Nghiêm Tư Nhuệ dừng lại nhìn ba của mình.
"Ba muốn làm gì?"
"Con nghĩ ba có thể làm gì? Thằng nhóc đó cũng là người nổi tiếng giống con, ba chỉ muốn quan tâm đ ến công việc của thằng bé chút thôi."
Nghiêm Tư Nhuệ đương nhiên nghe qua liền hiểu ý của ba mình, nói gì mà quan tâm đ ến công việc rõ ràng là đang uy hiếp cậu.
"Ba muốn con làm gì?"
Nghiêm Hạo cười nhạt.
"Ba cho con tự do, cho con không cần phải tiếp quản công ty.
Riêng chỉ có chuyện này, ba không muốn tiếp tục nhân nhượng con.
Ba không quan tâm con có chia tay hay không, ba cần con phải lấy vợ sinh cháu cho nhà họ Nghiêm."
"Ba phải ép con tới mức này sao?"
"Ba không ép con, nếu con lựa chọn tiếp tục quen Lưu Quân Hạo thì ba chỉ có thể..."
Nghiêm Hạo chưa nói hết câu thì Nghiêm Tư Nhuệ đã cắt ngang nói vào "Ba không cần nói nữa, ba cho con thời gian đi."
"Được, ba cho con 1 tuần để giải quyết."
Nghiêm Tư Nhuệ không trả lời, cậu trực tiếp đi ra ngoài để bớt ngột ngạt.
Sự hỗn loạn trong suy nghĩ, sự rối rắm trong lựa chọn.
Cậu không sợ ba sẽ ra tay phía cậu, nhưng cậu thật sự sợ ba sẽ ra tay với Quân Hạo.
Cậu không muốn để Quân Hạo chịu tổn thương, chịu khổ vì cậu.
"Tường Tường, Tư Nhuệ..."
Nghiêm Tư Nhuệ bị giọng nói kéo khỏi dòng suy nghĩ, cậu ngẩn đầu nhìn người trước mặt.
"Tường Tường, anh bị sao vậy? Em gọi mãi anh không trả lời, anh đang suy nghĩ gì vậy?" – Lưu Quân Hạo lo lắng hỏi.
"Không có, anh chỉ đang suy nghĩ về mấy lời ba nói với anh thôi."
Lưu Quân Hạo thắc mắc "Ba nói gì với anh? Ba có gây khó dễ cho chúng ta không? Anh đừng lo, dù có chuyện gì thì em cũng sẽ cùng anh đối mặt."
"Không có, ba đồng ý cho chúng ta quen nhau." – Nghiêm Tư Nhuệ che giấu sự thật – "Anh chỉ hơi bất ngờ về việc ba đồng ý thôi."
Lưu Quân Hạo kinh ngạc.
"Là thật sao?"
"Ừm...!ba nói thế đó."
"Thế thì quá tốt rồi." – Lưu Quân Hạo không che giấu được vui mừng, anh ôm chầm lấy cậu – "Tường Tường, em thật sự rất vui."
"Anh cũng thế." – Nghiêm Tư Nhuệ vòng tay ôm chầm lấy Lưu Quân Hạo, trong lòng sớm đã vụn vỡ từng chút.
Quân Hạo, xin lỗi em.
Anh làm như thế cũng vì muốn tốt cho em, anh tuyệt đối sẽ không để ba gây ra chuyện bất lợi với em đâu.
Nghiêm Tư Nhuệ và Lưu Quân Hạo đi ăn cùng với Nghiêm Vy ở bên ngoài.
"Sao ba có thể đồng ý dễ thế?" – Nghiêm Vy hỏi.
"Em đổ mọi trách nhiệm cho chị."
"Trách nhiệm gì?
"Công ty đó, ba nói em là người nối dõi nên cấm em quen Quân Hạo." – Nghiêm Tư Nhuệ cươi nói, sau đó đưa phần bít tết vừa cắt cho chị – "Sau đó em nói với ba, công ty đều do chị quản lý.
Ba tính phần con vào làm gì, sau này chị có con là được."
Nghiêm Vy trừng mắt "Em trai tốt, em biết cách đùng đẩy quá ha?"
"Em chỉ nói sự thật thôi."
Lưu Quân Hạo im lặng bên cạnh cắt thịt xong, đưa dĩa của mình cho Nghiêm Tư Nhuệ.
"Anh ăn đi."
Nghiêm Tư Nhuệ mỉm cười nhận lấy, sau đó hôn nhẹ một