Thông tin truyện Nam Chủ, Anh Ta Công Đức Vô Lượng

Nam Chủ, Anh Ta Công Đức Vô Lượng

Tác giả:

Thể loại:

Ngôn Tình, Sủng

Lượt xem:

336

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 9/10 từ 14322 lượt

REVIEW TRUYỆN NAM CHỦ, ANH TA CÔNG ĐỨC VÔ LƯỢNG

 

Tác giả: Nguyệt Chiếu Khê.
Thể loại: Hiện đại, motif (nữ mang âm khí nặng - nam công đức vô lượng), bói toán, linh dị thần quái, phong thủy, ngọt sủng, hài hước xen lẫn cảm động, ý nghĩa, HE.
Độ dài: 171 chương
Tình trạng: Hoàn convert - Đang edit.

______

Ở trong mắt mọi người, quỷ có hình dạng gì?

Là những tàn hồn hư vô bất định, là lớp sương đen dày đặc âm khí hay là những hình ảnh ghê rợn của huyết nhục lẫn lộn... Cũng có thể tất cả đều đúng. Nhưng đối với Việt Khê, quỷ chỉ có một hình thái duy nhất, đó chính là hương vị.

Việt Khê có thể ăn quỷ, từ nhỏ, âm khí trong người cô đã rất nặng, bất luận âm vật nào xuất hiện xung quanh đều trở thành đồ ăn của cô. Việt Khê không có ba mẹ, cô được một ông lão kỳ lạ nuôi lớn, ông đã dạy cô rất nhiều thứ: từ vẽ bùa, bói toán cho đến bắt quỷ... Tất cả những điều đó kết hợp với thể chất đặc biệt của Việt Khê, quỷ mỗi khi nhìn thấy cô đều run bần bật, quỳ lạy xin tha.

Trong mắt mọi người, Việt Khê là một con người kỳ lạ, khuôn mặt thanh tú lúc nào cũng âm trầm khó gần, khí chất có chút lạnh lẽo lại hay nói những lời khó hiểu làm lòng người sợ hãi. Trước giờ Việt Khê luôn độc lai độc vãng, không bạn bè, không hàng xóm, sau khi ông lão mất thì cũng chẳng còn người thân.

Nhưng rồi có một ngày, Việt Khê nhận một đệ tử.

Đệ tử này là bạn học cùng khối với cô, đó là một thiếu niên có đôi mắt rất đẹp, sáng ngời lộng lẫy, tựa hồ những điều xấu xa trong trời đất này cũng không thể nhiễm bẩn mắt anh. Đệ tử ấy tên là Hàn Húc, người có vòng sáng công đức mấy đời bao quanh được cả Thiên Đạo công nhận và che chở.

Sau đó lại có một ngày, tu giới xuất hiện một đôi thầy trò, đôi thầy trò này tu vi cao thâm, gặp quỷ giết quỷ, gặp ma giết ma.

Thời gian lâu rồi, người tu giới đều biết, ngàn vạn lần tuyệt đối không thể đắc tội đôi thầy trò này, đặc biệt là đồ đệ tính tình nhìn như rất tốt kia!
.
.
.
Lần đầu tiên đọc câu chuyện này, tôi đã rất ấn tượng với tính cách của Việt Khê. Việt Khê là một con người đặc biệt, thoạt nhìn cô khá khó gần và xa cách, nhưng bản tính của cô ấy lại rất lương thiện và nhiệt tình, là điển hình của dạng người mạnh miệng mềm lòng. Ngoài mặt lúc nào cũng lạnh nhạt không biểu tình nhưng bên trong là một trái tim nồng ấm.

Cô yêu tiền tài và thích những thứ dễ thương, luôn muốn được kết bạn hòa nhập với mọi người. Việt Khê lúc nào cũng đơn giản, thẳng thắn và lạc quan, cô luôn biết cách tìm thấy niềm vui trong cuộc sống tưởng chừng như rất cô độc. Không còn người thân nhưng cô còn 7 tiểu người giấy mà ông lão để lại, bọn họ nấu cơm cho cô ăn, hát ru cho cô ngủ, lo lắng mỗi khi cô đi xa. Không có bạn bè thì vẫn còn chú vịt Đại Bạch chơi chung, đây chính là tình bạn vượt cả sự ngăn cách giống loài... Cuộc sống như vậy thì đâu gọi là cô độc.

Tác giả đã khắc họa hình ảnh của một Việt Khê rất lợi hại nhưng rồi lại tinh tế để người đọc phát hiện ra cô vẫn chỉ là một thiếu nữ mới lớn, cô cũng có những nỗi lo đời thường. Nào là nỗi lo không đủ tiền đóng điện, nước khi cửa hàng bán bùa online vắng khách, rồi là lúc rầu rĩ vì âm khí làm tối tăm cả khuôn mặt xinh đẹp, làm bạn bè cũng sợ không dám lại gần... Tất cả tạo nên một Việt Khê gần gũi và vô cùng dễ thương.

Nhưng điều tôi quý nhất ở Việt Khê đó là cách thể hiện chính nghĩa của cô. Việt Khê có tài bắt quỷ, ác quỷ nào gây hại cho nhân gian, cô sẵn sàng diệt trừ, nhưng nếu đó oan hồn hóa thành lệ quỷ để báo thù, cô sẽ không nhúng tay.

Một người ở dương gian tạo nghiệt, nếu cả đời này đều không có hối cải, như vậy tới lúc hắn chết xuống địa ngục, tất cả những tội nghiệt mà hắn gây ra đều phải trả giả. Nhưng nếu oan hồn không thể chờ tới ngày kẻ gây nghiệp bị báo oán, dù có phải chịu hình phạt hồn phi phách tán cũng muốn tự tay trả thù, Việt Khê sẽ không nhân danh chính nghĩa mà ngăn cản họ, đó là con đường họ chọn, cô không có tư cách can thiệp.

Việt Khê không phải phán quan ở nhân gian, cũng chẳng phải cảnh sát đại diện cho công lý. Đối với cô, ác có ác báo, thiện có thiện báo, một khi người đã “gieo nhân” thì phải chuẩn bị tâm lý “gặt quả”, cho dù là tốt hay xấu cũng phải tự mình lĩnh nhận. Nhân quả tuần hoàn ai cũng không trốn thoát.

Trái ngược với Việt Khê là hình ảnh của Hàn Húc. Hàn Húc được khắc họa là một thiếu niên dễ gần và ấm áp. Anh là người có công đức hộ thân, được Thiên Đạo che chở phù hộ. Người nào chọc đến anh, đó chính là cùng Thiên Đạo đối đầu.

Thật ra tính cách của Hàn Húc hoàn toàn không đồng nhất với vẻ ngoài. Mọi người luôn nói anh có một đôi mắt chất chứa sự từ bi, mỗi khi nói chuyện với anh người ta liền cảm thấy rất bình yên, thoải mái. Hàn Húc có phật căn nhưng anh lại không muốn trở thành hòa thượng.

Hàn Húc đã từng nói:

“Làm hòa thượng phải đại từ đại bi, nhưng tôi không thích hợp. Tôi tham luyến hồng trần, lòng dạ hẹp hòi, càng là có thù phải báo, cũng không thích hợp làm hòa thượng.”

Hàn Húc không đại từ đại bi mà còn khá tàn nhẫn, dứt khoát. Ẩn sau gương mặt tươi cười hòa ái là một trái tim lạnh nhạt hờ hững. Xuyên suốt cả câu chuyện, Hàn Húc luôn là con người khó đoán và bí ẩn, anh có pháp lực mạnh hơn cả Việt Khê nhưng lại rất vui vẻ bái cô làm sư phụ, anh có một thân phận bí mật khiến người ta phải bất ngờ.

Hàn Húc tham luyến hồng trần, bởi anh luôn chú ý đến một người. Cô là sắc thái sống động duy nhất trong đôi mắt anh, một người toàn thân đều là âm khí nhưng lại có được tâm hồn thấu triệt trong suốt như minh châu. Cô ấy là Việt Khê, là người uống thuốc Khả Ái mà lớn thành, nhìn đâu cũng thấy dễ thương, đáng yêu, làm anh chỉ muốn ôm vào lòng, mãi không buông tay.

Tình yêu giữa Hàn Húc và Việt Khê rất tự nhiên và ngọt ngào, không cẩu huyết, không có người thứ ba. Chỉ có cùng nhau diệt trừ gian ác, cùng nhau tu luyện, cùng nhau trải qua những ngày tháng vui vẻ, vô lo vô nghĩ. Một cuộc sống đơn giản nhưng tràn đầy niềm vui và hạnh phúc.

***

“Nam chủ, anh ta công đức vô lượng” là một bộ truyện hài hước nhưng không kém phần cảm động và ý nghĩa. Ta có thể bật cười trước những câu nói ngây ngô thẳng thắn của Việt Khê, có thể cảm thấy rùng rợn trước những phân cảnh kỳ dị u ám, có thể bật khóc trước số phận của các oan hồn đã hóa thành lệ quỷ và sau cùng là cảm nhận được sự bình yên, thanh thản khi công lý đã được thực thi.

Cốt truyện xây dựng hợp lý, hấp dẫn kết hợp với dàn nhân vật độc đáo và đáng yêu. “Nam chủ, anh ta công đức vô lượng” là sự lựa chọn thích hợp cho những ai thích linh dị thần quái xen chút ngôn tình ngọt ngào. Đây là một bộ truyện rất đáng xem, vì vậy hãy thử đọc và cảm nhận nhé.


Bình luận truyện