Dịch: Vi Vu
Tôi nhìn về phía anh tôi, anh ấy và Thiệu Nhất Hàng đang đứng ở cửa phòng quần áo
Anh tôi ở bên trong ngó ngó, còn Thiệu Nhất Hàng khoanh tay dựa vào tủ quần áo, trên mặt hiện lên một nụ cười lạnh.
Hai người này càng ngày càng kết hợp ăn ý
"Sao hai người cười kì lạ vậy..." Tôi nghiêng người hỏi.
Anh tôi trong ba lô luôn để gang tay, bởi vì khi ra ngoài làm việc thường xuyên phải dùng đến, cho nên khi sờ lên đồ vật anh không sợ để lại dấu vân tay, còn Thiệu Nhất Hàng hắn không có động vào thứ gì, hắn ôm hai tay nhìn anh tôi lục đồ đạc.
Tiểu Tam cô nương thì ở cửa lặng lẽ kéo kéo quần áo của Lão Tề, bọn họ bước ra khỏi cửa đi vào phòng làm việc.
Anh tôi quay đầu lại nhìn tôi một cái, nhắc nhở: " Tiểu Kiều, đi nghe lén xem bọn họ nói gì!"
Tôi nhíu mày nói: "Tại sao lại là em đi? Em không muốn nghe những lời nói riêng tư của bọn họ, chẳng qua là chỉ là chút tà dâm..."
Chưa kịp nói xong, anh tôi đã lôi ra một vài thứ trong chiếc tủ bí mật nhỏ ở phòng quần áo.
Cái quái gì đây?
" Haha..." Anh tôi nhịn không được cười cười, Thiệu Nhất Hàng cũng cười lạnh hai tiếng.
Nhìn thấy bộ dạng không thể hiểu của tôi, anh tôi nói: " Ngoan, Tiểu Kiều đừng nhìn cái này, mau đi nghe lén đi...!nghe lén rất quan trọng! Chúng ta phải tìm ra chuyện gì đã xảy ra."
Thái độ này rõ ràng là muốn tống cổ tôi đi.
Tôi đại khái đã đoán được mục đích sử dụng của mấy thứ này, nhưng tại sao trông chúng lại kỳ quái đến vậy?
Tôi mặc niệm Bảo Cáo triệu hoán Tiểu Quỷ Sai, phái bọn họ quang minh chính đại đi nghe lén hai người kia nói chuyện, còn tôi thì đứng ở cửa phòng quần áo, nhìn chằm chằm vào thứ mà anh tôi đang cầm.
"Hai người này thật thú vị.
Ta không hiểu bọn họ là người như thế nào." Anh tôi nhìn những món đồ trong chiếc tủ nhỏ.
Tôi nhìn thấy những sợi dây thừng, đủ loại gậy kỳ dị, còn có cái đuôi, còn có một số dây trói tương tự như loại dùng cho bệnh nhân tâm thần, còn có hai cái quần có gậy.....
phun……
Đây giống như một buổi triển lãm của hội chợ XX
Tà dâm, tà dâm.
“Thiệu Tổng, giới thượng lưu các ngươi cũng chơi hạ lưu như vậy sao, ngươi thật sự không sợ nghiệp chướng?” Anh tôi cười hỏi.
Thiệu Nhất Hàng nhíu mày nói: "Đừng tính cả ta vào, ta là dòng nước trong hiếm có khó tìm."
"Khụ khụ khụ..." Tôi suýt nữa bị sặc.
Thiệu Nhất Hàng nhìn tôi, bất mãn nói: " Tiểu Kiều cô nương, ngươi có ý gì vậy, cho đến bây giờ ta chưa bao giờ chơi loạn, cho dù ta có cái đó thì ta cũng không bao giờ làm điều xằng bậy!"
“Thôi, được rồi, các người tiếp tục thảo luận, ta sẽ không xen vào.” Tôi cố nén cười, cố gắng kéo ra vẻ nghiêm túc.
Anh tôi tiếp tục bày ra bộ dạng đang giải quyết vụ án, vuốt cằm cười xấu xa nói: "Thật thú vị...!Ta vốn tưởng rằng nam chủ nhân làm với Tiểu Tam, nhưng bây giờ xem ra...!nam chủ nhân là người bị hại."
Cái gì? Lời này là như thế nào?
“Nhìn những dụng cụ này, rõ ràng là do phụ nữ sử dụng… hơn nữa đối tượng tác động cũng là phụ nữ.
Bằng không, cô ấy muốn con X hai đầu này làm gì?” Anh tôi cong môi khinh thường: “Tuân thủ luật Âm Dương không tốt sao? Còn muốn nhập tà dâm.
"
Thiệu Nhất Hàng cau mày hỏi: "Ngươi nói tà dâm, tà dâm là gì?
Anh tôi nhún vai: " ngươi không tin thì hỏi làm gì?"
Thiệu Nhất Hàng không cam lòng quay đầu lại nhìn tôi: "Tiểu Kiều cô nương, giải thích một chút được không?"
"Uh...!Chính là làm điều đó với một người khác không phải là vợ / chồng của mình...!Còn chìm đắm trong những điều không chính đáng với người không thích hợp, ở nơi không thích hợp, hoặc vào thời điểm không thích hợp...!tất cả đều được coi là tà dâm." Tôi Giải thích.
“Các ngươi nói chuyện đều thần bí, cái gì không thích hợp?" Thiệu Nhất Hàng nhíu mày nói.
"Đó là trái với quy luật tự nhiên, âm dương thuận nghịch, luân thường đạo đức, dưỡng sinh, tĩnh tâm, đều là những hành động không tốt, không phù hợp.
Sẽ phạm giới tà dâm, tà dâm nhất định sẽ làm tổn hại phúc đúc...!Nếu phúc đức thâm hậu, thì sẽ không thể nhìn thấy trong khoảng một thời gian, nếu người đó không có phúc đức, thì sẽ dễ dàng sảy ra chuyện!"
Tôi giải thích, thấy hắn nhíu mày, trong lòng có chút không vui, liền nói thêm