Ở một gian phòng khác, Lê Trường Quân cũng đang xem tình hình, khoé môi nhẹ cong.
"Cuối cùng thì nàng ấy cũng ra tay rồi..."
Trương Đài uống cạn ly rượu.
"Trước khi ra tay còn không quên khiến cho Hầu phủ trở mặt với Thẩm gia để tránh hệ lụy về sau, cô nương này cũng không phải nhu nhược như bề ngoài..."
Chung Vô Niệm khó hiểu nhìn bọn họ.
"Đệ vẫn có thắc mắc, chuyện Thẩm gia năm xưa có nhúng tay vào cái chết của Uy Viễn Tướng Quân Đoàn Uy, chúng ta cũng mới điều tra ra, vậy tại sao tiểu cô nương này có thể biết được..."
Lê Trường Quân nhìn hắn.
"Chúng ta là phải điều tra, nhưng nàng ấy là nữ nhi của Đoàn Uy..."
Trương Đài thong thả bổ sung.
"Dưới trướng Đoàn Uy có rất nhiều tử sĩ trung thành..."
Chung Vô Niệm mở to mắt, khẽ gật đầu.
"Ta hiểu rồi...!Những người kia hiện tại đều trở về bên cạnh Đoàn Lan Khuê, cùng nàng báo thù cho Đoàn Uy..."
Lê Trường Quân ném cho hắn một ánh mắt xem thường, trong tay nhẹ nhàng vân vê ly rượu.
"Thẩm gia này cũng đến lúc tiễn đưa rồi!"
Trương Đài kính hắn một ly.
"Việc làm ăn của Đài Bắc Sơn Trang với Thẩm gia tùy thời đều có thể cắt..."
Chung Vô Niệm ghé đầu.
"Ôi! Tiểu cô nương Thẩm gia đệ còn chưa được cầm tay hôn hôn mà, các huynh từ từ chứ..."
"Bụp..."
Chung Vô Niệm bị Lê Trường Quân đá lăn sang một bên, hắn đau đớn ôm mông mà nhảy tưng tưng...
"Ai ui! Đệ chỉ là nói chơi một chút thôi mà! Sao huynh nỡ lòng nào ra tay, vỡ mông đệ mất rồi..."
....
Đêm hôm đó sau khi Thẩm Mão bị phu nhân của hắn tẩn cho một trận thừa sống thiếu chết trở về, hắn đang nằm cho đại phu đắp thuốc.
"Á á á!!! Nhẹ cái tay thối của nhà ngươi thôi, muốn giết ch.ết ta hay sao hả?...!"
"Rầm..."
Thẩm Mão còn chưa mắng chửi hạ nhân xong bỗng nhiên bị cắt ngang, cửa phòng của hắn bất ngờ bị đạp mạnh tung ra.
Thẩm Mão run lên một cái.
"Phu nhân hả??? Nàng đánh còn chưa đã tay sao? Ta thực sự biết lỗi rồi mà, sau này không dám nữa đâu..."
"Ý!!! Bộ dáng này của Thẩm đại nhân thật uy phong...!Haha..."
Tiếng nam nhân cười sang sảng vang lên.
Thẩm Mão biết không phải phu nhân của hắn, sắc mặt lập tức đổi lạnh, xa sầm xuống.
"Ngươi là kẻ nào, ai cho ngươi vào đây, cút cho lão tử..."
Chung Vô Niệm cười càng sảng khoái đi vào, ngồi xuống bên cạnh giường của Thẩm Mão.
"Thẩm đại nhân...!Sao đau đớn như thế! Thật là xót xa, ta thương ngài phải sống với một phu nhân dữ hơn sư tử nên đến đón ngài đi nghỉ dưỡng lánh nạn đây..."
Nói rồi hắn vẫy tay ra hiệu cho quân binh đi vào.
"Khiêng Thẩm đại nhân đi thôi..."
"Này! Các người, các người dám...!Ta sẽ bẩm tấu lên hoàng thượng...!Người đâu, các người chết hết ở đâu rồi còn không mau vào cản những kẻ này lại hả...!Cản chúng lại cho ta..."
Thẩm Mão điên cuồng mà kêu gào, tức giận, nhưng cho dù hắn có gào thét đến khàn cả cổ, mất hết cả giọng cũng không có một ai đến cứu hắn.
Chung Vô Niệm cà lơ phất phơ đi bên cạnh cáng khiêng của của Thẩm Mão.
"Thẩm đại nhân, đừng kêu nữa, cho dù ngài có kêu khản cả họng cũng không có ai đến cứu ngài đâu, đừng có phí sức nữa."
Hắn cười vô lại cúi đầu nói với Thẩm Mão.
"Thanh Long Đường chúng ta bắt người...!Chậc chậc...!Ngài biết mà đúng không...!Ngay cả thánh thượng cũng chẳng thể cản nổi đâu..."
Thẩm Mão tức đến hai mắt trợn ngược, máu miệng trào ra khoé môi.
"Thanh...!Thanh Long Đường...!Cửu Vương Gia...!Ta muốn gặp Cửu Vương Gia..."
Chung Vô Niệm tay phảy quạt, cười lớn.
"Muốn gặp Cửu Vương Gia sao? Vậy thì không cần kêu gào như vậy đâu, lát nữa sẽ được gặp thôi, Vương Gia bảo ta tới đưa ngài đi mà..."
Trong một đêm, kinh thành chấn động, Thẩm gia bị Thanh Long Đường sờ gáy, Thượng Phương bảo kiếm kề cổ, lần này Thẩm gia thật sự không xong rồi.
Khi hoàng đế ở trong cung từ cuộc hoan vui với hơn mười mỹ nữ tỉnh lại, mới nhận được tin thì mọi chuyện đã rồi, hắn tức đến hộc máu mà ngất đi.
"Lê Trường Quân..."
Hoàng đế được một đạo sĩ cho uống thuốc, vừa tỉnh lại đã gào lớn tên của Lê Trường Quân đầy căm phẫn.
Bên ngoài mấy vị đại thần thân tín của hoàng đế đều đang sốt ruột, nhấp nha nhấp nhổm như ngồi trên chảo nóng mà chờ đợi.
Dạo gần đây hoàng đế càng ngày càng lún sâu vào ăn chơi hưởng lạc, trên triều những lão trung thần đều đã tức giận...
Cửu Vương Gia lại ngược lại, gần đây