Về đến nhà, Vương giai Kỳ nằm trên giường nghĩ về hướng đi tương lai của bản thân.
Cô ấy đã hoàn thành nhiệm vụ tân thủ và nhiệm vụ huấn luyện.
Nhiệm vụ huấn luyện được miễn phí trong ba tháng nhưng nội dung huấn luyện này chắc không cần tới ba tháng.
Hệ thống quả nhiên thật nham hiểm, không hề có lỗ hổng nào để Vương Giai Kỳ gia tăng kinh nghiệm.
Vương Giai Kỳ mở giao diện hệ thống ra, không ngờ lại phát hiện thanh điểm kinh nghiệm tăng thêm được một chút.
"Hệ thống, sao tôi lại được cộng điểm kinh nghiệm?" Vương Giai Kỳ không tin hệ thống sẽ tốt bụng cho cô ấy điểm.
"Hôm nay người huấn luyện đã hoàn thành nấu ra món ăn đứng hạng tám.
Xét thấy mức độ hoàn thành khá cao, chất lượng đồ ăn gần đạt cho nên được thưởng kinh nghiệm."
Vương Giai Kỳ cảm thấy buồn bực, cái hệ thống này đúng là đánh cũng không khai.
Vương Giai Kỳ phải thử nghiệm để tìm ra gợi ý, sau đó thứ hệ thống này mới chậm rãi nói quy tắc cho cô.
Vương Giai Kỳ nhân lúc giảm giá bỏ ra 10 điểm tích lũy để mua công thức Toái Kim Phạn từ cửa hàng.
Phụ nữ luôn có một cảm giác xúc động với đồ giảm giá.
Vừa mua xong, Vương Giai Kỳ liền hối hận vì đã tiêu tiền mà không tính toán.
Thật ra nhìn vào giá tiền ban đầu có thể biết được thứ hạng của công thức đó nhưng vì được giảm giá nên cô không biết được công thức này ở thứ hạng bao nhiêu.
Vương Giai Kỳ sau khi mua mới nhận ra công thức Toái Kim Phạn thật sự rất lời.
Xem ra dùng 10 điểm để mua Toái Kim Phạn rất đáng đồng tiền bát gạo.
Vương Giai Kỳ đoán nếu cô làm ra món ăn càng gần với cấp của công thức thì kinh nghiệm sẽ càng tăng lên.
Ngoài ra Vương Giai Kỳ nghĩ đến việc có thể một công thức làm đi làm lại nhiều lần sẽ được tính thêm kinh nghiệm.
Mặc dù Vương Giai Kỳ không hi vọng vào hệ thống nhưng mà vận may của con người không thể bị ma quỷ tiêu diệt.
Có vẻ cô đã tìm được đường tắt để nâng cao kinh nghiệm trở thành đầu bếp sơ cấp.
Sau này chỉ cần thu thập thực đơn hạng một là được, vấn đề còn lại là thời gian.
Lý Tấn hôm nay đã gợi ý cô mở tiệm.
Mở sạp Ma Lạt Thang cũng không phải kế lâu dài.
Nhất định trong thời gian ngắn phải tìm được tiệm và đội ngũ nhân viên thích hợp có thể bán Ma Lạt Thang hộ cô.
Sau này cô chỉ cần chuyên tâm làm nhiệm vụ chính của hệ thống.
Nghĩ tới đây trong đầu Vương Giai Kỳ cơ bản đã vẽ ra kế hoạch tương lai.
- - -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- --
Ngày thứ hai, Vương Giai Kỳ chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu làm lại Toái Kim Phạn, phát hiện thanh kinh nghiệm không hề nhúc nhích, quả nhiên cô quá non.
Dọn dẹp xong đồ bếp, Vương Giai Kỳ gọi điện báo cho ba sinh viên làm thêm kia nghỉ một ngày, sau đó tới tìm môi giới bất động sản.
Nhân viên bất động sản cùng Vương Giai Kỳ đi tham quan mấy chỗ nhưng đều không ưng ý, nếu không phải giá quá cao thì cũng là ở quá xa.
Tiền thuê và điều kiện xem trên mạng không có sự khác biệt, Vương Giai Kỳ cảm thấy thất vọng, xem ra không thể một ngày có thể tìm thấy chỗ ưng ý.
Còn hai tháng để trở thành đầu bếp sơ cấp, Vương Giai Kỳ nghĩ cùng lắm thì dẹp luôn cái ý tưởng mở nhà hàng, cũng không mở sạp mà chuyên tâm ở nhà nghiên cứu công thức.
Bốn giờ chiều, cuộc điện thoại của Lý Tấn làm xoay chuyển toàn bộ sự việc.
- - -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- --
"Cậu đừng vì bắt tôi làm đồ ăn khuya mà lừa tôi." Vương Giai Kỳ đến chỗ Lý Tấn, hoài nghi nhìn Lý Tấn.
"Vương Giai Kỳ, thế mà cô lại nói xấu tôi.
Tôi là người có nhân cách tốt, nghe nói cô đang tìm cửa hàng nên cố ý tìm người nghe ngóng.
Hiện tại có một người đang chuẩn bị cho thuê mặt bằng.
Nếu cô không tin thì đành tiếc nuối bỏ qua cơ hội được thuê một mặt bằng tốt." Lý Tấn thấy Vương Giai Kỳ chất vấn mình liền lắc đầu.
"Đừng mà, đồng chí Lý Tấn, niềm tin của tôi với tin tức của cậu trăm năm đều không thay đổi." Vương Giai Kỳ chớp chớp mắt, cố gắng bày tỏ sự chân thành của bản thân.
"Hừ, đi thôi, anh đây sẽ dẫn cô đi xem mặt bằng cực phẩm kia." Vương Giai Kỳ theo Lý Tấn đi vào ký túc xá của cậu ta.
"Này, đừng đùa chứ, nói là đi xem mặt bằng sao lại dừng ở đây?" Vương Giai Kỳ nhìn Lý Tấn, nếu tên này dám nói đùa thì cô lập tức đánh chết hắn.
"Nhìn đi, ngay trước mắt thôi.
Đồng chí Vương Giai Kỳ, mắt cô đúng là có vấn đề."
Vương Giai Kỳ mặc kệ Lý Tấn đứng run rẩy, đứng hình nhìn về hướng cậu ta chỉ chỉ thấy "Cửa hàng cơ khí Thuận Minh".
Cửa cuốn đóng, tờ giấy cho thuê nhà dán trên tường suýt bị gió thổi bay mất.
Vương Giai Kỳ đang định gọi điện cho chủ nhà theo số điện thoại ghi trên tờ giấy thì bị Lý Tấn ngăn lại.
"Không cần gọi đâu, tôi hẹn với chủ nhà lúc bốn giờ rồi."
Vừa dứt lời thì một người đàn ông trung niên đi về phía họ.
"Tiểu Lý, đã để hai người chờ lâu rồi." Người đàn ông trung niên kia móc chìa khóa mở cửa cửa hàng.
"Cậu quen với chủ nhà à?" Vương Giai Kỳ thọc tay vào eo của Lý Tấn.
"Tôi quen với lão Triệu tại diễn đàn Lương Khê, sau này phát hiện ở chung một khu.
Tôi nghe nói khách thuê nhà của lão Triệu về quê, hiện đang tìm người thuê.
Trùng hợp cô cũng đang tìm cửa hàng, không muốn để cho người không quen biết liền gọi cho cô."
Vương Giai Kỳ thấy Lý Tấn bày ra dáng vẻ muốn được tuyên dương.
"Ông vua lanh trí, đồng chí Lý Tấn, nào, tặng cậu một phiếu bé ngoan."
"Đồ khốn nạn." Lý Tấn tức giận còn muốn tiếp tục chửi Vương Giai Kỳ thì ông chủ giục bọn họ mau vào xem nhà.
"Cô gái, cháu chính là Vương Giai Kỳ sao? Ta là chủ nhà tên Triệu Phúc Nhân, quen với Tiểu Lý qua diễn đàn, cứ gọi tôi là lão Triệu.
Ta dẫn cháu đi xem cửa hàng." Lão Triệu tự giới thiệu bản thân.
"Cám ơn lão Triệu, cứ gọi cháu là Giai Kỳ." Lúc này Vương Giai Kỳ cũng muốn vào xem tình hình bên trong cửa hàng.
Căn nhà này nằm ở vị trí mặt tiền, có hai tầng, tổng diện tích hai tầng cộng lại không quá một trăm ba mươi mét vuông.
Tầng trệt có hai phòng, bên ngoài là mặt tiền, bên trong là phòng bếp.
Sau khi khách thuê dọn đi một thời gian, lão Triệu đã quay lại dọn dẹp nên chỗ này khá sạch sẽ.
Tầng hai có ba phòng, một phòng kho, một phòng vệ sinh và một phòng ngủ.
Nếu Vương Giai Kỳ thuê cửa hàng này, có thể bao ăn ở nhân viên, tiện thể trông luôn cửa tiệm.
Vương Giai Kỳ nhìn chung là hài lòng với nơi này.
Bên trái của cửa hàng là tiệm in, bên phải là sòng bài, xung quanh không có quán ăn nào nên không phải lo lắng về đối thủ cạnh tranh.
Quan trọng là chỗ này khá gần với phố ẩm thực, xung quanh lại có mấy khu chung cư nên ở đây không thiếu khách hàng.
"Cửa hàng không