Nghe vậy An đau lòng, tay nhẹ nhàng sờ vào băng vải, nhìn thấy máu rướm ra ngoài thì xót xa.
"Đã bị thương rồi còn cậy mạnh, anh cứ đi lại nhiều nên vết thương rách ra rồi này. Thôi lên phòng nằm đi, để em lấy nước lau rửa rồi băng bó lại."
"Thật ra chỉ hơi xước da thôi, em cứ kệ tôi..."
Trung định nói cứ kệ để mai rồi bác sĩ thay băng thì thấy An lừ mắt, hắn lập tức ngậm miệng lại, ngoan ngoãn lê thân lên giường.
Cũng may vết thương ở đùi cũng khá nhẹ, chỉ là bị va vào xe làm rách da, xương bên trong không bị thương tổn.
An mặc một chiếc áo nỉ mỏng, bên dưới là quần cộc, cậu bê chậu nước ấm đặt lên trên bàn, thật cẩn thận mà cởi quần áo Trung ra, dù đã quen thuộc rồi nhưng khi nhìn thấy cơ bắp tràn đầy sức mạnh của hắn thì mặt vẫn tự động đỏ lên.
Cơ thể Trung có rất nhiều vết sẹo lớn nhỏ nhưng An chưa bao giờ thấy xấu mà cảm thấy như vậy nhìn càng nam tính. Cậu len lén quan sát chán chê rồi mới vắt khăn mặt tỉ mỉ lau từng chỗ một.
Trung cảm thấy cả người ngứa ngáy, bàn tay An cứ nặng nhẹ trượt lên trượt xuống, hắn không thấy thoải mái ở đâu, chỉ thấy nơi nào đó đã cứng lên rồi.
Hắn kéo tay An lại, bất đắc dĩ nói. "Em mà cứ lau nữa tôi sẽ không nhịn nổi đâu."
An mới đầu không hiểu, dần dần nhìn xuống dưới mới thấy có điều không đúng. Mặt nóng lên.
"Anh... đã bị thương thế này rồi còn ham hố."
Trung nhếch miệng cười, kéo tay An trượt dần xuống, mắt thấy sắp đến quần lót, cậu gấp đến đỏ mặt, vội vàng giằng tay ra nhưng lại vô tình đụng đến vết thương của Trung làm hắn nhăn mặt lại.
An hoảng sợ không dám động đậy nữa, đành miễn cưỡng để Trung nắm tay mình đặt lên đũng quần.
Hắn thấy An thuận theo, càng được thể tranh thủ làm nũng.
"Hay em giúp tôi đi... Một chút thôi."
An cắn răng, lườm hắn một cái. Cái lườm đầy tình thú này thành công làm Trung mất luôn lý trí, kéo mạnh cậu nằm đè lên người hắn rồi hôn mạnh lên đôi môi đỏ.
Cả người An lảo đảo ngã xuống, miễn cưỡng chống một tay lên giường, tay kia vẫn cầm khăn, bị Trung hôn đến không thở được, mơ hồ khi môi lưỡi giao nhau, cậu vẫn còn ngửi được vị tanh như mùi rỉ sắt ở vết thương nơi khoé miệng hắn.
Từ tai xuống cổ An đã đỏ bừng, vừa kết thúc nụ hôn, cậu mím môi lại, tay ném khăn mặt vào chậu nước rồi cúi thấp đầu, nhanh nhẹn kéo quần lót của Trung xuống, lập tức thứ đồ chơi to lớn doạ người đã bật ra ngoài.
Dù đã nhìn vật này bao nhiêu lần rồi nhưng lần nào An cũng bị doạ sợ, cậu cứ nghĩ đến thứ này vẫn thường xuyên ra vào cơ thể mình thì phía sau lại thấy căng thẳng, lỗ nhỏ theo phản xạ mà co lại.
An dùng tay vuốt lên vuốt xuống một chút rồi lè lưỡi ra liếm liếm phần đầu nấm, Trung cứng người lại, vật thể cứng ngắc giật giật nhẹ, từ phần đỉnh tiết ra một ít dịch nhờn.
Hương vị nam tính tràn ra làm cậu hít thở không thông, cậu nhắm mắt lại, dứt khoát ngậm cả hung khí to dài vào trong miệng, thuần thục dùng cả môi lẫn lưỡi phục vụ Trung.
Trung thả lỏng người ra, đầu gối co lại, bàn tay xoa nhẹ mái tóc mềm của An, cơ thể thoả mãn đến mức muốn rên lên.
"Giỏi quá, mút mạnh như vậy."
Bàn tay An không an phận mà sờ nắn hai viên bi bên dưới, Trung ưỡn người ra, thở hổn hển, "Liếm... liếm cả bên dưới nữa."
An ngoan ngoãn buông ra, dùng lưỡi liếm toàn bộ phần