“Xin lỗi, Vân Anh lại gây chuyện với em." - Thanh Tùng cười khổ.
“không cần xin lỗi, em không trách Vân Anh, cô ấy suy cho cùng chưa từng được hạnh phúc.
Hơn nữa cô ấy
chỉ vì trả thù cho gia đình mình thôi, ai có thể bỏ qua mối thù đó được."
Thanh Bách đứng cạnh nghe Mỹ An nói câu vừa rồi mà côi lòng lạnh lẽo, câu này chính là thể hiện lập trường của Mỹ An.
Mối thù này không chỉ Vân anh không bỏ qua mà chính cô cũng vậy.
Thanh Tùng lắc đầu cưới, chính cậu ta cũng không ngờ được đi một vòng lớn như thế, tất cả đều do Lưu gia bọn họ gây ra bao oan trái.
Dù cho chuyện gì xảy ra với Vân Anh ở bên trong cánh cửa kia, có lẽ Thanh Tùng cũng muốn chăm sóc cho cô ta cả đời để bù đắp.
đến phòng phẫu thuật sau mấy tiếng đồng hồ dài đằng đẵng đã tắt, bác sĩ và y tá bước ra rất nhiều.
"Mẹ con cô ấy có sao không?" -Thanh Tùng khấn trương hỏi.
"Chúng tôi rất tiếc nhưng đứa bé không thế giữ lại, xương ống chân cô ấy gãy rất