“Nghe nói Lê Đông Quân gì đó đến đây bảo Mỹ An là vợ anh ta, còn muốn mang cô ấy đi.
Anh không định làm gì sao?” - Thanh Tùng dù đã yên ổn bên Vân Anh nhưng cậu vẫn không nhịn được để ý đến Mỹ An.
“Đó là việc của bọn anh, em đừng xen vào” - Thanh Bách Vỗ vai Thanh Tùng cảnh cáo. Thanh Tùng cảm thấy không cam tâm, vì cái gì anh phải chịu trách nhiệm cưới Vân Anh còn Thanh Bách có thể thoải mái qua lại với cả hai người? Trong lúc ăn cơm, Thanh Bách bị ép ngồi cạnh Linh Chi Thanh Tùng liền nhân lúc mọi người
không chú ý chụp một bức ảnh gửi cho Mỹ An.
Mỹ An sau khi nhận được cuộc điện thoại đó vẫn chưa kịp điều chỉnh lại, ngồi một mình ở đó thêm một hồi lâu.
Cô biết không có gì đáng để buồn bã cả, đều là người trưởng thành, hủy một cuộc hẹn thật sự không đáng để làm lớn.
chuyện.
Có thể do Mỹ An đã kỳ vọng vào buổi hẹn này quá nhiều, cô mong rằng hai người có thể ngọt ngào như trước sau hôm nay.
“Em cười lên một cái có được không? Đã xị mặt cả tiếng đồng hồ rồi?” - Đông Quân bất ngờ ngồi xuống cạnh cô. !“Sao anh lại ở đây?” - Mỹ An cau mày hỏi.
“Anh luôn đi theo em mà, nếu anh ta đến thì anh sẽ không xuất hiện.
Còn như bây giờ anh ta không đến, anh tất nhiên phải có mặt để an ủi em chứ?
Mỹ An không biết nên vui hay buồn nữa nhưng cô thật sự không tâm trạng nói chuyện với Đông Quân.
“Đừng tưởng em không biết anh đang cố tình chia rẽ bọn em, em không trúng kế anh nữa đâu”.
“Anh không phủ nhận, anh có ý đồ nhưng anh đâu có ép hai người gây nhau được” - Đông Quân cười trừ.
Mỹ An không thể phản bác được, chỉ đành nói:
“Em đúng là bị cho leo cây rồi nhưng em không muốn đi cùng anh.
Nên là em về