi có chấp nhận giá 5000 lượng bạc không?”“ Súc sinh ...” Hoàng Truyền Phú gào ghét lao người đâm đầu vào Vân Chiêu đang nói đó nói luôn mồm:“ Đây là báo ứng đấy.” Vân Chiêu dễ dàng dùng một tay giữ đầu hắn, lấy trong lòng ra một cuốn sổ cũ, giọng trở nên lạnh lùng:” Thứ này do người bạn kia của ta lục được trên xác cha ngươi, trời mới biết được Hoàng thị ngươi lại có thói quen tốt giết người ghi vào sổ.”“ Xem này từ gia gia ngươi, tới khi cha ngươi bị xé xác, Hoàng thị ngươi giết hơn 2400 người ngoài khẩu ..
Vụ mua bán lớn nhất kiểm được 6420 lượng, nhỏ nhất kiếm được 9 đồng tiền.”“ Người bạn kia của ta vốn chẳng phải loại thích bán đầu người, nhưng mà từ cuốn sổ của nhà ngươi phát hiện, không ngờ các ngươi lấy muối ướp thi thể thương cổ bị giết, mang về khấu bán cho thân quyến ...!Chó má thật, loại mua bán lãi thế này người thông minh tuyệt thế như ta cũng không nghĩ ra được.”“ Hôm nay lão tử không mang đầu ngươi bán cho mẹ ngươi thì có lỗi với những tiểu thương bị các ngươi giết quá.
Vân thị ở Quan Trung làm cường đạo mấy trăm năm mà không giàu có bằng Hoàng thị các ngươi tích góp hai đời, uổng cho nhà ta mang tiếng cường đạo mấy trăm năm.”“ Giờ thì mỗi hạt lương thực, mỗi đồng tiền trước kia nuốt vào thế nào thì bây giờ nhà ra cho lão tử.” Vân Chiêu đẩy mạnh một cái, Hoàng Truyền Phú ngã lăn ra đất.Hoàng Truyền Phú như bị những lời của Vân Chiêu rút mất xương sống, đến nổi giận cũng không dám:” Cầu xin ngươi, xin ngươi nể mặt chúng ta cùng một mạch lục lâm, cho ta chết thật nhanh, để thi thể ta ở đây một đêm, sói hoang giúp ngươi xóa dấu vết.”“ Phì.” Vân Chiêu nhổ bãi nước bọt vào mặt Hoàng Truyền Phú: “ Gia gia đúng là người trong giới lục lâm, nhưng gia gia không giúp Kiến nô giết người mình, dù gia gia cũng ghét quan viên Đại Minh, hoàng đế Đại Minh, nhưng ngươi bảo gia gia giúp Kiến nô đánh họ, gia gia không ra tay được.”“ Bằng vào thứ cẩu tặc cam tâm đi làm nô tài như ngươi mà dám nhắc tới hảo hán lục lâm trước mặt gia gia à? Mau chảy hết máu đi, nếu không đầu ngươi không dễ ướp.”Hoàng Truyền Phú gào lớn dùng hết sức bình sinh đạp mạnh đất lao đầu vào đầm nước.Đúng lúc ấy có cái chân thò ra, một cú đá khiến cho thân thể Hoàng Truyền Phú vừa bay lên giống cái túi da bay ngược lại, ngã xuống bãi có không nhúc nhích nữa.Vân Chiêu bực bội nhìn Vân Dương vẫn cao hơn mình một cái đầu, thân hình hùng tráng, tứ chi cơ cắp rắn chắc càng lúc càng phát triển theo xu hướng gia súc hơn