"Á...!" Bích Lạc Doanh giật mình hét toáng lên, vốn tưởng bản thân sẽ rơi xuống hồ nhưng ai ngờ cơ thể xoay hai vòng, khi bình tĩnh lại phát hiện mình nằm trọn trong lòng Lăng Nhiễm.
"Cô không sao chứ? Xin lỗi gì tôi đi không để ý!"
"K...!không sao" Chẳng hiểu sao tim Bích Lạc Doanh lại đập nhanh như vậy.
"Vậy thì tốt, đứng dậy được không?"
Bích Lạc Doanh bây giờ mới nhận ra mình đang ngồi trong lòng Lăng Nhiễm, vội vã đứng dậy nhưng cổ chân truyền tới cảm giác đau nhói.
"Từ từ thôi, lại kia ngồi" Lăng Nhiễm nhanh tay đỡ lấy Bích Lạc Doanh dìu cô ta về phía ghế ngồi cách 3m.
"Để tôi xem thử" Lăng Nhiễm ngồi xổm xuống muốn kiểm tra cổ chân của Bích Lạc Doanh, dù sao cũng là mình va vào người ta, cũng may kéo lại kịp nếu không thì hỏng.
"Không cần đâu...em không sao.." Bích Lạc Doanh rụt chân lại, như vậy không ổn, rất ngại.
Thậm trí mặt cô ta còn hơi ửng đỏ, nhưng do đèn led nhiều màu nên không nhìn rõ, vả lại không ngã xuống nên không gây chú ý tới nhiều người.
"Đỏ lên rồi, thật xin lỗi tôi đi tìm thuốc cô ở yên đây nha!" Lăng Nhiễm nói xong đứng dậy đi về phía Hoắc Mạc Đình.
Một nhân viên phục vụ để ý Lăng Nhiễm, ngó nghiêng xung quanh rồi cầm khay rượu đi về phía cô.
Đi vội nên Lăng Nhiễm cũng chẳng để ý xung quanh, mọi người biết chuyện gì xảy ra rồi đó, nhân viên phục vụ kia đâm thẳng vào cô, người Lăng Nhiễm bị nguyên 3 ly rượu vang đỏ dội lên, "Choang!" Tiếng ly rơi xuống đất thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.
"Chuyện gì vậy?" Lý Kiêu đang tiếp rượu khách ở gần đó nghe tiếng động không vui đi lại.
"Lão gia! Hoắc phu nhân tôi thực sự xin lỗi! Làm bẩn bộ đồ của phu nhân!" Nhân viên phục vụ sợ hãi nói, anh ta chỉ nhận tiền rồi làm theo nhưng đây là Lý gia lại còn có Hoắc Mạc Đình ở đây, nói đi vẫn phải nói lại anh ta có chút sợ hãi.
"Không được việc gì cả! Mau lui xuống!" Lý Kiêu quát nhẹ.
Nhân viên phục vụ lập tức vâng dạ thu dọn ly bể rồi nhanh chóng lui xuống.
"Cháu không sao chứ?"
"Dạ không sao"
"Để ta kêu người dẫn cháu đi thay đồ"
"Để cháu đưa cô ấy đi" Hoắc Mạc Đình cởi áo khoác ngoài choàng lên vai Lăng Nhiễm rồi ôm ngang cô lên.
"Vậy mau đi đi!"
"Thả em xuống đi, em tự đi được!" Vì quá đột ngột nên hai tay cô choàng qua cổ anh.
"Ngồi yên"
"Nhiều người đang nhìn như vậy! Thả em xuống đi!" Biết bao nhiêu con mắt đang hướng về phía bọn họ như vậy không quen cho lắm.
"Không cần quan tâm" Hoắc Mạc Đình không để ý tới mấy chuyện vặt vãnh như vậy, anh ôm Lăng Nhiễm đi thẳng lên phòng thay đồ.
An Vũ Phong bên kia cầm ly rượu lắc nhẹ, ánh mắt loé chút kinh ngạc, không biết suy nghĩ gì mà khoé miệng khẽ nhếch lên.
Hoắc Mạc Đình anh sẽ sớm nhận tội khi dám uy hiếp tôi!
"Mau thay đi" Đưa một bộ đồ anh cảm thấy kín đáo, ổn áp nhất trên giá treo đồ cho cô.
"Vâng! Đúng rồi, anh giúp em đưa dầu cho Bích Lạc Doanh với, ban nãy vô tình đụng phải cô ấy cổ chân bị thương rồi, đã sưng đỏ lên!" Lăng Nhiễm nhận lấy bộ đồ, cô đã sẵn sàng để bị ăn mắng rồi.
"Em bị thương?" Hoắc Mạc Đình vừa nói vừa ngồi xuống nhìn ngắm cổ chân cô.
"Không phải em mà là Bích Lạc Doanh! Mau đưa cho cô ấy đi, sẽ rất đau đó"
"Ừ" Hoắc Mạc Đình đi ra ngoài rút điện thoại ra.
-------
"Doanh Doanh! Em làm sao lại để bị thương vậy?" Triệu Khải cầm lọ dầu chạy nhanh lại phía hồ bơi.
Tên họ Hoắc kia vừa gọi điện kêu anh qua đây.
"Do em không cẩn thận, không sao đâu" Bích Lạc Doanh cười nhẹ, nhìn xung quanh tìm kiếm hình bóng của Lăng Nhiễm, chị ấy đi đâu rồi?
"Tốt nhất đừng lại gần đây nữa, nơi này khá trơn, đưa chân anh xem"
Bích Lạc Doanh ngoan ngoãn chìa đôi chân trắng nõn không tì vết ra.
Sau khi bôi dầu, Triệu Khải lại ngồi xoa bóp một lúc.
"Anh Khải...anh đừng đối tốt với em như vậy.."
"Hửm? Được, đợi khi nào em tự chăm sóc cho bản thân mình được thì anh sẽ ngừng đối tốt với em" Động tác xoa bóp của Triệu Khải không hề dừng lại, chỉ bị chậm vài nhịp bóp.
"..." Anh ngốc thật! Em đâu có thích anh, cố gắng nhiều như vậy chỉ làm tổn thương bản thân mà thôi.
Sau khi thay đồ, Lăng Nhiễm được Hoắc Mạc Đình dẫn đi làm quen vài vị khách đặc biệt, sẽ có lợi cho cô sau này.
Dù đi nhiều nhưng anh vẫn không để cô chạm vào một giọt rượu nào, anh sợ cô khi say sao?
"Hoắc phu nhân không thể uống rượu không phải là có tin vui rồi đó chứ?" Một vị khách là người của An Vũ Phong lên tiếng.
"!!!"