Linh bước vào phòng, ngồi lên mép giường. Kiếp này, em mệt mỏi thì dựa vào anh. Anh sẽ luôn bên cạnh em. Khi em buồn và khóc. Và những lúc em cần một người bạn đặc biệt là anh.Tuyết Băng vẫn ngủ say. Cô mơ thấy Linh đang dần đi xa. Nỗi bất lực lại đong đầy cùng nỗi nhớ.- Anh ơi, đừng đi. Em nhớ anh lắm.Cô mở mắt ra. Linh đang nằm cạnh bên. Chỉ là một giấc mơ thôi sao? Băng vuốt nhẹ mái tóc mềm của Linh. Hôn lên cái trán trắng mịn.Linh vẫn nằm im giả vờ không nhúc nhích. Nghe bên tai có người thì thầm:- Em yêu anh.Trái tim Linh đập rộn ràng. Dùng hai cánh tay thon dài ôm lấy Băng.- Anh bắt được em rồi nha.- Ừ, em ở đây rồi.Băng trả lời theo quán tính.- Á.. anh nhớ em sao?- Anh nhớ em.Linh ôm chặt Băng vào lòng.- Đừng rời xa anh nữa. Được không?- Được.- Mai mình đi đăng ký kết hôn nha.Băng đỏ mặt:- Nhanh thế? Em chưa chuẩn bị nha.- Cái gì làm cũng làm rồi mà. Anh chịu trách nhiệm.Băng đẩy Linh ra:- Em mới không cần đâu.Linh nghiêm túc trả lời.- Anh cần.Linh ấu yếm hôn lên môi của Băng.Chiếc màn buông xuống. Áo quần được vứt xuống khắp nơi. Hai người con gái quấn lấy nhau. Làn da trắng tinh cùng đỏ hồng. Hơi thở cùng hòa quyện với nhau trong tiếng thở dốc. Cảm giác làm say lòng người. Khiến mọi người cùng chảy máu mũi.T/ g: Ta không nhìn thấy gì hết nha.Sau màn hâm nóng tình cảm, họ cùng nhau ăn cháo gà. Hôm nay, cháo đặc biệt ngon.Ăn xong, Thiên Linh ôm Băng ngủ. Tiếp tục ăn đậu hũ của ai kia. Haha. Mấy tháng nhịn rồi. Bây giờ, cô phải ăn bù thôi.Sáng hôm sau, Băng và Linh cùng kéo hai chiếc vali ra sân bay. Họ đến nước Mỹ. Nơi công nhận đồng tính được phép kết hôn. Sau khi làm hết các thủ tục. Hai người cùng chụp một tấm hình làm kỷ niệm rồi gửi cho bạn của họ.Những lời chúc tốt đẹp được gửi lại.- Chúc hai người trăm năm hạnh phúc nha!..- Woa, hai người này nhanh quá nha. Ta muốn rụng trứng quá đi!Học đệ:- Ta lại ế. Con gái đã hiếm. Bây giờ, con gái lại yêu nhau. Ta ế là phải rồi nha. Cầu cho hai người sớm chia tay. Ta hận.Học muội Bích Trầm:- Sao không phải ta nha! Buồn. Ta muốn chết.Tập đoàn con trai:- Gái xinh cưới nhau. Bọn ta phải làm sao đây? Huhu.* * *Một ngày Linh bảo với Băng:- Anh muốn có con nha.- Em cũng muốn. Băng ngại ngùng đáp.Vậy phải làm sao giờ? Xin tinh trùng từ bệnh viện thôi.Băng suy nghĩ:- Ai nuôi?Linh mặt rạng ngời:- Anh nuôi!Băng vui vẻ trả lời:- Được.Băng lại hỏi:- Ai chăm sóc con?Linh hào hứng:- Anh chăm.Băng mang thai và sinh một nhóc con. Linh là