Nếu Anh Mệt Thì Dựa Vào Em

Hồi Phục.


trước sau

Nếu kiếp trước Băng không ngại nắm lấy tay Anh Kiệt. Nhưng được kiếp này đã khác rồi. Em không muốn làm anh đau lòng thêm nữa.Dù có khó khăn và mệt mỏi. Em cũng muốn tự dựa vào chính mình để đứng lên và bước tiếp.- Taxi, cho tôi đến đường a, phố b..Anh Kiệt thấy cô bé mắt đỏ vì mới khóc. Bàn chân run run. Gót giày đã thấm ướt máu. Cố gắng lê bước đến vẫy chiếc taxi. Anh Kiệt không biết một cô bé lấy đâu ra nhiều sức lực như thế. Anh cũng đâu phải hổ báo. Anh Kiệt nhìn theo đến khi chiếc taxi đi xa.Băng không về nhà, em muốn đến nơi đó. Ngồi dưới gốc cây anh đào. Mùa này hoa không còn nở. Chỉ có nơi đây. Em cảm thấy mình đang được gần anh.Anh bắt đầu nhớ lại những ký ức rời rạc. Nhưng nó đều liên quan đến một người. Hình ảnh đó rất mơ hồ. Nó cứ xoay quanh tâm trí anh. Mỗi khi anh nhớ đến. Trái tim anh đập thật nhanh. Nó như đang vui mừng. Bóng lưng đó rất quen. Anh đã thấy nó ở đâu rồi thì phải.Đầu Linh rất đau. Linh ôm đầu thật chặt:- Là ai? Tại sao cứ xuất hiện trong đầu tôi thế?Đau đớn khiến Linh ngất đi.Linh đi trong lớp sương mù. Có bóng một người con gái. Linh vội chạy theo.- Ai thế?Bóng dáng đó cứ chạy mãi đến một gốc cây. Cánh hoa đào bay trong gió. Những tia nắng xuyên qua những cành hoa đào nhỏ. Dưới gốc cây, có một người con gái đang nằm ngủ. Đẹp tự như một nữ thần. Không, bóng dáng ấy biến ảo. Một người con gái yếu ớt đang ngồi khóc. Những ký ức đan xen giữa hai kiếp người lồng vào nhau.- Băng NhiiiiiiiAnh giật mình tỉnh giấc. Anh tưởng mình vừa trải qua một cơn ác mộng dài không thể tỉnh.Linh vội lấy một chiếc áo khoác phủ lên người. Rồi chạy đi đón một chiếc taxi.- Cho tôi đến đường a, phố b.. nhanh gấp tôi có thể cho ông thêm tiền.Ông tài xế cầm cọc tiền dày rồi chạy xe như điên. Mắt ông ta chỉ có tiền tiền.Đến nơi, Linh xuống xe đóng cửa chạy đi.Ông tài xế lắc đầu thở ngao ngán. Thiếu nữ bây giờ thật kỳ lạ. Một người trước đến đây, mắt còn ươn ướt. Không biết có phải đến tự tử không. Lại một người thiếu nữ xinh đẹp như hoa mặt tái nhợt. Không biết có bị thất tình nữa hay không. Dạo này, toàn thiếu nữ đẹp như tiên thất tình. Thật tội nghiệp nha.Linh chạy đến gốc cây liền nhìn thấy bóng dáng ấy. Gương mặt ngây thơ và đáng yêu ấy đã không còn nữa. Chỉ có một cô bé hai mắt sưng to. Khoé mi

còn ướt như những giọt sương không ngừng rơi. Tim Linh nhói đau.- Tại sao em có thể hành hạ mình như thế hả?Linh muốn chất vấn. Nhưng đôi vai run run. Mùa này khá khắc nghiệt ngày nắng nóng. Đêm lạnh giá.Tiếng Băng rên rỉ:- Lạnh.. lạnh quá.Linh cởi chiếc áo khoác ra mang vào cho Băng.- Ngốc à.Linh ôm Băng vào lòng. Cả người Băng lạnh đến run lên. Một lúc sau, hơi ấm mới được truyền đến. Cơ thể Băng như được thả lỏng.Trong cơn mê sảng, Băng nói mê:- Linh.. anh đừng quên em. Em.. sợ.. lắm.Linh ôm Băng thật chặt:- Anh ở đây, ngốc.Anh bế Băng Nhi trên tay. Dù không to khỏe. Nhưng với cơ thể nhỏ nhắn này. Cô vẫn có thể bế nổi nha. Lại gầy đi. Không biết đã nhịn ăn bao nhiêu bữa rồi đây.Về đến nhà, Băng cũng muốn xỉu theo luôn. Đuối như quả chuối. Mệt chết được.Ôm Băng vào phòng tắm. Linh cùng tẩy rửa sơ qua cho cả hai người. (T/g: Ta muốn xem)Bế Băng đặt lên chiếc giường của mình. Lấy một thau nước nóng. Giặt khăn, đắp lên trán của Băng:- Không biết em đang hành hạ mình hay đang hành hạ anh đây hả?Tối hôm đó, Băng nói sốt không ngừng nói mê sảng. Tội nghiệp cho Linh cả đêm không dám ngủ. Sợ nếu sốt quá cao phải đưa Băng đến bệnh viện.Linh mang tủ thuốc ra. Lấy bông và thuốc sát khuẩn bôi lên gót chân của Băng. Tiếp lấy thuốc hạ sốt ra đút vào miệng cho Băng.Nhưng Băng không chịu nuốt xuống. Linh đành dùng miệng đút thuốc cho Băng. Cả miệng đắng làm Linh bực mình. Nhưng nghĩ đến được ăn đậu hũ của Băng nên cảm giác cũng dễ chịu hơn.May là đến đêm khuya Băng Nhi đã hạ sốt. Có thể thuốc hạ sốt đã có kết quả rồi. Linh mệt mỏi thiếp đi bên cạnh Băng. Phải nói cô mệt muốn chết luôn đó.Linh dậy trước, nấu một nồi cháo gà với nấm. Linh nghĩ phải từ từ bồi bổ lại cho Băng. Linh đi chợ chọn một con gà to béo. Mua hành và nấm nữa nha. Làm sạch gà. Đem gà hầm. Khi gà chín vớt ra. Bỏ ít gạo vào. Nấu cho đến khi gạo mềm nhừ ra. Xé thịt gà vào. Cắt tiếp nấm. Sau khi Linh nếm xong gia vị thì tắt bếp.* * *Linh và Băng cùng cầm dao chạy theo ông tài xế:- Ông đứng lại, ông bảo ai thất tình hả?Ông tài xế sợ đái ra quần.- Ta không có nói nha.T/g xông ra: Có ta làm chứng nha.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện