Từ chương 172, Trùm Truyện đăng bản dịch mới, nhanh hơn, nhật vật chính từ Quan Thanh Tiêu đổi sang Mộ Tiểu Kiều, mong quý độc giả thông cảm, tiếp tục ủng hộ website
Giang khởi vân nói không sai, có một số việc không cần dùng đôi mắt.
Anh ta kéo dải lụa bó giường che mắt tôi, sau đó nhanh chóng đốt cháy tia lửa, thân thể của tôi so với anh ta có chút quen thuộc hơn, hương vị gian nan ngọt ngào từ khắp người nhanh chóng tụ lại, một chút hướng lên đầu bao phủ lý trí
Phật giáo nói: vì yêu mà ưu sầu, vì yêu mà sợ hãi, người đã không yêu rồi, không lo cũng không sợ.
Đạo giáo nói: hoạ lớn lao không biết đủ ( sự tổn hại lớn hơn sự bất mãn), cữu lớn lao ɖu͙ƈ đến ( sự đổ lỗi lớn hơn sự mong muốn), vì vậy, sự hài lòng luôn là đủ.
Nhưng tôi không thể phá tham sân si ɖu͙ƈ của anh ta, thậm chí còn cảm thấy cùng anh ta dây dưa không đủ, không đủ để nói lên thương nhớ đêm, ngày tham niệm ( tham lam)
Khi tỉnh dậy, hy vọng anh ta không rời đi, khi ngủ, đến mộng cũng bị anh ta chiếm giữ
Cố chấp, cố chấp, anh ta cười tôi cố chấp, nhưng tôi không phải cố chấp đến cực đoan.
Tôi chỉ thiên với anh ta, chấp cùng anh ta.
Anh ta mang cho tôi tất chả chân thật cùng hư ảo, tôi đều tin tưởng, anh ta luôn cho tôi sự mơ hồ, lại ngọt ngào như độc đoán cùng oán giận
Tôi không nhìn thấy, anh ta cũng không nhìn thấy, nhưng động tác của anh ta một chút cũng không bị chịu ảnh hưởng, thô bạo cũng không giảm bớt.
Ngay khi tôi giơ tay lên bảo vệ bụng nhỏ cũng bị anh ta phát hiện, sẽ bị anh ta dùng thử đoạn, giữ chặt hai tay lên đỉnh đầu, không cho tôi chốn tránh, hoàn toàn xâm chiếm
Trong đầu trống rỗng, toàn bộ cảm quan theo anh ta trầm luân phập phồng, vô thức tiếng nỉ non, thấp xuống nhẹ nhàng uyển chuyển, cao lên có chút rách nát xen lẫn tâm tình anh ta
Mặc kệ tây thiên phật tổ, hay là cửu trùng thiên tam thanh bốn ngự, đều cứu vớt không được tôi sao?
Tôi tình nguyện theo anh ta chìm vào vực sâu.
》
Thần chung du dương, huyết trắng thanh sương.
Tôi tỉnh dậy ngồi trêи giường, ngố hơn nửa ngày, tôi hôm qua hẳn là một trận chiến hoang dã hỗn loạn, nhưng tôi lại nằm trêи giường nguyệt động ngủ đến không biết trời đất
Giang khởi vân khi tôi ngủ, căn bản sẽ không cho phép ai đánh thức tôi, có điện thoại tới, anh lập tức sẽ tắt, độc đoán thật sự, thật ra anh ta mới làm tôi giấc ngủ không đầy đủ, tên đầu xỏ gây tội.
Biệt thự thẩm gia nằm ở một khu danh lam thắng cảnh, nơi này trêи núi có đạo giáo, thờ phụng đông tảo tôn thần, những người làm việc ở đó hầu hết là đệ tử thẩm gia.
Bất kể là Càn hay Khôn đều vừa tu hành vừa xử lý việc trêи núi
( Thẩm gia chia làm hai loại, nam gọi là thẩm gia càn, nữ gọi là thẩm gia khôn)
Nhìn vào bộ dáng mờ nhạt có chút giống như thiên đường, cùng so sánh cửa hàng nhà tôi, thẩm gia cao hơn rất nhiều
Tôi đoán ngày hôm qua chúng tôi đột ngột xuất hiện ở thẩm gia sẽ gây ra không ít phiền toái, nhưng từ đầu đến cuối không ai đến quấy rầy tôi, không biết vì giang khởi vân tạo kết giới hay bởi thẩm gia đối với giang khởi vân rất tôn sùng
Tỉnh lại không bao lâu, tôi nhìn thấy thị nữ thanh loan, theo sau là hai tiểu đạo cô vào quét dọn, tôi đang uống sữa đậu lành, cô ấy đột nhiên từ cửa đi vào, khiến tôi chút nữa làm rơi khay.
” Hì hì, tiểu nương nương mạnh khoẻ”. Cô ấy hành lễ, cười đi đến cạnh tôi
Nhìn cô ấy đến, tôi có chút không tự nhiên, cũng không biết lúc ở chung sẽ cùng cô ấy nói chuyện như thế nào?
” Xin lỗi, tôi vào mắt trận từ rất sớm, không biết chuyện của người cùng đế quân, bằng không cũng sẽ không cho người đi làm mắt trận, thiếu chút nữa hù chết tôi, lúc ấy cũng không thể cứu người, tôi còn sợ đế quân đại nhân giận dữ sẽ làm chúng tôi tan thành tro bụi, ….” Cô ấy còn sợ hãi, vỗ vỗ ngực
“… Không sao đâu.” Tôi lắc đầu, nhưng chỉ chịu khổ một chút.
Người chính là như vậy, có vết sẹo sẽ quên đau
Huống chi hiện tại kết cục tốt đẹp, khổ sở tôi chịu có tính là gì? Không đáng nhắc tới.
Cô ấy nhìn chằm chằm vào tôi một lúc lâu, làm tôi nuốt không trôi, rốt cuộc cô ấy muốn nói gì với tôi?
Thanh loan này là thị nữ của giang khởi vân, hẳn là, đại khái, có lẽ,