Ngụy Lương hơi hơi cúi người, thì thầm yếu ớt như gió lay: ” Tông gia của Vương thị có giấu một cây. ”
Lâm Thu biết nghe lời phải, lúc này bèn cất cao giọng nói: ” Lần này đi Vân Thủy dao, chính ngươi cũng phải để ý một chút, tìm được cỏ Trụ Nguyên thì lập tức trở lại ngay đi, còn có thể gặp được Tụ Linh Thù hay không, vậy phải xem ý trời rồi, không thể cưỡng cầu. ”
Ừ, nàng biết rõ Ngụy Lương nhất định sẽ rút gân Vương thị một lần nữa cho xem.
Các đệ tử đang vây quanh l yên lặng nghe lén liền nhao nhao gật đầu, thầm nghĩ nữ tử này không hề giống như lời đồn là một người tham lam vô sỉ, đúng là lời đồn hay làm ta lầm người mà. Nếu nàng ta đúng như bên ngoài nói, là người có lòng tham không đáy, nhất định sẽ liều chết ăn vạ Kiếm Quân tìm cho bằng được Tụ Linh Thù về cho nàng ta, làm sao lại phong thanh vân đạm nói cái gì không thể cưỡng cầu như vậy được?
Nghĩ đến như vậy, một đám đệ tử nhìn về phía Lâm Thu, trong ánh mắt liền thêm vài phần đồng ý.
Vừa rồi Vương thị đến đây khiêu khích, tuy bị Kiếm Quân mạnh mẽ tung ra kiếm ý chấm dứt, nhưng trong lòng mỗi đệ tử Vạn Kiếm Quy Tông hoặc nhiều hoặc ít cũng sót lại vài phần không cam lòng. Ngược lại nữ nhân này nhanh nhẹn nói ra mấy câu để đám người Vương thị á khẩu không trả lời được, thật làm cho lòng người thật sảng kɧօáϊ. Tuy nhiên rất nhiều đệ tử tự cho là thanh cao tử chướng mắt hành động mất thân phận này của Lâm Thu, nhưng trong lòng cũng tự nhủ, chuyện là do người ngốc nghếch này làm, mình chỉ cần ôm tay đứng ở một bên xem cuộc vui, kỳ cũng đã thấy thoải mái.
Ngụy Lương ý vị thâm trường nhìn Lâm Thu liếc liếc, ngữ khí không hề gợn sóng: ” Lần này ta đi, năm ba ngày liền quay trở về. Ngươi chuẩn bị đi, ngày ta trở về liền giúp ngươi Kết Đan. ”
Lời này nghe vào tai những người đứng bên cạnh chỉ là sự chăm sóc ân cần đến cực điểm, nhưng Lâm Thu biết rõ Ngụy Lương làm người như thế nào, đơn giản như vậy cũng ngay lập tức nhìn trong ánh mắt tối tăm kia ra vài phần sắc ý.
Cái nhân vật nam chủ này thật đúng là…… Một lời khó nói hết.
Ngụy Lương chân trước vừa rời đi, một giọng nữ chua ngoa thoáng truyền đến tai Lâm Thu.
” Nghĩ gì thế, có phải đầu óc các người ngớ ngẩn hết rồi không? Kiếm quân là ai chứ? Là người mạnh mẽ nhất trêи đời này! Chuyện buông dây câu dài câu con cá lớn không ai từng nghe à ? Nếu ta là nàng ta á, ta cũng sẽ làm bộ nói không cần cái Tụ Linh Thù gì gì đó rồi, như vậy mới có thể bắt được tâm của nam nhân chứ, YAA.A.A..! Cũng chỉ có thứ ngu xuẩn như các ngươi mới có thể bị mắc lừa, loại nữ nhân này, ta thấy còn không phải ít ah! ”
Nàng ta căn bản không giảm nhỏ thanh âm lại, hiển nhiên là cố ý nói cho Lâm Thu nghe.
Lâm Thu cũng không thèm để ý—— nữ nhân này mặc dù mang ác ý đối với nàng, nhưng đi đấu đá với kẻ tầm thường như nàng ta tìm kiếm ác ý thật sự là không đủ nhét kẽ răng, Nghiệp Liên đến rung động cũng lười rung động, Lâm Thu tất nhiên là chướng mắt.
Nàng tự mình xoay người, từng bước một theo thềm đá đi trở về ngọn núi chính của Ngụy Lương ở.
Vào ban ngày, chỗ ở của Ngụy Lương càng lộ ra hoang vu cô quạnh.
Sau bậc thềm đá cuối cùng, một toà nhà gỗ lẻ loi trơ trọi đứng thẳng, được dùng vải đỏ thẫm trang trí đơn giản một phen, vậy là liền thành phòng tân hôn.
Lâm Thu cũng không phải cảm thấy bị lãnh đạm, dù sao Vạn Kiếm Quy Tông vừa mới chết nhiều người như thế, mạng của Đại sư huynh còn như đèn cầy treo trước ngọn gió, còn có ai có tâm tư xử lý cái hôn sự này chứ?
Nguyên thân vốn bị Trịnh Tử Ngọc nuôi dưỡng đến tâm lý lệch lạc, một lòng đều muốn nam nhân phải quỳ luỵ để thể hiện giá trị của mình, lúc này mới cảm thấy khắp chốn đều không cam lòng.
Nàng đang muốn vào nhà, chợt nghe được sau lưng truyền đến tiếng bước chân dồn dập.
Nhìn lại, chỉ thấy một nữ đệ tử đầy mặt tươi cười, trong tay bưng lấy một cái khay gỗ, từ xa đi tới.
” Phu nhân, ta đem đồ ăn đến cho ngài đây rồi! Ngài mới đến, khẳng định có rất nhiều chỗ không quen nha! Không có sao cả, ở đây mấy ngày liền quen thuộc ngay thôi! Sau này có cái cần gì thì gọi ta một tiếng, ta là Hùng Vũ Liên, sư tôn là đại kiếm tiên Liễu Thanh Âm. Ngày thường ta vốn ưa thích đi đi lại lại khắp nơi, sư tôn liền để cho ta quản lý đồ ăn cùng mấy chuyện hậu cần. Gọi ta Vũ Liên là được rồi! ”
Nhiệt tình, nịnh hót như một người bình thường, chả có gì khác lạ.
Nếu không phải Lâm Thu nhớ kỹ cái thanh âm chua ngoa này, thật đúng là nhìn không ra người này trong lòng có cả Càn Khôn nha.
Lâm Thu gật đầu cười, nói: ” Làm phiền rồi. ”
Hùng Vũ Liên cười mỉm đi vào trong phòng, để cái khay cầm trong tay lên bàn, rồi làm như vô tình không để ý nói: ” Phu nhân có chỗ không biết, phòng tân hôn này của ngài và Kiếm Quân là do ta một tay chuẩn bị đó ! Cũng vì chuyện này nha….sư tôn giận ta mất mấy ngày…YAA.A.A..—— nhưng ta có cách nào chứ ? Mặc dù ta biết sư tôn cùng Kiếm Quân cũng có những chuyện không tiện để người khác biết, nhưng ta chỉ là một đệ tử nho nhỏ, ta có thể có cách nào chứ ?…YAA.A.A..? ”
Dứt lời, nàng ta kiên nhẫn chờ đợi Lâm Thu truy vấn Liễu Thanh Âm cùng Ngụy Lương đến cùng là có chuyện gì.
Lâm Thu trong lòng khẽ chấp nhận, yên lặng gật đầu nhẹ —— không sai, đặt vào trường hợp của mình cũng vậy thôi, dù là biết rõ mấy chuyện nhập nhằng của Ngụy Lương cùng Liễu Thanh Âm kia, nhưng lại có biện pháp nào đâu? Đến cũng đã đến rồi, còn có thể làm thế nào chứ.
Nghĩ như vậy, lại có vẻ như cùng nữ nhân Hùng Vũ Liên có vài phần đồng bệnh tương liên hết sức quỷ dị.
Hùng Vũ Liên chờ một lát, thấy trêи mặt Lâm Thu căn bản không có chút nào tức giận hoặc là thần sắc tò mò, liền kềm nén không được: ” Kỳ thật vận khí của ngài thật là rất tốt đó! Cái thế gian này nữ nhi muốn gả cho Kiếm Quân thật đúng là đếm cũng đếm không nổi ah! Chỉ tiếc trong lòng của Kiếm Quân chỉ chứa duy nhất có một người mà cả hai không có khả năng ở cùng một chỗ……”
Nàng ta làm bộ nói lỡ, xong nhảy dựng lên vả vả miệng của mình, vừa đánh vừa tiếp tục nói kiểu như lỡ làm lộ nội tình.
” Ai nha ta thật lắm lời! Sư tôn cùng Kiếm Quân là thầy trò, làm sao có thể có ý gì khác chứ ? Đều là bên ngoài nói mò, nói Kiếm Quân Quân cố ý không tìm đạo lữ là vì sư tôn Liễu Thanh Âm của ta…… Cũng khó trách bọn họ hiểu lầm, sư tôn của ta xinh đẹp như vậy, tâm địa lại thiện lương, có nam nhân nào có thể không thích chứ? Kiếm Quân dù tu vi siêu tuyệt thế nào thì cũng là nam nhân, YAA.A.A… Ta lén nói với ngài cái này nha…, mấy ngày trước, đêm khuya Kiếm Quân từng xuất hiện ở bên ngoài Động Phủ của sư tôn, đứng suốt một đêm, ta nhìn thần sắc của ngài ấy, quả nhiên là có nỗi khổ tâm nha, YAA.A.A… “
Lâm Thu mở nắp cái khay gỗ ra, chỉ thấy ở giữa khay đoan đoan chính chính để một chén cơm trắng tràn